古诗词

清江捕鱼图

邹智

江水生,江月起,青帘白舫江风驶。jiāng shuǐ shēng,jiāng yuè qǐ,qīng lián bái fǎng jiāng fēng shǐ。
江头老翁披短蓑,独泛江心羡鱼美。jiāng tóu lǎo wēng pī duǎn suō,dú fàn jiāng xīn xiàn yú měi。
大张一网罗群鱼,群鱼涌出清江里。dà zhāng yī wǎng luó qún yú,qún yú yǒng chū qīng jiāng lǐ。
勇者伤于钩,贪者伤于饵。yǒng zhě shāng yú gōu,tān zhě shāng yú ěr。
起者如浮瓜,落者如沉李。qǐ zhě rú fú guā,luò zhě rú chén lǐ。
散者如疏星,合者如聚蚁。sàn zhě rú shū xīng,hé zhě rú jù yǐ。
蜷者如弱弓,掷者如强矢。quán zhě rú ruò gōng,zhì zhě rú qiáng shǐ。
入者困而怒,出者跃而喜。rù zhě kùn ér nù,chū zhě yuè ér xǐ。
动者舞惊涛,静者潜芳芷。dòng zhě wǔ jīng tāo,jìng zhě qián fāng zhǐ。
大者三尺五尺长,小者七寸八寸止。dà zhě sān chǐ wǔ chǐ zhǎng,xiǎo zhě qī cùn bā cùn zhǐ。
老翁一纵仍一擒,网大鱼多莫之纪。lǎo wēng yī zòng réng yī qín,wǎng dà yú duō mò zhī jì。
须臾卷尽千顷波,势及冯夷也披靡。xū yú juǎn jǐn qiān qǐng bō,shì jí féng yí yě pī mí。
我闻董生尝有言,羡治羡鱼同一理。wǒ wén dǒng shēng cháng yǒu yán,xiàn zhì xiàn yú tóng yī lǐ。
今开此卷披此图,乃知此工真画史。jīn kāi cǐ juǎn pī cǐ tú,nǎi zhī cǐ gōng zhēn huà shǐ。

邹智

邹智(1466—1491)字汝愚,号立斋,又号秋囦,四川合州(今重庆市合川)人。成化二十三年(1487)进士。熹宗天启初年,追谥“忠介”。十二岁能文,家贫,读书焚木叶继晷者三年。成化二十二年(1486)乡试第一,即有志擿奸发伏。曾上书明宪宗,建议亲贤良,疏宦官,罢浮冗而广求风节之臣,考经史之义理而明圣学。邹智至广东,闻理学陈宪章讲学于新会,乃往受业,自此学益精深。弘治四年(1491)因病卒于官,年仅二十六岁。熹宗天启初年,追谥“忠介”。邹智诗文多发于至性,不加修饰。撰有《立斋遗文》五卷,《四库总目》传于世。 邹智的作品>>

猜您喜欢

和吴献臣衰病吟

邹智

岭表何官最我闲,我颜原不似公颜。lǐng biǎo hé guān zuì wǒ xián,wǒ yán yuán bù shì gōng yán。
坐残夜雨斑衣冷,望断秦云大被难。zuò cán yè yǔ bān yī lěng,wàng duàn qín yún dà bèi nán。
药盏不曾三日歇,柴门常用两重关。yào zhǎn bù céng sān rì xiē,chái mén cháng yòng liǎng zhòng guān。
小儿度日真如梦,独钓蟛蜞去不还。xiǎo ér dù rì zhēn rú mèng,dú diào péng qí qù bù hái。

游青莲寺

邹智

峻岭横天插,长江夹地流。jùn lǐng héng tiān chā,zhǎng jiāng jiā dì liú。
倘能城大顺,谁敢犯延州。tǎng néng chéng dà shùn,shuí gǎn fàn yán zhōu。

除夕

邹智

病客居穷海,今年是两年。bìng kè jū qióng hǎi,jīn nián shì liǎng nián。
高堂当此夕,相对又潸然。gāo táng dāng cǐ xī,xiāng duì yòu shān rán。

玉堤柳

邹智

我行玉堤东,静观玉堤柳。wǒ xíng yù dī dōng,jìng guān yù dī liǔ。
乾坤造化心,千古谁能剖。qián kūn zào huà xīn,qiān gǔ shuí néng pōu。

玉堤柳

邹智

谷风从东来,生意萃于柳。gǔ fēng cóng dōng lái,shēng yì cuì yú liǔ。
展也延和儒,至诚为君剖。zhǎn yě yán hé rú,zhì chéng wèi jūn pōu。

悼卢克让

邹智

世有千里马,人无九方皋。shì yǒu qiān lǐ mǎ,rén wú jiǔ fāng gāo。
马来皋已死,天地一声号。mǎ lái gāo yǐ sǐ,tiān dì yī shēng hào。

三事堂清

邹智

三川岂无吏,大抵黄河流。sān chuān qǐ wú lì,dà dǐ huáng hé liú。
独有王夫子,中江一片秋。dú yǒu wáng fū zi,zhōng jiāng yī piàn qiū。

哭华伯瞻

邹智

趋向杨遵道,超迁贾太中。qū xiàng yáng zūn dào,chāo qiān jiǎ tài zhōng。
凝香清禁坐,不是学冲融。níng xiāng qīng jìn zuò,bù shì xué chōng róng。

哭华伯瞻

邹智

积李崇桃树,鸣鸠乳燕时。jī lǐ chóng táo shù,míng jiū rǔ yàn shí。
平生华夫子,直道岁寒痴。píng shēng huá fū zi,zhí dào suì hán chī。

哭华伯瞻

邹智

晚踏城西月,朝登海北亭。wǎn tà chéng xī yuè,cháo dēng hǎi běi tíng。
空闻仙驭远,不见相星灵。kōng wén xiān yù yuǎn,bù jiàn xiāng xīng líng。

哭华伯瞻

邹智

岁月流行速,工夫间断多。suì yuè liú xíng sù,gōng fū jiān duàn duō。
良朋更凋谢,谁与共研磨。liáng péng gèng diāo xiè,shuí yǔ gòng yán mó。

哭华伯瞻

邹智

侍从才今几,君王宠正初。shì cóng cái jīn jǐ,jūn wáng chǒng zhèng chū。
常州何处是,头白小孙孤。cháng zhōu hé chù shì,tóu bái xiǎo sūn gū。

送文太仆还滁州治

邹智

天子聪明古帝王,百年日月要重光。tiān zi cōng míng gǔ dì wáng,bǎi nián rì yuè yào zhòng guāng。
文山老子忧思远,独上中庸第一章。wén shān lǎo zi yōu sī yuǎn,dú shàng zhōng yōng dì yī zhāng。

到南昌柬杨方震

邹智

才出都门问路程,此心先已到丰城。cái chū dōu mén wèn lù chéng,cǐ xīn xiān yǐ dào fēng chéng。
豪吟纵饮浑闲事,谁主鹅湖第二盟。háo yín zòng yǐn hún xián shì,shuí zhǔ é hú dì èr méng。

送蒋诚之归荣

邹智

十日春风醉不醒,独骑瘦鹤送君行。shí rì chūn fēng zuì bù xǐng,dú qí shòu hè sòng jūn xíng。
一源活水来千里,不尽人间聚散情。yī yuán huó shuǐ lái qiān lǐ,bù jǐn rén jiān jù sàn qíng。
88123456