古诗词

送皇甫别驾往开州

李攀龙

衔杯昨日夏云过,愁向燕山送玉珂。xián bēi zuó rì xià yún guò,chóu xiàng yàn shān sòng yù kē。
吴下诗名诸弟少,天涯宦迹左迁多。wú xià shī míng zhū dì shǎo,tiān yá huàn jì zuǒ qiān duō。
人家夜雨黎阳树,客渡秋风瓠子河。rén jiā yè yǔ lí yáng shù,kè dù qiū fēng hù zi hé。
自有吕虔刀可赠,开州别驾岂蹉跎。zì yǒu lǚ qián dāo kě zèng,kāi zhōu bié jià qǐ cuō tuó。
李攀龙

李攀龙

李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。 李攀龙的作品>>

猜您喜欢

长相思

李攀龙

秋风清,秋月明。qiū fēng qīng,qiū yuè míng。
叶叶梧桐槛外声,难教归梦成。yè yè wú tóng kǎn wài shēng,nán jiào guī mèng chéng。
砌蛩鸣,树鸟惊。qì qióng míng,shù niǎo jīng。
塞雁行行天际横,偏伤旅客情。sāi yàn xíng xíng tiān jì héng,piān shāng lǚ kè qíng。

同皇甫缮部寒夜城南咏月

李攀龙

片月挂遥岑,层城曳素阴。piàn yuè guà yáo cén,céng chéng yè sù yīn。
寒分宫树净,影落御沟深。hán fēn gōng shù jìng,yǐng luò yù gōu shēn。
结冷悲羌笛,匀霜上捣砧。jié lěng bēi qiāng dí,yún shuāng shàng dǎo zhēn。
西园芳宴后,白雪复谁吟?xī yuán fāng yàn hòu,bái xuě fù shuí yín?

赋得屏风

李攀龙

虚屏汉宫里,有女《白头吟》。xū píng hàn gōng lǐ,yǒu nǚ bái tóu yín。
色倚琉璃怯,秋来湘水深。sè yǐ liú lí qiè,qiū lái xiāng shuǐ shēn。
欢情张画烛,愁坐掩清砧。huān qíng zhāng huà zhú,chóu zuò yǎn qīng zhēn。
莫为苍蝇误,君王在上林。mò wèi cāng yíng wù,jūn wáng zài shàng lín。

送潘润父

李攀龙

摇落荒山道,君行日独深。yáo luò huāng shān dào,jūn xíng rì dú shēn。
解装迎暮雨,秣马发秋林。jiě zhuāng yíng mù yǔ,mò mǎ fā qiū lín。
僮仆知乡泪,风尘见客心。tóng pū zhī xiāng lèi,fēng chén jiàn kè xīn。
十年悲未遇,归卧㟙湖阴。shí nián bēi wèi yù,guī wò zé hú yīn。

寄许殿卿

李攀龙

漠漠雨如沙,翩翩燕子斜。mò mò yǔ rú shā,piān piān yàn zi xié。
官贫轻逆旅,乡远重携家。guān pín qīng nì lǚ,xiāng yuǎn zhòng xié jiā。
昨夜怀人去,春风抚岁华。zuó yè huái rén qù,chūn fēng fǔ suì huá。
独行临御水,问使到梅花。dú xíng lín yù shuǐ,wèn shǐ dào méi huā。

十五夜谢山人同李明府见过得宵字

李攀龙

客有山中约,人来江上遥。kè yǒu shān zhōng yuē,rén lái jiāng shàng yáo。
张灯传彩笔,换酒出金貂。zhāng dēng chuán cǎi bǐ,huàn jiǔ chū jīn diāo。
贫病看交好,文章慰寂寥。pín bìng kàn jiāo hǎo,wén zhāng wèi jì liáo。
天涯还此会,留醉驻春宵。tiān yá hái cǐ huì,liú zuì zhù chūn xiāo。

重别李户曹

李攀龙

旧游京陌满,何处珥貂行。jiù yóu jīng mò mǎn,hé chù ěr diāo xíng。
念子从王事,令人识宦情。niàn zi cóng wáng shì,lìng rén shí huàn qíng。
春风吹远别,芳草送孤征。chūn fēng chuī yuǎn bié,fāng cǎo sòng gū zhēng。
莫叹谋身拙,前贤重请缨。mò tàn móu shēn zhuō,qián xián zhòng qǐng yīng。

秋夜

李攀龙

岂敢欹芳树,多时信转蓬。qǐ gǎn yī fāng shù,duō shí xìn zhuǎn péng。
乡心生夜雨,客病卧秋风。xiāng xīn shēng yè yǔ,kè bìng wò qiū fēng。
大药三山外,浮名四海中。dà yào sān shān wài,fú míng sì hǎi zhōng。
自知成汗漫,还与众人同。zì zhī chéng hàn màn,hái yǔ zhòng rén tóng。

郊游

李攀龙

何为驱车马,终岁惨尘颜。hé wèi qū chē mǎ,zhōng suì cǎn chén yán。
偶出城西寺,因看湖上山。ǒu chū chéng xī sì,yīn kàn hú shàng shān。
水流芳草外,人醉落花间。shuǐ liú fāng cǎo wài,rén zuì luò huā jiān。
复值岩耕客,春风荷筱还。fù zhí yán gēng kè,chūn fēng hé xiǎo hái。

杪秋登太华山绝顶

李攀龙

缥渺真探白帝宫,三峰此日为谁雄。piāo miǎo zhēn tàn bái dì gōng,sān fēng cǐ rì wèi shuí xióng。
苍龙半挂秦川雨,石马长嘶汉苑风。cāng lóng bàn guà qín chuān yǔ,shí mǎ zhǎng sī hàn yuàn fēng。
地敞中原秋色尽,天开万里夕阳空。dì chǎng zhōng yuán qiū sè jǐn,tiān kāi wàn lǐ xī yáng kōng。
平生突兀看人意,容尔深知造化功。píng shēng tū wù kàn rén yì,róng ěr shēn zhī zào huà gōng。

署中有忆江南梅花者因以为赋

李攀龙

欲问梅花上苑迟,坐中南客重相思。yù wèn méi huā shàng yuàn chí,zuò zhōng nán kè zhòng xiāng sī。
开帘署有青山色,对酒人如白雪枝。kāi lián shǔ yǒu qīng shān sè,duì jiǔ rén rú bái xuě zhī。
驿使书来春不见,仙郎梦断月应知。yì shǐ shū lái chūn bù jiàn,xiān láng mèng duàn yuè yīng zhī。
偏惊直北多烽火,昨夜关山笛里吹。piān jīng zhí běi duō fēng huǒ,zuó yè guān shān dí lǐ chuī。

怀子相

李攀龙

蓟门秋杪送仙槎,此日开樽感岁华。jì mén qiū miǎo sòng xiān chá,cǐ rì kāi zūn gǎn suì huá。
卧病山中生桂树,怀人江上落梅花。wò bìng shān zhōng shēng guì shù,huái rén jiāng shàng luò méi huā。
春来鸿雁书千里,夜入楼台雪万家。chūn lái hóng yàn shū qiān lǐ,yè rù lóu tái xuě wàn jiā。
南粤东吴还独往,应怜薄宦滞天涯。nán yuè dōng wú hái dú wǎng,yīng lián báo huàn zhì tiān yá。

张驾部宅梅花

李攀龙

仙郎雪后建章回,清夜西堂拥上才。xiān láng xuě hòu jiàn zhāng huí,qīng yè xī táng yōng shàng cái。
笛里春愁燕塞满,梁间月色汉宫来。dí lǐ chūn chóu yàn sāi mǎn,liáng jiān yuè sè hàn gōng lái。
即看芳树催颜鬓,莫厌寒花对酒杯。jí kàn fāng shù cuī yán bìn,mò yàn hán huā duì jiǔ bēi。
共忆故人江北望,因君罢赋倚徘徊。gòng yì gù rén jiāng běi wàng,yīn jūn bà fù yǐ pái huái。

上朱大司空

李攀龙

河堤使者大司空,兼领中丞节制同。hé dī shǐ zhě dà sī kōng,jiān lǐng zhōng chéng jié zhì tóng。
转饷千年军国壮,朝宗万里帝图雄。zhuǎn xiǎng qiān nián jūn guó zhuàng,cháo zōng wàn lǐ dì tú xióng。
春流无恙桃花水,秋色依然瓠子宫。chūn liú wú yàng táo huā shuǐ,qiū sè yī rán hù zi gōng。
太史但裁《沟洫志》,丈人何减汉臣风。tài shǐ dàn cái gōu xù zhì,zhàng rén hé jiǎn hàn chén fēng。

按察李公诞子公蜀人先以中书舍人为御史

李攀龙

高才染翰五云中,役道登车揽辔同。gāo cái rǎn hàn wǔ yún zhōng,yì dào dēng chē lǎn pèi tóng。
雏有一毛殊是凤,驹无千里不为骢。chú yǒu yī máo shū shì fèng,jū wú qiān lǐ bù wèi cōng。
名乌业已承家学,字犬文须命国工。míng wū yè yǐ chéng jiā xué,zì quǎn wén xū mìng guó gōng。
君自蜀人扬马后,同乡奕叶播清风。jūn zì shǔ rén yáng mǎ hòu,tóng xiāng yì yè bō qīng fēng。
42123