古诗词

端午日

曹义

皇风清宁四海康,圣君端拱垂衣裳。huáng fēng qīng níng sì hǎi kāng,shèng jūn duān gǒng chuí yī shang。
时临午节雨新霁,东华阅武旌幢扬。shí lín wǔ jié yǔ xīn jì,dōng huá yuè wǔ jīng chuáng yáng。
銮舆夐自蓬莱出,一声风外来清跸。luán yú xiòng zì péng lái chū,yī shēng fēng wài lái qīng bì。
龙旗风动掣晴云,雉尾光摇绚朝日。lóng qí fēng dòng chè qíng yún,zhì wěi guāng yáo xuàn cháo rì。
羽林年少气吞虹,朋分队列如罴熊。yǔ lín nián shǎo qì tūn hóng,péng fēn duì liè rú pí xióng。
纶巾彩服巧妆束,雕鞍玉勒驰花骢。lún jīn cǎi fú qiǎo zhuāng shù,diāo ān yù lēi chí huā cōng。
仗前争试穿杨手,此技人间信稀有。zhàng qián zhēng shì chuān yáng shǒu,cǐ jì rén jiān xìn xī yǒu。
翻身满引明月弓,金镞随风碎杨柳。fān shēn mǎn yǐn míng yuè gōng,jīn zú suí fēng suì yáng liǔ。
材官逞艺百不同,争标夺锦多英雄。cái guān chěng yì bǎi bù tóng,zhēng biāo duó jǐn duō yīng xióng。
杖头毬击彩门过,恍疑星弹流晴空。zhàng tóu qiú jī cǎi mén guò,huǎng yí xīng dàn liú qíng kōng。
奇呈巧献天颜喜,锡宴千官五云里。qí chéng qiǎo xiàn tiān yán xǐ,xī yàn qiān guān wǔ yún lǐ。
香浮绿蚁泛满觞,花插乌纱映罗绮。xiāng fú lǜ yǐ fàn mǎn shāng,huā chā wū shā yìng luó qǐ。
自惭才薄遇明时,文修武备当雍熙。zì cán cái báo yù míng shí,wén xiū wǔ bèi dāng yōng xī。
鹓班叨列竟何祝,皇图万载垂洪基。yuān bān dāo liè jìng hé zhù,huáng tú wàn zài chuí hóng jī。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

和靖图为洪中书作

曹义

老鹤归来暮雪深,山童衣薄冷难禁。lǎo hè guī lái mù xuě shēn,shān tóng yī báo lěng nán jìn。
先生独得梅花趣,坐拥双肩费苦吟。xiān shēng dú dé méi huā qù,zuò yōng shuāng jiān fèi kǔ yín。

忆味道

曹义

一自衔哀别蓟门,几回惆怅叹鹤群。yī zì xián āi bié jì mén,jǐ huí chóu chàng tàn hè qún。
春风拟约寻诗伴,同上三茅看白云。chūn fēng nǐ yuē xún shī bàn,tóng shàng sān máo kàn bái yún。

梅为汤伯安赋

曹义

孤根几许托巅崖,个个疏花映水开。gū gēn jǐ xǔ tuō diān yá,gè gè shū huā yìng shuǐ kāi。
忆得罗浮明月夜,梦中疑是玉人来。yì dé luó fú míng yuè yè,mèng zhōng yí shì yù rén lái。

雪梅为蔡宗濂作二首

曹义

春动官桥雪未消,蹇驴随处探孤标。chūn dòng guān qiáo xuě wèi xiāo,jiǎn lǘ suí chù tàn gū biāo。
只应误踏罗浮路,惊见仙娥整压翘。zhǐ yīng wù tà luó fú lù,jīng jiàn xiān é zhěng yā qiào。

雪梅为蔡宗濂作二首

曹义

雪压冰枝冷不禁,寒香素影傍琼林。xuě yā bīng zhī lěng bù jìn,hán xiāng sù yǐng bàng qióng lín。
追思东阁清吟夜,月到纱窗玉漏深。zhuī sī dōng gé qīng yín yè,yuè dào shā chuāng yù lòu shēn。

为强德中题菊二首

曹义

百般红紫尽离披,独有黄花晚节奇。bǎi bān hóng zǐ jǐn lí pī,dú yǒu huáng huā wǎn jié qí。
几度醉扶筇竹杖,行吟拄月迥东篱。jǐ dù zuì fú qióng zhú zhàng,xíng yín zhǔ yuè jiǒng dōng lí。

为强德中题菊二首

曹义

解组渊明鬓未霜,可怜三径渐荒凉。jiě zǔ yuān míng bìn wèi shuāng,kě lián sān jìng jiàn huāng liáng。
独馀晚节寒花在,几对清香醉夕阳。dú yú wǎn jié hán huā zài,jǐ duì qīng xiāng zuì xī yáng。

画竹二幅为强德中赋

曹义

此君标格本清真,惯历风霜不受尘。cǐ jūn biāo gé běn qīng zhēn,guàn lì fēng shuāng bù shòu chén。
愧我平生心性廦,爱渠真节日相亲。kuì wǒ píng shēng xīn xìng bì,ài qú zhēn jié rì xiāng qīn。

画竹二幅为强德中赋

曹义

翛翛凤尾拂云长,翠色凉阴护石床。xiāo xiāo fèng wěi fú yún zhǎng,cuì sè liáng yīn hù shí chuáng。
午醉醒来心似水,恍疑清兴落潇湘。wǔ zuì xǐng lái xīn shì shuǐ,huǎng yí qīng xīng luò xiāo xiāng。

重九前二日思孟老亲送酒口号以答其意

曹义

节近重阳菊未开,故人先遣白衣来。jié jìn zhòng yáng jú wèi kāi,gù rén xiān qiǎn bái yī lái。
病馀正喜无灰酒,且对东篱进几杯。bìng yú zhèng xǐ wú huī jiǔ,qiě duì dōng lí jìn jǐ bēi。

题子陵垂钓

曹义

太史当年奏客星,恩深无计可逃名。tài shǐ dāng nián zòu kè xīng,ēn shēn wú jì kě táo míng。
从先不著羊裘去,钓得桐江□水清。cóng xiān bù zhù yáng qiú qù,diào dé tóng jiāng shuǐ qīng。

时病初愈默坐中忽小童采芙蓉花一朵戏指索题遣怀

曹义

病起筠窗九月时,伤怀几度独支颐。bìng qǐ yún chuāng jiǔ yuè shí,shāng huái jǐ dù dú zhī yí。
芙蓉花发红如锦,老却秋光总不知。fú róng huā fā hóng rú jǐn,lǎo què qiū guāng zǒng bù zhī。

画牛为汤伯安赋

曹义

怕向齐王堂下过,竟随牧竖度烟萝。pà xiàng qí wáng táng xià guò,jìng suí mù shù dù yān luó。
时清贤俊俱登用,更有何人扣角歌。shí qīng xián jùn jù dēng yòng,gèng yǒu hé rén kòu jiǎo gē。

送刘进学之宣州任小画

曹义

昔年玉署共遨游,此日分携计莫留。xī nián yù shǔ gòng áo yóu,cǐ rì fēn xié jì mò liú。
展卷题诗增叹息,一重云树一重愁。zhǎn juǎn tí shī zēng tàn xī,yī zhòng yún shù yī zhòng chóu。

小景四幅为竹鹤友人袁州何太守赋

曹义

树底茅堂带远村,望中野色过桥分。shù dǐ máo táng dài yuǎn cūn,wàng zhōng yě sè guò qiáo fēn。
携琴何处寻知巳,拟约琳宫卧白云。xié qín hé chù xún zhī sì,nǐ yuē lín gōng wò bái yún。