古诗词

送渊上人

孙宁

远公无定迹,心与白云闲。yuǎn gōng wú dìng jì,xīn yǔ bái yún xián。
瓶锡春风里,帆樯暮雨间。píng xī chūn fēng lǐ,fān qiáng mù yǔ jiān。
鸟啼临水树,猿响隔溪山。niǎo tí lín shuǐ shù,yuán xiǎng gé xī shān。
此际随缘去,家林几日还。cǐ jì suí yuán qù,jiā lín jǐ rì hái。
猜您喜欢

题半塘寺润公房顾叔明所画松壁

孙宁

顾君叔明善写松,妙趣直与韦偃同。gù jūn shū míng shàn xiě sōng,miào qù zhí yǔ wéi yǎn tóng。
片缣幅纸不易得,人争一睹清双瞳。piàn jiān fú zhǐ bù yì dé,rén zhēng yī dǔ qīng shuāng tóng。
玉岩上人即粲可,早跻十地成全功。yù yán shàng rén jí càn kě,zǎo jī shí dì chéng quán gōng。
禅房素壁耀霜雪,绘画未许来庸工。chán fáng sù bì yào shuāng xuě,huì huà wèi xǔ lái yōng gōng。
叔明对此役意匠,捉笔跳叫声摩空。shū míng duì cǐ yì yì jiàng,zhuō bǐ tiào jiào shēng mó kōng。
须臾貌作老蛟影,毫端瞥若回腥风。xū yú mào zuò lǎo jiāo yǐng,háo duān piē ruò huí xīng fēng。
隔座时疑翠涛响,钩帘日讶玄云封。gé zuò shí yí cuì tāo xiǎng,gōu lián rì yà xuán yún fēng。
宿鹤已去落花尽,庭前细雨春蒙蒙。sù hè yǐ qù luò huā jǐn,tíng qián xì yǔ chūn méng méng。
老夫寻幽适相过,览之便觉心神融。lǎo fū xún yōu shì xiāng guò,lǎn zhī biàn jué xīn shén róng。
酒酣信手为长句,醒愧涴花溪上翁。jiǔ hān xìn shǒu wèi zhǎng jù,xǐng kuì wò huā xī shàng wēng。