古诗词

栎社

朱学熙

远自罗浮巅,弭棹返凝碧。yuǎn zì luó fú diān,mǐ zhào fǎn níng bì。
有木卷且樛,高可百馀尺。yǒu mù juǎn qiě jiū,gāo kě bǎi yú chǐ。
托生名山阿,结根古磐石。tuō shēng míng shān ā,jié gēn gǔ pán shí。
岁寒积风烟,可屈不可易。suì hán jī fēng yān,kě qū bù kě yì。
垂垂广亩阴,匠石不察识。chuí chuí guǎng mǔ yīn,jiàng shí bù chá shí。
不为明堂用,遂免斧斤戚。bù wèi míng táng yòng,suì miǎn fǔ jīn qī。
抚尔兴长谣,托尔施枕席。fǔ ěr xīng zhǎng yáo,tuō ěr shī zhěn xí。
处夫不才间,尔真吾友籍。chù fū bù cái jiān,ěr zhēn wú yǒu jí。

朱学熙

朱学熙(?--一六四七),字叔子。清远人。诸生。师事陈邦彦。明桂王永历初,授翰林待韶。会邦彦战败,与李成栋鏖战,互有胜负。学熙乘间执知县杀之,举清远城以迎,邦彦遂入死守。兵食不足,学熙辄倾资以供。城破,取先人兵法焚之,肃衣冠,自缢而死。著有《南越》、《广艾》及诗赋等集。清道光《广东通志》卷二八五有传。 朱学熙的作品>>

猜您喜欢

度灵羊峡

朱学熙

浦帆贪利涉,乘夜度灵羊。pǔ fān tān lì shè,chéng yè dù líng yáng。
欲雨云情重,看山客思忙。yù yǔ yún qíng zhòng,kàn shān kè sī máng。
数声寒狖啸,两岸春花香。shù shēng hán yòu xiào,liǎng àn chūn huā xiāng。
瞬息嵩台道,诸峰接渺茫。shùn xī sōng tái dào,zhū fēng jiē miǎo máng。

石室山玉虚宫

朱学熙

蹑屐陟孤峰,梯云阁道重。niè jī zhì gū fēng,tī yún gé dào zhòng。
瑶坛千嶂拔,玉笈九霞封。yáo tán qiān zhàng bá,yù jí jiǔ xiá fēng。
便可邀青鸟,相将访赤松。biàn kě yāo qīng niǎo,xiāng jiāng fǎng chì sōng。
下方城郭晚,隐隐报疏钟。xià fāng chéng guō wǎn,yǐn yǐn bào shū zhōng。

开自石室归舟中阻雨不得发

朱学熙

夕阳不可住,回首隔仙凡。xī yáng bù kě zhù,huí shǒu gé xiān fán。
齿漱端溪水,诗留副巉岩。chǐ shù duān xī shuǐ,shī liú fù chán yán。
涛欺将塌岸,雨阻欲归帆。tāo qī jiāng tā àn,yǔ zǔ yù guī fān。
点检游山具,苍云满碧衫。diǎn jiǎn yóu shān jù,cāng yún mǎn bì shān。

水月宫

朱学熙

为探灵嚣迹,先寻水月宫。wèi tàn líng xiāo jì,xiān xún shuǐ yuè gōng。
慧香连斗极,花雨漫瑶空。huì xiāng lián dòu jí,huā yǔ màn yáo kōng。
犬吠白云外,僧禅翠霭中。quǎn fèi bái yún wài,sēng chán cuì ǎi zhōng。
十年迷下界,聊此息微躬。shí nián mí xià jiè,liáo cǐ xī wēi gōng。

苍雪崖

朱学熙

终古藏天巧,于今发地灵。zhōng gǔ cáng tiān qiǎo,yú jīn fā dì líng。
翠凝岚作盖,青转壁为屏。cuì níng lán zuò gài,qīng zhuǎn bì wèi píng。
共讶移三岛,何曾倩五丁。gòng yà yí sān dǎo,hé céng qiàn wǔ dīng。
泠然骨可蜕,奇绝冠图经。líng rán gǔ kě tuì,qí jué guān tú jīng。

题十九峰书院诗

朱学熙

人去石坛荒,当春瑶草芳。rén qù shí tán huāng,dāng chūn yáo cǎo fāng。
云连峰作构,磴尽石为房。yún lián fēng zuò gòu,dèng jǐn shí wèi fáng。
流辈生何益,名山死不妨。liú bèi shēng hé yì,míng shān sǐ bù fáng。
飞泉盟自在,长与泻琳琅。fēi quán méng zì zài,zhǎng yǔ xiè lín láng。

飞来寺

朱学熙

新晴一度一登攀,无补峡灵真厚颜。xīn qíng yī dù yī dēng pān,wú bǔ xiá líng zhēn hòu yán。
海色渐分青壁外,溪声不断绿萝间。hǎi sè jiàn fēn qīng bì wài,xī shēng bù duàn lǜ luó jiān。
何人肯抗尘容卧,有客差同怪石闲。hé rén kěn kàng chén róng wò,yǒu kè chà tóng guài shí xián。
即使招提飞不到,也应奇秘甲名山。jí shǐ zhāo tí fēi bù dào,yě yīng qí mì jiǎ míng shān。

眺虚岩

朱学熙

远峡观难远,斯言何太讹。yuǎn xiá guān nán yuǎn,sī yán hé tài é。
眺虚岩际望,直北见黄河。tiào xū yán jì wàng,zhí běi jiàn huáng hé。

眺虚岩

朱学熙

但闻笙鹤音,迥与尘凡隔。dàn wén shēng hè yīn,jiǒng yǔ chén fán gé。
横玉弄寒云,万里天一碧。héng yù nòng hán yún,wàn lǐ tiān yī bì。

仙源次韩春坊韵

朱学熙

泠泠韵玉泻云根,万点琼珠溅墨痕。líng líng yùn yù xiè yún gēn,wàn diǎn qióng zhū jiàn mò hén。
瀛海仙人同载笔,桃花宁问武陵源。yíng hǎi xiān rén tóng zài bǐ,táo huā níng wèn wǔ líng yuán。

流香桥

朱学熙

碧桃临水影红绡,一阵风回花气飘。bì táo lín shuǐ yǐng hóng xiāo,yī zhèn fēng huí huā qì piāo。
峡口月明仙驭返,玉笙吹过第三桥。xiá kǒu yuè míng xiān yù fǎn,yù shēng chuī guò dì sān qiáo。

化乐台诗

朱学熙

说到生公讲后经,蛟龙夜出石潭听。shuō dào shēng gōng jiǎng hòu jīng,jiāo lóng yè chū shí tán tīng。
骊珠正照维高室,优钵花开兰叶青。lí zhū zhèng zhào wéi gāo shì,yōu bō huā kāi lán yè qīng。

狮子石

朱学熙

既不射为虎,又不叱为羊。jì bù shè wèi hǔ,yòu bù chì wèi yáng。
遂化为狮子,据此山之阳。suì huà wèi shī zi,jù cǐ shān zhī yáng。
何不往兜率,一吼醒迷方。hé bù wǎng dōu lǜ,yī hǒu xǐng mí fāng。
会挟广成辈,煮为五岳粮。huì xié guǎng chéng bèi,zhǔ wèi wǔ yuè liáng。

山晖堂

朱学熙

真宰不绝秘,山堂开绝壁。zhēn zǎi bù jué mì,shān táng kāi jué bì。
怀哉诸名贤,明月酬空碧。huái zāi zhū míng xián,míng yuè chóu kōng bì。
天风下瑶台,满地云狼籍。tiān fēng xià yáo tái,mǎn dì yún láng jí。

清音楼又次苏东坡韵

朱学熙

青天倚双壁,中流划一湾。qīng tiān yǐ shuāng bì,zhōng liú huà yī wān。
谁言尚人境,宛尔清心颜。shuí yán shàng rén jìng,wǎn ěr qīng xīn yán。
独忆山中人,去去何时还。dú yì shān zhōng rén,qù qù hé shí hái。
花迷采药径,月冷封云关。huā mí cǎi yào jìng,yuè lěng fēng yún guān。
惜哉时不与,何以答名山。xī zāi shí bù yǔ,hé yǐ dá míng shān。
结椽飞涧外,薙茅乱石间。jié chuán fēi jiàn wài,tì máo luàn shí jiān。
敢云殚心力,大运终循环。gǎn yún dān xīn lì,dà yùn zhōng xún huán。
眷言发浩叹,银涛生翠鬟。juàn yán fā hào tàn,yín tāo shēng cuì huán。