古诗词

初平牧羊图为王得斋作

曹义

初平公,年少时,嬉戏不殊同队儿。chū píng gōng,nián shǎo shí,xī xì bù shū tóng duì ér。
眉清目秀神仙姿,凡夫肉眼那相知。méi qīng mù xiù shén xiān zī,fán fū ròu yǎn nà xiāng zhī。
牧羊适遇仙者俦,因缘夙契情相投。mù yáng shì yù xiān zhě chóu,yīn yuán sù qì qíng xiāng tóu。
金华山中共笑傲,蓬莱顶上同遨游。jīn huá shān zhōng gòng xiào ào,péng lái dǐng shàng tóng áo yóu。
蓬莱山,渺何处,东望沧溟蔼云树。péng lái shān,miǎo hé chù,dōng wàng cāng míng ǎi yún shù。
苍松翠竹落晴阴,碧洞丹崖锁寒雾。cāng sōng cuì zhú luò qíng yīn,bì dòng dān yá suǒ hán wù。
朅来山中四十年,人间尘迹俱茫然。qiè lái shān zhōng sì shí nián,rén jiān chén jì jù máng rán。
难兄寻觅叹无缘,黄冠引上蓬莱巅。nán xiōng xún mì tàn wú yuán,huáng guān yǐn shàng péng lái diān。
蓬莱之山何所适,吸景餐霞自朝夕。péng lái zhī shān hé suǒ shì,xī jǐng cān xiá zì cháo xī。
石鼎胡麻带露香,蓝田碧玉和烟湿。shí dǐng hú má dài lù xiāng,lán tián bì yù hé yān shī。
问渠所牧者,笑指东山侧。wèn qú suǒ mù zhě,xiào zhǐ dōng shān cè。
阿兄试看之,累累总顽石。ā xiōng shì kàn zhī,lèi lèi zǒng wán shí。
谁知仙家术妙非寻常,呼嘘造化日月壶中长。shuí zhī xiān jiā shù miào fēi xún cháng,hū xū zào huà rì yuè hú zhōng zhǎng。
等闲指挥一叱咤,乱山白石皆成羊。děng xián zhǐ huī yī chì zhà,luàn shān bái shí jiē chéng yáng。
安期生,魏伯阳,平生与之相颉颃。ān qī shēng,wèi bó yáng,píng shēng yǔ zhī xiāng jié háng。
神仙之说称荒唐,我亦叩之心茫茫。shén xiān zhī shuō chēng huāng táng,wǒ yì kòu zhī xīn máng máng。
蓬莱三岛足迹邈难到,对此画图题诗增慨慷。péng lái sān dǎo zú jì miǎo nán dào,duì cǐ huà tú tí shī zēng kǎi kāng。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

小景四幅为竹鹤友人袁州何太守赋

曹义

孤舟晚泊水云乡,一枕南薰卧石床。gū zhōu wǎn pō shuǐ yún xiāng,yī zhěn nán xūn wò shí chuáng。
残醉醒来凉雨后,忽惊渔笛在沧浪。cán zuì xǐng lái liáng yǔ hòu,hū jīng yú dí zài cāng làng。

小景四幅为竹鹤友人袁州何太守赋

曹义

江上芙蓉老素秋,西风乱飐白蘋洲。jiāng shàng fú róng lǎo sù qiū,xī fēng luàn zhǎn bái píng zhōu。
渔翁罢钓归来晚,一曲沧浪古渡头。yú wēng bà diào guī lái wǎn,yī qū cāng làng gǔ dù tóu。

小景四幅为竹鹤友人袁州何太守赋

曹义

门外茫茫雪满天,江边寒压钓鱼船。mén wài máng máng xuě mǎn tiān,jiāng biān hán yā diào yú chuán。
先生独发清幽兴,郢曲高砍任醉眠。xiān shēng dú fā qīng yōu xīng,yǐng qū gāo kǎn rèn zuì mián。

秋冬小画

曹义

秋高老树半荒凉,篱下黄花晚独香。qiū gāo lǎo shù bàn huāng liáng,lí xià huáng huā wǎn dú xiāng。
一自渊明归去后,几回对酒忆柴桑。yī zì yuān míng guī qù hòu,jǐ huí duì jiǔ yì chái sāng。

秋冬小画

曹义

门外青山尽白头,此时谁棹剡溪舟。mén wài qīng shān jǐn bái tóu,cǐ shí shuí zhào shàn xī zhōu。
先生独拥吟肩坐,应赋梁园兴未休。xiān shēng dú yōng yín jiān zuò,yīng fù liáng yuán xīng wèi xiū。

为克让赋竹

曹义

忆我江南竹外居,几多苍翠荫窗虚。yì wǒ jiāng nán zhú wài jū,jǐ duō cāng cuì yīn chuāng xū。
碧云风卷凉生后,曾借清阴画读书。bì yún fēng juǎn liáng shēng hòu,céng jiè qīng yīn huà dú shū。

送陈克让

曹义

几度都门送故人,每回时节倍伤神。jǐ dù dōu mén sòng gù rén,měi huí shí jié bèi shāng shén。
驿亭杨柳秋狼藉,独有黄花带露新。yì tíng yáng liǔ qiū láng jí,dú yǒu huáng huā dài lù xīn。

题梅花

曹义

独逞幽姿冰雪中,不同桃李竞春风。dú chěng yōu zī bīng xuě zhōng,bù tóng táo lǐ jìng chūn fēng。
莫言此日未成实,停看调和鼎鼐功。mò yán cǐ rì wèi chéng shí,tíng kàn diào hé dǐng nài gōng。

小画梅竹幽禽二首

曹义

玉骨冰肌傲雪清,岁寒碧筱结同盟。yù gǔ bīng jī ào xuě qīng,suì hán bì xiǎo jié tóng méng。
幽禽也似怜芳质,故故飞来啄落英。yōu qín yě shì lián fāng zhì,gù gù fēi lái zhuó luò yīng。

小画梅竹幽禽二首

曹义

罗浮仙子脱尘缁,远访湘江鼓瑟妃。luó fú xiān zi tuō chén zī,yuǎn fǎng xiāng jiāng gǔ sè fēi。
拟结岁寒冰霜操,不妨幽鸟占南枝。nǐ jié suì hán bīng shuāng cāo,bù fáng yōu niǎo zhàn nán zhī。

梅竹二首

曹义

姑射仙人弄粉姿,此君相倚绿参差。gū shè xiān rén nòng fěn zī,cǐ jūn xiāng yǐ lǜ cān chà。
啾啾何处飞来鸟,争占春风第一枝。jiū jiū hé chù fēi lái niǎo,zhēng zhàn chūn fēng dì yī zhī。

梅竹二首

曹义

斜倚烟梢傍水涯,暗香疏影月明时。xié yǐ yān shāo bàng shuǐ yá,àn xiāng shū yǐng yuè míng shí。
一团清气无人识,独有栖寒冻雀知。yī tuán qīng qì wú rén shí,dú yǒu qī hán dòng què zhī。

和韵题竹二首

曹义

凤尾摇风翠雨寒,湘江云暗几千竿。fèng wěi yáo fēng cuì yǔ hán,xiāng jiāng yún àn jǐ qiān gān。
扁舟记得经过日,吟倚蓬窗醉后看。biǎn zhōu jì dé jīng guò rì,yín yǐ péng chuāng zuì hòu kàn。

和韵题竹二首

曹义

湘浦朝看宿雨晴,隔林犹听鹧鸪鸣。xiāng pǔ cháo kàn sù yǔ qíng,gé lín yóu tīng zhè gū míng。
碧云风净凉生后,顿觉烦襟分外清。bì yún fēng jìng liáng shēng hòu,dùn jué fán jīn fēn wài qīng。

白鹦鹉

曹义

黑距黄冠玉雪姿,清时应效凤来仪。hēi jù huáng guān yù xuě zī,qīng shí yīng xiào fèng lái yí。
上林栖处饶丹荔,肯学鷡鹩恋旧枝。shàng lín qī chù ráo dān lì,kěn xué wú liáo liàn jiù zhī。