古诗词

题竹为周廷晖赋

曹义

扁舟昔泊湘江曲,曾倚蓬窗看修竹。biǎn zhōu xī pō xiāng jiāng qū,céng yǐ péng chuāng kàn xiū zhú。
烟稍露叶拂晴空,劲节虬枝挺寒玉。yān shāo lù yè fú qíng kōng,jìn jié qiú zhī tǐng hán yù。
露天似觉鹧鸪啼,雨夕犹闻湘女哭。lù tiān shì jué zhè gū tí,yǔ xī yóu wén xiāng nǚ kū。
浓阴积翠暖欲飞,苍雪飘香晴可掬。nóng yīn jī cuì nuǎn yù fēi,cāng xuě piāo xiāng qíng kě jū。
宦游蓟北几经年,独怜梦断苍梧烟。huàn yóu jì běi jǐ jīng nián,dú lián mèng duàn cāng wú yān。
今朝画里偶相见,亭亭老干还依然。jīn cháo huà lǐ ǒu xiāng jiàn,tíng tíng lǎo gàn hái yī rán。
阿谁貌此多清淑,错落金朷炫吃目。ā shuí mào cǐ duō qīng shū,cuò luò jīn dāo xuàn chī mù。
吁嗟暝色突帘栊,仿佛秋声落书匤。xū jiē míng sè tū lián lóng,fǎng fú qiū shēng luò shū qū。
濂溪孙子肌骨清,为爱此君坚且贞。lián xī sūn zi jī gǔ qīng,wèi ài cǐ jūn jiān qiě zhēn。
轩窗高挂日相对,岁寒拟共结芳盟。xuān chuāng gāo guà rì xiāng duì,suì hán nǐ gòng jié fāng méng。
昨来索我题诗句,诗兴茫茫渺何处。zuó lái suǒ wǒ tí shī jù,shī xīng máng máng miǎo hé chù。
三湘七泽路漫漫,明月清风足佳趣。sān xiāng qī zé lù màn màn,míng yuè qīng fēng zú jiā qù。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

春初口占二绝寄同年徐宪副

曹义

都门雪霁晓寒消,嫩绿扶春上柳条。dōu mén xuě jì xiǎo hán xiāo,nèn lǜ fú chūn shàng liǔ tiáo。
欲折一枝寄相忆,滇池万里路迢迢。yù zhé yī zhī jì xiāng yì,diān chí wàn lǐ lù tiáo tiáo。

春初口占二绝寄同年徐宪副

曹义

古人千里重鹅毛,万里将来意更饶。gǔ rén qiān lǐ zhòng é máo,wàn lǐ jiāng lái yì gèng ráo。
惭愧客边无以报,新诗聊写代琼瑶。cán kuì kè biān wú yǐ bào,xīn shī liáo xiě dài qióng yáo。

寄邵郎中因其纳宠故戏之

曹义

自道精神不似先,好将真汞固丹田。zì dào jīng shén bù shì xiān,hǎo jiāng zhēn gǒng gù dān tián。
如何尚有风流态,忘却糟糠伴少年。rú hé shàng yǒu fēng liú tài,wàng què zāo kāng bàn shǎo nián。

寄邵郎中因其纳宠故戏之

曹义

官居仙境列仙班,炼得丹砂有几般。guān jū xiān jìng liè xiān bān,liàn dé dān shā yǒu jǐ bān。
衰朽自惭蒲柳质,肯分㱔子驻容颜。shuāi xiǔ zì cán pú liǔ zhì,kěn fēn xiē zi zhù róng yán。

口占送吴公琰兼寄宗濂等友

曹义

三年大比又临期,每过西风忆旧知。sān nián dà bǐ yòu lín qī,měi guò xī fēng yì jiù zhī。
送别官亭寄消息,秋香须折两三枝。sòng bié guān tíng jì xiāo xī,qiū xiāng xū zhé liǎng sān zhī。

口占送吴公琰兼寄宗濂等友

曹义

光阴冉冉急如流,回首槐黄又是秋。guāng yīn rǎn rǎn jí rú liú,huí shǒu huái huáng yòu shì qiū。
折得秋香听捷日,都门翘首候行舟。zhé dé qiū xiāng tīng jié rì,dōu mén qiào shǒu hòu xíng zhōu。

送张先生致仕归闽

曹义

昭代王门久曳裾,承恩今喜赋归欤。zhāo dài wáng mén jiǔ yè jū,chéng ēn jīn xǐ fù guī yú。
平生心地清如水,行李萧萧总是书。píng shēng xīn dì qīng rú shuǐ,xíng lǐ xiāo xiāo zǒng shì shū。

送张先生致仕归闽

曹义

颜如丹渥发如霜,廿载相逢在帝乡。yán rú dān wò fā rú shuāng,niàn zài xiāng féng zài dì xiāng。
此日一樽临祖道,交情浑似别情长。cǐ rì yī zūn lín zǔ dào,jiāo qíng hún shì bié qíng zhǎng。

送张先生致仕归闽

曹义

兰舟晓发潞河坝,思入平沙路几千。lán zhōu xiǎo fā lù hé bà,sī rù píng shā lù jǐ qiān。
想得到家寻旧业,白云书屋尚依然。xiǎng dé dào jiā xún jiù yè,bái yún shū wū shàng yī rán。

送张先生致仕归闽

曹义

春暖莺花满禁城,惜春那忍送人行。chūn nuǎn yīng huā mǎn jìn chéng,xī chūn nà rěn sòng rén xíng。
柳边怕听呢喃燕,似向东风诉别情。liǔ biān pà tīng ne nán yàn,shì xiàng dōng fēng sù bié qíng。

寄中书洪益中梦菊先生四首

曹义

我来君去不相逢,廿载交情若梦中。wǒ lái jūn qù bù xiāng féng,niàn zài jiāo qíng ruò mèng zhōng。
遥想书囱吟乐处,春风醉看落花红。yáo xiǎng shū cōng yín lè chù,chūn fēng zuì kàn luò huā hóng。

寄中书洪益中梦菊先生四首

曹义

都门风月昔同游,归老家山几阅秋。dōu mén fēng yuè xī tóng yóu,guī lǎo jiā shān jǐ yuè qiū。
清思也知多梦菊,不知曾梦故人不。qīng sī yě zhī duō mèng jú,bù zhī céng mèng gù rén bù。

寄中书洪益中梦菊先生四首

曹义

望入天台客路长,江云野树思茫茫。wàng rù tiān tái kè lù zhǎng,jiāng yún yě shù sī máng máng。
别来每叹光阴速,屈指于今巳十霜。bié lái měi tàn guāng yīn sù,qū zhǐ yú jīn sì shí shuāng。

寄中书洪益中梦菊先生四首

曹义

樗材惭愧职南曹,闇劣何由识俊髦。chū cái cán kuì zhí nán cáo,àn liè hé yóu shí jùn máo。
独念故人成久别,多情聊尔寄霜毫。dú niàn gù rén chéng jiǔ bié,duō qíng liáo ěr jì shuāng háo。

题三益图

曹义

大夫自是栋梁材,惯历冰霜老不摧。dà fū zì shì dòng liáng cái,guàn lì bīng shuāng lǎo bù cuī。
若问平生谁是伴,湘娥姑射共徘徊。ruò wèn píng shēng shuí shì bàn,xiāng é gū shè gòng pái huái。