古诗词

送文太仆还滁州治

邹智

天子聪明古帝王,百年日月要重光。tiān zi cōng míng gǔ dì wáng,bǎi nián rì yuè yào zhòng guāng。
文山老子忧思远,独上中庸第一章。wén shān lǎo zi yōu sī yuǎn,dú shàng zhōng yōng dì yī zhāng。

邹智

邹智(1466—1491)字汝愚,号立斋,又号秋囦,四川合州(今重庆市合川)人。成化二十三年(1487)进士。熹宗天启初年,追谥“忠介”。十二岁能文,家贫,读书焚木叶继晷者三年。成化二十二年(1486)乡试第一,即有志擿奸发伏。曾上书明宪宗,建议亲贤良,疏宦官,罢浮冗而广求风节之臣,考经史之义理而明圣学。邹智至广东,闻理学陈宪章讲学于新会,乃往受业,自此学益精深。弘治四年(1491)因病卒于官,年仅二十六岁。熹宗天启初年,追谥“忠介”。邹智诗文多发于至性,不加修饰。撰有《立斋遗文》五卷,《四库总目》传于世。 邹智的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·送苏伯城词

邹智

微雨歇烦暑,轻风迎晚凉。wēi yǔ xiē fán shǔ,qīng fēng yíng wǎn liáng。
携手伏波桥上,平水正苍茫。xié shǒu fú bō qiáo shàng,píng shuǐ zhèng cāng máng。
千峰归鸟纵横,两岸飞花下上,恰好是斜阳。qiān fēng guī niǎo zòng héng,liǎng àn fēi huā xià shàng,qià hǎo shì xié yáng。
把酒为君舞,君当倾几觞。bǎ jiǔ wèi jūn wǔ,jūn dāng qīng jǐ shāng。
道路难,功业远,岁华忙。dào lù nán,gōng yè yuǎn,suì huá máng。
莫负良天美景,终古恨空长。mò fù liáng tiān měi jǐng,zhōng gǔ hèn kōng zhǎng。
先生玉府神仙,小子石城居士,烂醉两何妨。xiān shēng yù fǔ shén xiān,xiǎo zi shí chéng jū shì,làn zuì liǎng hé fáng。
阿真何处在,焚起紫猊香。ā zhēn hé chù zài,fén qǐ zǐ ní xiāng。

送刘汝德还蜀

邹智

两地八千里,忍看生别离。liǎng dì bā qiān lǐ,rěn kàn shēng bié lí。
最知忧道切,不是爱山痴。zuì zhī yōu dào qiè,bù shì ài shān chī。
晚雨虽微急,晨光本自熹。wǎn yǔ suī wēi jí,chén guāng běn zì xī。
明年二三月,正是望君时。míng nián èr sān yuè,zhèng shì wàng jūn shí。

寿祖母

邹智

天开当子月,祖寿起寅年。tiān kāi dāng zi yuè,zǔ shòu qǐ yín nián。
善本殷勤积,家惟澹泊传。shàn běn yīn qín jī,jiā wéi dàn pō chuán。
乾坤尧舜禹,日月坐行眠。qián kūn yáo shùn yǔ,rì yuè zuò xíng mián。
遥忆高堂上,冰桃似水鲜。yáo yì gāo táng shàng,bīng táo shì shuǐ xiān。

送李训导之官

邹智

先生万人杰,起自锦江滨。xiān shēng wàn rén jié,qǐ zì jǐn jiāng bīn。
天上逢尧舜,人间养凤麟。tiān shàng féng yáo shùn,rén jiān yǎng fèng lín。
淳风千古吹,化雨一番新。chún fēng qiān gǔ chuī,huà yǔ yī fān xīn。
国朝青史上,有传表儒臣。guó cháo qīng shǐ shàng,yǒu chuán biǎo rú chén。

偶成

邹智

自笑冒巢氄,犹能万里飞。zì xiào mào cháo rǒng,yóu néng wàn lǐ fēi。
佩韦知已晚,刻鹄此其几。pèi wéi zhī yǐ wǎn,kè gǔ cǐ qí jǐ。
清栱光华远,高堂信息稀。qīng gǒng guāng huá yuǎn,gāo táng xìn xī xī。
孤舟如可挽,野水莫相违。gū zhōu rú kě wǎn,yě shuǐ mò xiāng wéi。

晨兴用杨方震韵

邹智

夜诵香初烬,晨兴鬓尚蓬。yè sòng xiāng chū jìn,chén xīng bìn shàng péng。
风严凝水立,雨净见天空。fēng yán níng shuǐ lì,yǔ jìng jiàn tiān kōng。
饮药殊无效,澄心间有功。yǐn yào shū wú xiào,chéng xīn jiān yǒu gōng。
不知天地里,何处是途穷。bù zhī tiān dì lǐ,hé chù shì tú qióng。

上林春色

邹智

今年春色早,惟有上林先。jīn nián chūn sè zǎo,wéi yǒu shàng lín xiān。
蛰起惊雷下,冰消杲日前。zhé qǐ jīng léi xià,bīng xiāo gǎo rì qián。
枯株扶冉冉,嫩草踏芊芊。kū zhū fú rǎn rǎn,nèn cǎo tà qiān qiān。
东风随处到,造化本无偏。dōng fēng suí chù dào,zào huà běn wú piān。

上林春色

邹智

今年春色丽,惟有上林明。jīn nián chūn sè lì,wéi yǒu shàng lín míng。
暖日崇桃映,疏星积李横。nuǎn rì chóng táo yìng,shū xīng jī lǐ héng。
碧鸡临水舞,黄鸟逐人鸣。bì jī lín shuǐ wǔ,huáng niǎo zhú rén míng。
东风随处点,造化本无情。dōng fēng suí chù diǎn,zào huà běn wú qíng。

上林春色

邹智

今年春色透,惟有上林深。jīn nián chūn sè tòu,wéi yǒu shàng lín shēn。
石山开遍锦,榖雨溜成金。shí shān kāi biàn jǐn,gǔ yǔ liū chéng jīn。
拆发程颐谏,移栽赵鼎箴。chāi fā chéng yí jiàn,yí zāi zhào dǐng zhēn。
东风随处补,造化本无心。dōng fēng suí chù bǔ,zào huà běn wú xīn。

题宽斋卷

邹智

迂径荒茫外,云庄缥缈中。yū jìng huāng máng wài,yún zhuāng piāo miǎo zhōng。
叶粘寒露落,花听雨声红。yè zhān hán lù luò,huā tīng yǔ shēng hóng。
凝重黄通老,和平吕伯恭。níng zhòng huáng tōng lǎo,hé píng lǚ bó gōng。
更应泥塑坐,渣滓尽销镕。gèng yīng ní sù zuò,zhā zǐ jǐn xiāo róng。

题松泉卷

邹智

岭树重重合,江流曲曲深。lǐng shù zhòng zhòng hé,jiāng liú qū qū shēn。
乱云时出没,寒月夜浮沉。luàn yún shí chū méi,hán yuè yè fú chén。
飞鸟争深港,游鱼度密林。fēi niǎo zhēng shēn gǎng,yóu yú dù mì lín。
黑龙浑不起,时复抱珠吟。hēi lóng hún bù qǐ,shí fù bào zhū yín。

挽欧阳先生

邹智

紫诏初黄发,青骡竟白云。zǐ zhào chū huáng fā,qīng luó jìng bái yún。
枯荣真梦觉,今古一朝矄。kū róng zhēn mèng jué,jīn gǔ yī cháo xūn。
人往仪刑在,坟高草树分。rén wǎng yí xíng zài,fén gāo cǎo shù fēn。
子孙俱俊彦,足以答明君。zi sūn jù jùn yàn,zú yǐ dá míng jūn。

寄贺冯指挥

邹智

殄扑须骁捷,绥怀仗老成。tiǎn pū xū xiāo jié,suí huái zhàng lǎo chéng。
静观诸将遍,莫是此公并。jìng guān zhū jiāng biàn,mò shì cǐ gōng bìng。
野店开门宿,深山放胆行。yě diàn kāi mén sù,shēn shān fàng dǎn xíng。
驱驰三十载,髀肉未全生。qū chí sān shí zài,bì ròu wèi quán shēng。

海行遭风次献臣韵

邹智

今夕知何夕,浮生又网罗。jīn xī zhī hé xī,fú shēng yòu wǎng luó。
真成抱空月,无计障颓波。zhēn chéng bào kōng yuè,wú jì zhàng tuí bō。
粗比尧夫幸,终惭叔子多。cū bǐ yáo fū xìng,zhōng cán shū zi duō。
穷途仗神道,聊复对君歌。qióng tú zhàng shén dào,liáo fù duì jūn gē。

送丁太平之任

邹智

元化都凭岳牧宣,丁侯今领广山川。yuán huà dōu píng yuè mù xuān,dīng hóu jīn lǐng guǎng shān chuān。
琅函锦帙诗三百,烁石流金路几千。láng hán jǐn zhì shī sān bǎi,shuò shí liú jīn lù jǐ qiān。
能识乾坤均父母,可令兄弟独颠连。néng shí qián kūn jūn fù mǔ,kě lìng xiōng dì dú diān lián。
太平有象真难致,莫道文官不爱钱。tài píng yǒu xiàng zhēn nán zhì,mò dào wén guān bù ài qián。
88123456