古诗词

白云洞宴集呈何子明

韦宪文

洞主何年开胜地,故人此日共清歌。dòng zhǔ hé nián kāi shèng dì,gù rén cǐ rì gòng qīng gē。
石炉缥缈香烟细,云磴纡回王溜多。shí lú piāo miǎo xiāng yān xì,yún dèng yū huí wáng liū duō。
鹿洞风花瞻具美,兰亭觞咏问如何。lù dòng fēng huā zhān jù měi,lán tíng shāng yǒng wèn rú hé。
嗟予未尽穷源意,空叹年华一掷梭。jiē yǔ wèi jǐn qióng yuán yì,kōng tàn nián huá yī zhì suō。

韦宪文

韦宪文,字纯颢,一字洪初。顺德人。明世宗嘉靖三十一年(一五五二)举人。初授泰和教谕,历官马湖同知,调黑盐井提举,终靖江长史。晚归会城,辟石渠洞,与门人发明师说。大约其学出江门而参合余姚,以丰城为宗。著有《学测集》。清温汝能《粤东诗海》卷二八、清道光《广东通志》卷二八一有传。 韦宪文的作品>>

猜您喜欢

别舍弟纯义

韦宪文

白发别良苦,金杯酌莫迟。bái fā bié liáng kǔ,jīn bēi zhuó mò chí。
蜉蝣看世事,松柏问襟期。fú yóu kàn shì shì,sōng bǎi wèn jīn qī。
向子徐游岳,柴桑待解龟。xiàng zi xú yóu yuè,chái sāng dài jiě guī。
高秋桂花发,万里讯南枝。gāo qiū guì huā fā,wàn lǐ xùn nán zhī。

丁氏花园

韦宪文

斜阳车马散,辞客掩柴扉。xié yáng chē mǎ sàn,cí kè yǎn chái fēi。
柳色依吟榻,花香拂钓矶。liǔ sè yī yín tà,huā xiāng fú diào jī。
开尊山气袭,卷幔栋云飞。kāi zūn shān qì xí,juǎn màn dòng yún fēi。
独有羁怀动,凄凉酒伴稀。dú yǒu jī huái dòng,qī liáng jiǔ bàn xī。

丁氏花园

韦宪文

花枝骄白社,竹影映青樽。huā zhī jiāo bái shè,zhú yǐng yìng qīng zūn。
月转初稀席,风来自闭门。yuè zhuǎn chū xī xí,fēng lái zì bì mén。
深云将树没,独鸟掠泉翻。shēn yún jiāng shù méi,dú niǎo lüè quán fān。
生态供蓬鬓,陶园倘并论。shēng tài gōng péng bìn,táo yuán tǎng bìng lùn。

漫兴

韦宪文

津亭晚色见霞红,马首香浮杜若风。jīn tíng wǎn sè jiàn xiá hóng,mǎ shǒu xiāng fú dù ruò fēng。
竹浦网收鱼听笛,茆茨烟起鹤翔空。zhú pǔ wǎng shōu yú tīng dí,máo cí yān qǐ hè xiáng kōng。
水边露滴兼葭末,篱畔棋残橘柚中。shuǐ biān lù dī jiān jiā mò,lí pàn qí cán jú yòu zhōng。
多少旅怀题不得,野桥幽店树重重。duō shǎo lǚ huái tí bù dé,yě qiáo yōu diàn shù zhòng zhòng。

阻雨宿一嘉铺杨家

韦宪文

深麓人家四面青,山腰枫影落前亭。shēn lù rén jiā sì miàn qīng,shān yāo fēng yǐng luò qián tíng。
鱼游半入田间草,云过偏拖壁上铭。yú yóu bàn rù tián jiān cǎo,yún guò piān tuō bì shàng míng。
香绕砚池书幌静,水环图画竹门扃。xiāng rào yàn chí shū huǎng jìng,shuǐ huán tú huà zhú mén jiōng。
双珠况是堪延客,相对残灯酒未醒。shuāng zhū kuàng shì kān yán kè,xiāng duì cán dēng jiǔ wèi xǐng。

宿巴东县

韦宪文

山路沿江得驿邸,巴城俯瞰急湍西。shān lù yán jiāng dé yì dǐ,bā chéng fǔ kàn jí tuān xī。
天边楚峤批鸿断,峦上川云罩树低。tiān biān chǔ jiào pī hóng duàn,luán shàng chuān yún zhào shù dī。
磷火夜明催犬吠,叶声秋急应猿啼。lín huǒ yè míng cuī quǎn fèi,yè shēng qiū jí yīng yuán tí。
看诗壁上多磨灭,欲向高崖大字题。kàn shī bì shàng duō mó miè,yù xiàng gāo yá dà zì tí。

飞练亭

韦宪文

白兔亭开万仞峰,凄清飞瀑下蟠龙。bái tù tíng kāi wàn rèn fēng,qī qīng fēi pù xià pán lóng。
玉虹远贯撑玄昊,银汉斜拖挂碧松。yù hóng yuǎn guàn chēng xuán hào,yín hàn xié tuō guà bì sōng。
庐岳晓晖浮石室,樵山秋色泛芙蓉。lú yuè xiǎo huī fú shí shì,qiáo shān qiū sè fàn fú róng。
旧游胜境俱悬梦,秋日停车叹此逢。jiù yóu shèng jìng jù xuán mèng,qiū rì tíng chē tàn cǐ féng。

平越道中

韦宪文

野戍荒烟击柝悲,罗施诸部隔山菑。yě shù huāng yān jī tuò bēi,luó shī zhū bù gé shān zāi。
烽墩近路催行骑,松嶂连云护汉旗。fēng dūn jìn lù cuī xíng qí,sōng zhàng lián yún hù hàn qí。
迁客自怜边塞略,旅怀多负薜萝期。qiān kè zì lián biān sāi lüè,lǚ huái duō fù bì luó qī。
行行满目荆秦道,白石黄泥起暮思。xíng xíng mǎn mù jīng qín dào,bái shí huáng ní qǐ mù sī。

泊长沙

韦宪文

落日云流混碧空,苍苍江菼曳霜风。luò rì yún liú hùn bì kōng,cāng cāng jiāng tǎn yè shuāng fēng。
千秋惜贾人何限,一赋哀原气尚雄。qiān qiū xī jiǎ rén hé xiàn,yī fù āi yuán qì shàng xióng。
溪近寒林闻鵩鸟,岸登平陆见丹枫。xī jìn hán lín wén fú niǎo,àn dēng píng lù jiàn dān fēng。
满山摇落江声寂,肠断天南野色中。mǎn shān yáo luò jiāng shēng jì,cháng duàn tiān nán yě sè zhōng。

襄阳杂咏

韦宪文

两度襄阳策马迟,道逢林叟问遗碑。liǎng dù xiāng yáng cè mǎ chí,dào féng lín sǒu wèn yí bēi。
深藏水底千年出,孰与羊公堕泪时。shēn cáng shuǐ dǐ qiān nián chū,shú yǔ yáng gōng duò lèi shí。

襄阳杂咏

韦宪文

水边一听白铜鞮,高堰槐阴路欲迷。shuǐ biān yī tīng bái tóng dī,gāo yàn huái yīn lù yù mí。
近郭小儿休拍手,驿亭人向万山西。jìn guō xiǎo ér xiū pāi shǒu,yì tíng rén xiàng wàn shān xī。

襄阳杂咏

韦宪文

晋陌山头树色苍,旧时王谢竟茫茫。jìn mò shān tóu shù sè cāng,jiù shí wáng xiè jìng máng máng。
堤边歌入沧浪水,曲曲游人总断肠。dī biān gē rù cāng làng shuǐ,qū qū yóu rén zǒng duàn cháng。

再游白云洞何君载酒于云峰崖念白云主人先友何子明已逝旧□读书处□云室石梯□梁屏榻仍在而云堂观音像则新创也怅然有感赋此

韦宪文

先友何子明,曾此著潜夫。xiān yǒu hé zi míng,céng cǐ zhù qián fū。
朝见白云悦,夕与白云俱。cháo jiàn bái yún yuè,xī yǔ bái yún jù。
子明不可作,其人孔氏徒。zi míng bù kě zuò,qí rén kǒng shì tú。
暇日追前游,风高清兴孤。xiá rì zhuī qián yóu,fēng gāo qīng xīng gū。
飞泉丽绝壁,幽赏入蓬壶。fēi quán lì jué bì,yōu shǎng rù péng hú。
寄语游樵者,清樽宜此娱。jì yǔ yóu qiáo zhě,qīng zūn yí cǐ yú。
佛自西方来,人异教亦殊。fú zì xī fāng lái,rén yì jiào yì shū。
千载昌黎意,语默与相孚。qiān zài chāng lí yì,yǔ mò yǔ xiāng fú。