古诗词

飞来寺

尹瑾

飞来梵宇倚苍穹,晴日江山隐翠丛。fēi lái fàn yǔ yǐ cāng qióng,qíng rì jiāng shān yǐn cuì cóng。
犀落渺然金锁断,猿归何处玉环空。xī luò miǎo rán jīn suǒ duàn,yuán guī hé chù yù huán kōng。
瑶阶树色涵寒露,石涧泉声濑晚风。yáo jiē shù sè hán hán lù,shí jiàn quán shēng lài wǎn fēng。
云散香台仙迹迥,萋萋芳草绕琼宫。yún sàn xiāng tái xiān jì jiǒng,qī qī fāng cǎo rào qióng gōng。

尹瑾

尹瑾,字昆润,号莞石。东莞人。明世宗嘉靖四十三年(一五六四)年举人,明穆宗隆庆五年(一五七一)进士。授福建漳州府推官。历任工部给事中、吏科都给事中,晋南太仆寺卿。年五十五卒,有《莞石集》。清道光《广东通志》卷二八一、清温汝能《粤东诗海》卷三五有传。 尹瑾的作品>>

猜您喜欢

游七星岩

尹瑾

石室悬空翠色来,星连北斗映天开。shí shì xuán kōng cuì sè lái,xīng lián běi dòu yìng tiān kāi。
丹梯倒缀藤萝引,绛节高临日月回。dān tī dào zhuì téng luó yǐn,jiàng jié gāo lín rì yuè huí。
湖上晴霞浮岛屿,洞中紫竹隐楼台。hú shàng qíng xiá fú dǎo yǔ,dòng zhōng zǐ zhú yǐn lóu tái。
瑶芝满地随行步,徙倚长松数举杯。yáo zhī mǎn dì suí xíng bù,xǐ yǐ zhǎng sōng shù jǔ bēi。

深溪龙潭

尹瑾

天畔群山万树林,澄潭遥在白云岑。tiān pàn qún shān wàn shù lín,chéng tán yáo zài bái yún cén。
沙堤初日马齐渡,风雨有时龙自吟。shā dī chū rì mǎ qí dù,fēng yǔ yǒu shí lóng zì yín。
绝壁飞泉千嶂冷,层岩流水一溪深。jué bì fēi quán qiān zhàng lěng,céng yán liú shuǐ yī xī shēn。
同游不尽寻芳兴,满地烟霞坐石阴。tóng yóu bù jǐn xún fāng xīng,mǎn dì yān xiá zuò shí yīn。

赠宾峰号

尹瑾

莲花开并五云头,日与高人结素游。lián huā kāi bìng wǔ yún tóu,rì yǔ gāo rén jié sù yóu。
风月静连尘外榻,画图青入海边楼。fēng yuè jìng lián chén wài tà,huà tú qīng rù hǎi biān lóu。
镐京陵阜陪同宴,唐室蓬瀛宠贵侯。gǎo jīng líng fù péi tóng yàn,táng shì péng yíng chǒng guì hóu。
自古有情犹喜好,几多仁寿得同俦。zì gǔ yǒu qíng yóu xǐ hǎo,jǐ duō rén shòu dé tóng chóu。

文笔峰

尹瑾

缥缈云中绚彩标,九天晴色散岧峣。piāo miǎo yún zhōng xuàn cǎi biāo,jiǔ tiān qíng sè sàn tiáo yáo。
高峰两度来春雁,中巘人文翊圣朝。gāo fēng liǎng dù lái chūn yàn,zhōng yǎn rén wén yì shèng cháo。

金鸡岭

尹瑾

一声遥在翠微间,暤日初升识圣颜。yī shēng yáo zài cuì wēi jiān,hào rì chū shēng shí shèng yán。
汉代提封春曙彻,文明应在紫辰班。hàn dài tí fēng chūn shǔ chè,wén míng yīng zài zǐ chén bān。

桥头溪

尹瑾

漠漠长空驾彩虹,忽惊琼海起苍龙。mò mò zhǎng kōng jià cǎi hóng,hū jīng qióng hǎi qǐ cāng lóng。
元勋不负初题柱,宝筏千年控海东。yuán xūn bù fù chū tí zhù,bǎo fá qiān nián kòng hǎi dōng。