古诗词

赠刘俊民先辈

宋濂

刘君卓荦士,出知诗书胄。liú jūn zhuó luò shì,chū zhī shī shū zhòu。
眉目俨如画,幽花眩晴昼。méi mù yǎn rú huà,yōu huā xuàn qíng zhòu。
踉跄忽来谒,进退颇温茂。liáng qiāng hū lái yè,jìn tuì pǒ wēn mào。
自言宅偃师,家昔千金富。zì yán zhái yǎn shī,jiā xī qiān jīn fù。
大父名法从,累累印悬绶。dà fù míng fǎ cóng,lèi lèi yìn xuán shòu。
文辞补元化,求者辄奔走。wén cí bǔ yuán huà,qiú zhě zhé bēn zǒu。
继此簪缨馀,矜庄事雕镂。jì cǐ zān yīng yú,jīn zhuāng shì diāo lòu。
无食不凫翠,有衣总文绣。wú shí bù fú cuì,yǒu yī zǒng wén xiù。
兰舟盟津水,蜡屐谷城岫。lán zhōu méng jīn shuǐ,là jī gǔ chéng xiù。
或骑紫骝马,深林出从兽。huò qí zǐ liú mǎ,shēn lín chū cóng shòu。
黄须年少儿,执矢列先后。huáng xū nián shǎo ér,zhí shǐ liè xiān hòu。
一发巧中肋,欢声溢郊囿。yī fā qiǎo zhōng lē,huān shēng yì jiāo yòu。
狼兔悬宝鞍,归来荐清酎。láng tù xuán bǎo ān,guī lái jiàn qīng zhòu。
燕姬白如雪,时唱清角侑。yàn jī bái rú xuě,shí chàng qīng jiǎo yòu。
人意天上郎,雌伏不敢雊。rén yì tiān shàng láng,cí fú bù gǎn gòu。
一旦黄金尽,其事乃大谬。yī dàn huáng jīn jǐn,qí shì nǎi dà miù。
渔樵来争席,傔媵或昂脰。yú qiáo lái zhēng xí,qiàn yìng huò áng dòu。
愤来气屡绝,十起九颠仆。fèn lái qì lǚ jué,shí qǐ jiǔ diān pū。
折节去读书,攻苦分句投。zhé jié qù dú shū,gōng kǔ fēn jù tóu。
初如蛇入筒,渐类雏脱矰。chū rú shé rù tǒng,jiàn lèi chú tuō zēng。
把笔学为文,众色纷采就。bǎ bǐ xué wèi wén,zhòng sè fēn cǎi jiù。
又恐误儒冠,杂艺亦兼究。yòu kǒng wù rú guān,zá yì yì jiān jiū。
雅琴辨商宫,古文参篆籀。yǎ qín biàn shāng gōng,gǔ wén cān zhuàn zhòu。
六物推休祥,八卦占爻繇。liù wù tuī xiū xiáng,bā guà zhàn yáo yáo。
更参九箴法,俞穴别肤腠。gèng cān jiǔ zhēn fǎ,yú xué bié fū còu。
闻棋与握槊,赌胜欲起斗。wén qí yǔ wò shuò,dǔ shèng yù qǐ dòu。
不觉疾声呼,有若熊虎吼。bù jué jí shēng hū,yǒu ruò xióng hǔ hǒu。
最便结风舞,唯恐技难售。zuì biàn jié fēng wǔ,wéi kǒng jì nán shòu。
偶逢玳筵张,肴核列饤饾。ǒu féng dài yán zhāng,yáo hé liè dìng dòu。
酒酣两耳热,徐起整衿袖。jiǔ hān liǎng ěr rè,xú qǐ zhěng jīn xiù。
文鸾侧茕翎,皓鹤仰褰噣。wén luán cè qióng líng,hào hè yǎng qiān zhòu。
蹑节眄盘鼓,回旋逐音奏。niè jié miǎn pán gǔ,huí xuán zhú yīn zòu。
虽得诸工怜,不博两眉皱。suī dé zhū gōng lián,bù bó liǎng méi zhòu。
使者天上来,会合诚薢茩。shǐ zhě tiān shàng lái,huì hé chéng xiè gòu。
负书亟从之,何翅杵投臼。fù shū jí cóng zhī,hé chì chǔ tóu jiù。
三河及幽并,无地不驰骤。sān hé jí yōu bìng,wú dì bù chí zhòu。
登高或吊古,感时更怀旧。dēng gāo huò diào gǔ,gǎn shí gèng huái jiù。
恨无息肩所,若沈疴待灸。hèn wú xī jiān suǒ,ruò shěn kē dài jiǔ。
前年往龙漠,气序异常候。qián nián wǎng lóng mò,qì xù yì cháng hòu。
八月雪即飞,一夜三尺厚。bā yuè xuě jí fēi,yī yè sān chǐ hòu。
今年度庾岭,热气甚蒸镏。jīn nián dù yǔ lǐng,rè qì shén zhēng liú。
老梅虽未花,铁干倚云瘦。lǎo méi suī wèi huā,tiě gàn yǐ yún shòu。
欲俟喘息定,阴厓聊宿留。yù qí chuǎn xī dìng,yīn yá liáo sù liú。
王虺长过竹,矫首出嵚窦。wáng huī zhǎng guò zhú,jiǎo shǒu chū qīn dòu。
日光夹明镜,铄我汗如沤。rì guāng jiā míng jìng,shuò wǒ hàn rú ōu。
闲目但待噬,有术不暇祝。xián mù dàn dài shì,yǒu shù bù xiá zhù。
性命鸿毛轻,几被山鬼蹂。xìng mìng hóng máo qīng,jǐ bèi shān guǐ róu。
年来自惩创,此险安可复。nián lái zì chéng chuàng,cǐ xiǎn ān kě fù。
俯思十载间,行事贱如畜。fǔ sī shí zài jiān,xíng shì jiàn rú chù。
徒然召悲辛,寸禄焉能收。tú rán zhào bēi xīn,cùn lù yān néng shōu。
即将巢云松,终老友猿狖。jí jiāng cháo yún sōng,zhōng lǎo yǒu yuán yòu。
予闻心鼻酸,宛若身在疚。yǔ wén xīn bí suān,wǎn ruò shēn zài jiù。
于时十月交,日月会龙狵。yú shí shí yuè jiāo,rì yuè huì lóng máng。
霜风吹人急,层衣悉穿漏。shuāng fēng chuī rén jí,céng yī xī chuān lòu。
百龄驹过隙,胡不重栖宿。bǎi líng jū guò xì,hú bù zhòng qī sù。
须知学践形,庶不惭载覆。xū zhī xué jiàn xíng,shù bù cán zài fù。
勺水当离尊,赠诗比粮糗。sháo shuǐ dāng lí zūn,zèng shī bǐ liáng qiǔ。
归欤勿久留,吾言不能又。guī yú wù jiǔ liú,wú yán bù néng yòu。
宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 宋濂的作品>>

猜您喜欢

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
461234