古诗词

寓江西建昌除夕

梁应高

蜡炬光燃午夜天,悲笳吹急转凄然。là jù guāng rán wǔ yè tiān,bēi jiā chuī jí zhuǎn qī rán。
冲寒柏叶杯中换,送暖梅花雪里传。chōng hán bǎi yè bēi zhōng huàn,sòng nuǎn méi huā xuě lǐ chuán。
怅望乡关频入梦,萧条客舍恍如禅。chàng wàng xiāng guān pín rù mèng,xiāo tiáo kè shě huǎng rú chán。
年过六十不称意,明日那堪又一年。nián guò liù shí bù chēng yì,míng rì nà kān yòu yī nián。

梁应高

梁应高,号砺吾。东莞人。明神宗万历间布衣。民国张其淦《东莞诗录》卷一九有传。 梁应高的作品>>

猜您喜欢

夜坐有怀

梁应高

独坐尘缘息,开樽漫自倾。dú zuò chén yuán xī,kāi zūn màn zì qīng。
空庭留月色,疏叶落寒声。kōng tíng liú yuè sè,shū yè luò hán shēng。
雾薄千山暝,灯残万籁清。wù báo qiān shān míng,dēng cán wàn lài qīng。
念我平生友,悠悠无限情。niàn wǒ píng shēng yǒu,yōu yōu wú xiàn qíng。

饮庐陵徐氏园

梁应高

名园开雅宴,对月共飞觞。míng yuán kāi yǎ yàn,duì yuè gòng fēi shāng。
曲艳连云响,花奇带雪香。qū yàn lián yún xiǎng,huā qí dài xuě xiāng。
主人情更重,醉客兴犹狂。zhǔ rén qíng gèng zhòng,zuì kè xīng yóu kuáng。
天地吾侪在,相欢此夜长。tiān dì wú chái zài,xiāng huān cǐ yè zhǎng。

度梅关遇雪

梁应高

几度梅关思转赊,谩听松底乱鸣鸦。jǐ dù méi guān sī zhuǎn shē,mán tīng sōng dǐ luàn míng yā。
阴云聚雨当空出,旅客冲寒入径斜。yīn yún jù yǔ dāng kōng chū,lǚ kè chōng hán rù jìng xié。
挂壁石碑添淡绿,沿崖古木落残花。guà bì shí bēi tiān dàn lǜ,yán yá gǔ mù luò cán huā。
人生南北应难定,感叹流光黯自嗟。rén shēng nán běi yīng nán dìng,gǎn tàn liú guāng àn zì jiē。