古诗词

题竹为周廷晖赋

曹义

扁舟昔泊湘江曲,曾倚蓬窗看修竹。biǎn zhōu xī pō xiāng jiāng qū,céng yǐ péng chuāng kàn xiū zhú。
烟稍露叶拂晴空,劲节虬枝挺寒玉。yān shāo lù yè fú qíng kōng,jìn jié qiú zhī tǐng hán yù。
露天似觉鹧鸪啼,雨夕犹闻湘女哭。lù tiān shì jué zhè gū tí,yǔ xī yóu wén xiāng nǚ kū。
浓阴积翠暖欲飞,苍雪飘香晴可掬。nóng yīn jī cuì nuǎn yù fēi,cāng xuě piāo xiāng qíng kě jū。
宦游蓟北几经年,独怜梦断苍梧烟。huàn yóu jì běi jǐ jīng nián,dú lián mèng duàn cāng wú yān。
今朝画里偶相见,亭亭老干还依然。jīn cháo huà lǐ ǒu xiāng jiàn,tíng tíng lǎo gàn hái yī rán。
阿谁貌此多清淑,错落金朷炫吃目。ā shuí mào cǐ duō qīng shū,cuò luò jīn dāo xuàn chī mù。
吁嗟暝色突帘栊,仿佛秋声落书匤。xū jiē míng sè tū lián lóng,fǎng fú qiū shēng luò shū qū。
濂溪孙子肌骨清,为爱此君坚且贞。lián xī sūn zi jī gǔ qīng,wèi ài cǐ jūn jiān qiě zhēn。
轩窗高挂日相对,岁寒拟共结芳盟。xuān chuāng gāo guà rì xiāng duì,suì hán nǐ gòng jié fāng méng。
昨来索我题诗句,诗兴茫茫渺何处。zuó lái suǒ wǒ tí shī jù,shī xīng máng máng miǎo hé chù。
三湘七泽路漫漫,明月清风足佳趣。sān xiāng qī zé lù màn màn,míng yuè qīng fēng zú jiā qù。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

送前王公顺归乡二首

曹义

江上西风老白蘋,惊看秋色独伤神。jiāng shàng xī fēng lǎo bái píng,jīng kàn qiū sè dú shāng shén。
嗟予自是天涯客,忍向天涯别故人。jiē yǔ zì shì tiān yá kè,rěn xiàng tiān yá bié gù rén。

送前王公顺归乡二首

曹义

朝回联辔出皇州,载酒沙头送旧游。cháo huí lián pèi chū huáng zhōu,zài jiǔ shā tóu sòng jiù yóu。
一片离心似杨柳,西风狼籍不胜秋。yī piàn lí xīn shì yáng liǔ,xī fēng láng jí bù shèng qiū。

题道士小画二首

曹义

潇湘昨夜雨初晴,鸲鹆飞来似有情。xiāo xiāng zuó yè yǔ chū qíng,qú yù fēi lái shì yǒu qíng。
莫道孤栖不能语,当年曾学瓮中声。mò dào gū qī bù néng yǔ,dāng nián céng xué wèng zhōng shēng。

题道士小画二首

曹义

琪树含云湿未收,晓来灵鹊立枝头。qí shù hán yún shī wèi shōu,xiǎo lái líng què lì zhī tóu。
彊彊不遂群飞去,得喜应先报羽流。jiàng jiàng bù suì qún fēi qù,dé xǐ yīng xiān bào yǔ liú。

题吏部沈主事小画

曹义

不到家山山十年,云林书屋想依然。bù dào jiā shān shān shí nián,yún lín shū wū xiǎng yī rán。
他时得遂归田计,重向耶溪理钓船。tā shí dé suì guī tián jì,zhòng xiàng yé xī lǐ diào chuán。

口号寄杨大参逊之

曹义

闻说薇垣德政新,公馀风月伴吟身。wén shuō wēi yuán dé zhèng xīn,gōng yú fēng yuè bàn yín shēn。
荔枝嚼到甘甜处,莫忘同时玉署人。lì zhī jué dào gān tián chù,mò wàng tóng shí yù shǔ rén。

和晏驿幕宾咏天鹅二首

曹义

暂寄行踪野水濆,雪霜毛羽夐超群。zàn jì xíng zōng yě shuǐ fén,xuě shuāng máo yǔ xiòng chāo qún。
他时高展凌霄翮,万里扶摇掣海云。tā shí gāo zhǎn líng xiāo hé,wàn lǐ fú yáo chè hǎi yún。

和晏驿幕宾咏天鹅二首

曹义

栖迹沙汀声不闻,清奇标格异鸡群。qī jì shā tīng shēng bù wén,qīng qí biāo gé yì jī qún。
会看相逐丹山凤,奋翅和鸣到五云。huì kàn xiāng zhú dān shān fèng,fèn chì hé míng dào wǔ yún。

口号四绝送蔡良医孙回桐乡

曹义

蔡家孙子好丰仪,玉树涵云映碧漪。cài jiā sūn zi hǎo fēng yí,yù shù hán yún yìng bì yī。
不独能专卢扁术,又攻楷法学吟诗。bù dú néng zhuān lú biǎn shù,yòu gōng kǎi fǎ xué yín shī。

口号四绝送蔡良医孙回桐乡

曹义

十年京国作芳邻,爱尔清勤学业新。shí nián jīng guó zuò fāng lín,ài ěr qīng qín xué yè xīn。
门径日长无俗客,相亲多是玉堂人。mén jìng rì zhǎng wú sú kè,xiāng qīn duō shì yù táng rén。

口号四绝送蔡良医孙回桐乡

曹义

家住桐溪越水头,束书归槷卓扁舟。jiā zhù tóng xī yuè shuǐ tóu,shù shū guī niè zhuó biǎn zhōu。
到时朋辈惊相问,应说神州作胜游。dào shí péng bèi jīng xiāng wèn,yīng shuō shén zhōu zuò shèng yóu。

口号四绝送蔡良医孙回桐乡

曹义

溪上相阴浸碧波,波光风漾绉缃罗。xī shàng xiāng yīn jìn bì bō,bō guāng fēng yàng zhòu xiāng luó。
丹房别却经年久,到日应知长薜萝。dān fáng bié què jīng nián jiǔ,dào rì yīng zhī zhǎng bì luó。

寄武当邵郎中书来欲寄物难将故戏之

曹义

折破涺缄喜欲颠,故人何事意悬悬。zhé pò jū jiān xǐ yù diān,gù rén hé shì yì xuán xuán。
仙山土物如相寄,陆路难将附□便。xiān shān tǔ wù rú xiāng jì,lù lù nán jiāng fù biàn。

寄武当邵郎中书来欲寄物难将故戏之

曹义

忆昔曾同禁苑游,花前风月几赓酬。yì xī céng tóng jìn yuàn yóu,huā qián fēng yuè jǐ gēng chóu。
别来云树分南北,一度相看一度愁。bié lái yún shù fēn nán běi,yī dù xiāng kàn yī dù chóu。

寄王思孟

曹义

忆昔华阳作胜游,仙房几共醉觥筹。yì xī huá yáng zuò shèng yóu,xiān fáng jǐ gòng zuì gōng chóu。
青天歌罢月将落,犹自清谈兴不收。qīng tiān gē bà yuè jiāng luò,yóu zì qīng tán xīng bù shōu。