古诗词

暮春雨中柬阿字澹归两禅师

杨晋

花雨冥冥春意瘦,褪红空自怨支离。huā yǔ míng míng chūn yì shòu,tuì hóng kōng zì yuàn zhī lí。
幽情莫谓无人惜,别有怜芳铁汉知。yōu qíng mò wèi wú rén xī,bié yǒu lián fāng tiě hàn zhī。

杨晋

杨晋,字子昼,一字二雪。香山人。明思宗崇祯十六年(一六四三)贡生,官兵部职方司主事,旋致仕归养。有《何慕台遗稿》。清光绪《香山县志》卷一一、清陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷二有传。 杨晋的作品>>

猜您喜欢

白云山即事

杨晋

竹外山为嶂,高空月到门。zhú wài shān wèi zhàng,gāo kōng yuè dào mén。
自怜新客子,谁识旧王孙。zì lián xīn kè zi,shuí shí jiù wáng sūn。
云去龙离洞,风来虎在原。yún qù lóng lí dòng,fēng lái hǔ zài yuán。
禅栖幽寂好,闲与老僧论。chán qī yōu jì hǎo,xián yǔ lǎo sēng lùn。

石和尚见过园居次韵

杨晋

柳疏秋色澹,委巷解怜愚。liǔ shū qiū sè dàn,wěi xiàng jiě lián yú。
把臂云同懒,忘形鹤共迂。bǎ bì yún tóng lǎn,wàng xíng hè gòng yū。
幽期还就菊,默坐且依梧。yōu qī hái jiù jú,mò zuò qiě yī wú。
晚饭泉初熟,清香满石盂。wǎn fàn quán chū shú,qīng xiāng mǎn shí yú。

重游武陵赠支上人

杨晋

武陵深处隐支公,迢递层崖曲径通。wǔ líng shēn chù yǐn zhī gōng,tiáo dì céng yá qū jìng tōng。
穷海客来山月白,上方僧定佛灯红。qióng hǎi kè lái shān yuè bái,shàng fāng sēng dìng fú dēng hóng。
土炉茗熟分花气,石磴寒生落叶风。tǔ lú míng shú fēn huā qì,shí dèng hán shēng luò yè fēng。
曾记旧游吟眺处,幽期多阻乱离中。céng jì jiù yóu yín tiào chù,yōu qī duō zǔ luàn lí zhōng。

腊八日武陵山中送独露上人还雷峰参天然和尚

杨晋

曲唱谁家嗣阿灯,新篁今喜汝重能。qū chàng shuí jiā sì ā dēng,xīn huáng jīn xǐ rǔ zhòng néng。
霜迷武岫人难别,雪冻玄崖屐好登。shuāng mí wǔ xiù rén nán bié,xuě dòng xuán yá jī hǎo dēng。
依义笑同狐鬼垒,栖阴嗟与蝶螟朋。yī yì xiào tóng hú guǐ lěi,qī yīn jiē yǔ dié míng péng。
凭将毒鼓敲云日,放得心安法亦藤。píng jiāng dú gǔ qiāo yún rì,fàng dé xīn ān fǎ yì téng。

大还谷花朝梅开次记汝禅师韵

杨晋

石畔何人见最初,四更山月对吾庐。shí pàn hé rén jiàn zuì chū,sì gèng shān yuè duì wú lú。
书来好解怀如结,咏罢方思笑始舒。shū lái hǎo jiě huái rú jié,yǒng bà fāng sī xiào shǐ shū。
林密此时风待落,涧凉今日影非虚。lín mì cǐ shí fēng dài luò,jiàn liáng jīn rì yǐng fēi xū。
括香休讶群芳妒,天遣横斜特地疏。kuò xiāng xiū yà qún fāng dù,tiān qiǎn héng xié tè dì shū。

应物上人至自雷峰以诗见贻次韵酬答

杨晋

一枕蘧蘧蝶梦忙,久抛怀抱付沧桑。yī zhěn qú qú dié mèng máng,jiǔ pāo huái bào fù cāng sāng。
衣珠未忍忘杯渡,法乳惟分许我尝。yī zhū wèi rěn wàng bēi dù,fǎ rǔ wéi fēn xǔ wǒ cháng。
眼赤自依金臂紫,尘红谁念客冠黄。yǎn chì zì yī jīn bì zǐ,chén hóng shuí niàn kè guān huáng。
联床且订名山约,料理芒鞋踏上方。lián chuáng qiě dìng míng shān yuē,liào lǐ máng xié tà shàng fāng。

栖贤石鉴禅师过访却赠

杨晋

雨过山城翠到天,开帘惊见钵生莲。yǔ guò shān chéng cuì dào tiān,kāi lián jīng jiàn bō shēng lián。
未从鹿苑夸新雨,且喜鳣堂枉旧贤。wèi cóng lù yuàn kuā xīn yǔ,qiě xǐ zhān táng wǎng jiù xián。
秋水绕门清共照,寒香满地澹同妍。qiū shuǐ rào mén qīng gòng zhào,hán xiāng mǎn dì dàn tóng yán。
纷纷馀自成疣赘,须信人间有大年。fēn fēn yú zì chéng yóu zhuì,xū xìn rén jiān yǒu dà nián。

栖贤石鉴禅师过访却赠

杨晋

廿年风急鹡鸰原,避世何如出世尊。niàn nián fēng jí jí líng yuán,bì shì hé rú chū shì zūn。
火宅自怜衣毳恋,冰天谁愧咽毡存。huǒ zhái zì lián yī cuì liàn,bīng tiān shuí kuì yàn zhān cún。
夜凉月上泉初熟,花发风和露亦温。yè liáng yuè shàng quán chū shú,huā fā fēng hé lù yì wēn。
早晚舂粮寻五岳,肯容一榻话朝昏。zǎo wǎn chōng liáng xún wǔ yuè,kěn róng yī tà huà cháo hūn。

暮春雨中柬阿字澹归两禅师

杨晋

火宅回看好自狂,谁云作戏是逢场。huǒ zhái huí kàn hǎo zì kuáng,shuí yún zuò xì shì féng chǎng。
坐中有识春归去,何事流莺带雨忙。zuò zhōng yǒu shí chūn guī qù,hé shì liú yīng dài yǔ máng。

暮春雨中柬阿字澹归两禅师

杨晋

万壑寻君不惮遥,如何咫尺反迢迢。wàn hè xún jūn bù dàn yáo,rú hé zhǐ chǐ fǎn tiáo tiáo。
佳期今日诚难事,彭泽无心待酒招。jiā qī jīn rì chéng nán shì,péng zé wú xīn dài jiǔ zhāo。