古诗词

北上行

胡奎

食蜜不知苦,衣葛不知寒。shí mì bù zhī kǔ,yī gé bù zhī hán。
今晨出门去,始知行路难。jīn chén chū mén qù,shǐ zhī xíng lù nán。
惊飙吹断蓬,沙碛何漫漫。jīng biāo chuī duàn péng,shā qì hé màn màn。
羸马缩如猬,霜花大如飞。léi mǎ suō rú wèi,shuāng huā dà rú fēi。
夜涉黄河冻,舟行不得前。yè shè huáng hé dòng,zhōu xíng bù dé qián。
君肠辘轳转,我肠车轮盘。jūn cháng lù lú zhuǎn,wǒ cháng chē lún pán。
王事有严程,去去勿惮烦。wáng shì yǒu yán chéng,qù qù wù dàn fán。
弯弧落旄头,飞箭定天山。wān hú luò máo tóu,fēi jiàn dìng tiān shān。
会赋《铙歌》曲,论功万里还。huì fù náo gē qū,lùn gōng wàn lǐ hái。

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。 胡奎的作品>>

猜您喜欢

送徐千户之甘州

胡奎

春寒初试越罗袍,不惜千金买宝刀。chūn hán chū shì yuè luó páo,bù xī qiān jīn mǎi bǎo dāo。
马援橐中无薏苡,张骞槎上有葡萄。mǎ yuán tuó zhōng wú yì yǐ,zhāng qiān chá shàng yǒu pú táo。
昆仑西去黄河远,函谷东来紫气高。kūn lún xī qù huáng hé yuǎn,hán gǔ dōng lái zǐ qì gāo。
何事相逢又相别,陇云边月夜劳劳。hé shì xiāng féng yòu xiāng bié,lǒng yún biān yuè yè láo láo。

江边柳

胡奎

朝送木兰船,暮迎征马鞭。cháo sòng mù lán chuán,mù yíng zhēng mǎ biān。
非关离别苦,生长在江边。fēi guān lí bié kǔ,shēng zhǎng zài jiāng biān。

挽张光弼

胡奎

二仙坊里张员外,头白相逢只论诗。èr xiān fāng lǐ zhāng yuán wài,tóu bái xiāng féng zhǐ lùn shī。
今日过门人不见,小楼春雨燕归迟。jīn rì guò mén rén bù jiàn,xiǎo lóu chūn yǔ yàn guī chí。

题芦雁图

胡奎

草草书空不作行,相呼相唤过衡阳。cǎo cǎo shū kōng bù zuò xíng,xiāng hū xiāng huàn guò héng yáng。
芦花月冷应无梦,啄尽寒沙一夜霜。lú huā yuè lěng yīng wú mèng,zhuó jǐn hán shā yī yè shuāng。

宿田家

胡奎

村北村南社鼓声,闲寻父老说升平。cūn běi cūn nán shè gǔ shēng,xián xún fù lǎo shuō shēng píng。
孤灯也识离人意,落尽寒花却再生。gū dēng yě shí lí rén yì,luò jǐn hán huā què zài shēng。

题瀛洲图

胡奎

铃索无声昼漏稀,宫罗一色换朝□。líng suǒ wú shēng zhòu lòu xī,gōng luó yī sè huàn cháo。
院门不锁松花落,知是銮坡进讲归。yuàn mén bù suǒ sōng huā luò,zhī shì luán pō jìn jiǎng guī。

梦游庐山

胡奎

我有紫霞想,梦游匡庐峰。wǒ yǒu zǐ xiá xiǎng,mèng yóu kuāng lú fēng。
仙人凌绝顶,手掉金芙蓉。xiān rén líng jué dǐng,shǒu diào jīn fú róng。
亭亭九天上,叠嶂崩腾涌波浪。tíng tíng jiǔ tiān shàng,dié zhàng bēng téng yǒng bō làng。
五色云中白鹿鸣,三更海底金鸡唱。wǔ sè yún zhōng bái lù míng,sān gèng hǎi dǐ jīn jī chàng。
悬崖瀑布从天来,疋练倒界青天开。xuán yá pù bù cóng tiān lái,pǐ liàn dào jiè qīng tiān kāi。
高人自是陆修静,邀我石磴行莓苔。gāo rén zì shì lù xiū jìng,yāo wǒ shí dèng xíng méi tái。
九江秀色可揽结,欲跨长鲸捉明月。jiǔ jiāng xiù sè kě lǎn jié,yù kuà zhǎng jīng zhuō míng yuè。
望断蓬莱青鸟书,琪花落尽无人折。wàng duàn péng lái qīng niǎo shū,qí huā luò jǐn wú rén zhé。
飞身上挹香炉烟,坐卧九叠屏风前。fēi shēn shàng yì xiāng lú yān,zuò wò jiǔ dié píng fēng qián。
翻然拜手招五老,一笑仿佛三千年。fān rán bài shǒu zhāo wǔ lǎo,yī xiào fǎng fú sān qiān nián。
松风泠泠吹梦觉,鹤背高寒露华落。sōng fēng líng líng chuī mèng jué,hè bèi gāo hán lù huá luò。
早知此境隔尘凡,只合栖神向丘壑。zǎo zhī cǐ jìng gé chén fán,zhǐ hé qī shén xiàng qiū hè。
何人写此江上山,云山与我心俱闲。hé rén xiě cǐ jiāng shàng shān,yún shān yǔ wǒ xīn jù xián。
明当会碾飙轮去,长谢时人竟不还。míng dāng huì niǎn biāo lún qù,zhǎng xiè shí rén jìng bù hái。

贞母阡

胡奎

石门山前箭如雨,朝别良人暮为□。shí mén shān qián jiàn rú yǔ,cháo bié liáng rén mù wèi。
石门山下百尺泉,一日身死哀千年。shí mén shān xià bǎi chǐ quán,yī rì shēn sǐ āi qiān nián。
至今石门山下路,人称烈妇禹家□。zhì jīn shí mén shān xià lù,rén chēng liè fù yǔ jiā。
墓前斜日一僧归,即是当年十岁儿。mù qián xié rì yī sēng guī,jí shì dāng nián shí suì ér。