古诗词

春日游真常观

杨训文

携琴偶独来,寻幽入芳树。xié qín ǒu dú lái,xún yōu rù fāng shù。
林深鸟声寂,坐久澹忘虑。lín shēn niǎo shēng jì,zuò jiǔ dàn wàng lǜ。
振衣下崇冈,斜阳在归路。zhèn yī xià chóng gāng,xié yáng zài guī lù。

杨训文

元明间四川潼川人,字克明。元末为淮海书院山长。世乱,遂居江都。吴元年朱元璋征为起居注。洪武四年官礼部尚书,寻改户部。五年出为河南参政。学行政事为时所称。旋卒于任。 杨训文的作品>>

猜您喜欢

赠友

杨训文

与子分携后,星霜二十年。yǔ zi fēn xié hòu,xīng shuāng èr shí nián。
重逢惊老大,惜别更留连。zhòng féng jīng lǎo dà,xī bié gèng liú lián。
花落春江雨,鹃啼绿树烟。huā luò chūn jiāng yǔ,juān tí lǜ shù yān。
幽怀浩难写,愁堕酒尊前。yōu huái hào nán xiě,chóu duò jiǔ zūn qián。

寄石仲文

杨训文

故人别后复如何,不寄新诗到薜萝。gù rén bié hòu fù rú hé,bù jì xīn shī dào bì luó。
贾谊书成何日上,张衡愁比向时多。jiǎ yì shū chéng hé rì shàng,zhāng héng chóu bǐ xiàng shí duō。
江城木落霜连地,泽国天寒水不波。jiāng chéng mù luò shuāng lián dì,zé guó tiān hán shuǐ bù bō。
重约明年秋八月,紫薇花底共鸣珂。zhòng yuē míng nián qiū bā yuè,zǐ wēi huā dǐ gòng míng kē。