古诗词

出塞二首

戴铣

军行入大漠,遥见胡骑来。jūn xíng rù dà mò,yáo jiàn hú qí lái。
死战四五合,白日昏黄埃。sǐ zhàn sì wǔ hé,bái rì hūn huáng āi。
战败虏星奔,血洒阴山隈。zhàn bài lǔ xīng bēn,xuè sǎ yīn shān wēi。
高功在主将,南向班师回。gāo gōng zài zhǔ jiāng,nán xiàng bān shī huí。

戴铣

明安徽婺源人,字宝之。弘治九年进士。授兵科给事中,数有建白,旋调南京户科。正德间以奏留刘健、谢迁,且劾中官高凤,逮系诏狱,廷杖除名。创甚而卒。嘉靖中追赠光禄少卿。 戴铣的作品>>

猜您喜欢

经古莫州

戴铣

城势尚蜿蜒,风光异昔年。chéng shì shàng wān yán,fēng guāng yì xī nián。
民垣公署瓦,兔穴战场田。mín yuán gōng shǔ wǎ,tù xué zhàn chǎng tián。
古树无秋色,残碑有暮烟。gǔ shù wú qiū sè,cán bēi yǒu mù yān。
废兴自常理,临眺思凄然。fèi xīng zì cháng lǐ,lín tiào sī qī rán。

赠祁君榕湾

戴铣

巽水当年接太微,至今流派自相依。xùn shuǐ dāng nián jiē tài wēi,zhì jīn liú pài zì xiāng yī。
可胜地远人还杰,岂谓泉甘土又肥。kě shèng dì yuǎn rén hái jié,qǐ wèi quán gān tǔ yòu féi。
溪阁为谁留姓字,鹭鸥何处问心机。xī gé wèi shuí liú xìng zì,lù ōu hé chù wèn xīn jī。
往来引起风雩咏,童冠相随日暮归。wǎng lái yǐn qǐ fēng yú yǒng,tóng guān xiāng suí rì mù guī。

闺情

戴铣

春眠初起亸残妆,倦倚雕栏谩自伤。chūn mián chū qǐ duǒ cán zhuāng,juàn yǐ diāo lán mán zì shāng。
那得落花随水去,为侬传恨与刘郎。nà dé luò huā suí shuǐ qù,wèi nóng chuán hèn yǔ liú láng。

出塞二首

戴铣

汉家开疆土,穷兵逐天骄。hàn jiā kāi jiāng tǔ,qióng bīng zhú tiān jiāo。
后有窦车骑,前有霍嫖姚。hòu yǒu dòu chē qí,qián yǒu huò piáo yáo。
明时重文教,边功谁敢邀。míng shí zhòng wén jiào,biān gōng shuí gǎn yāo。
迩来逐小丑,已觉战士凋。ěr lái zhú xiǎo chǒu,yǐ jué zhàn shì diāo。