古诗词

送薛尧卿漫游言登泰山谒孔林而迤?求仙海上

沈周

尧卿掉头狂且忙,结束东游如子长。yáo qīng diào tóu kuáng qiě máng,jié shù dōng yóu rú zi zhǎng。
拟将足迹试天下,三月已自储糇粮。nǐ jiāng zú jì shì tiān xià,sān yuè yǐ zì chǔ hóu liáng。
出门长啸振林木,蒯缑短剑秋风凉。chū mén zhǎng xiào zhèn lín mù,kuǎi gōu duǎn jiàn qiū fēng liáng。
临岐调我老不及,登高健步如飞翔。lín qí diào wǒ lǎo bù jí,dēng gāo jiàn bù rú fēi xiáng。
岱宗未到已在眼,齐鲁指点青微茫。dài zōng wèi dào yǐ zài yǎn,qí lǔ zhǐ diǎn qīng wēi máng。
书生浩气久愤激,要倚日观攀扶桑。shū shēng hào qì jiǔ fèn jī,yào yǐ rì guān pān fú sāng。
秦镌汉刻多漫漶,且莫苦苦求其章。qín juān hàn kè duō màn huàn,qiě mò kǔ kǔ qiú qí zhāng。
东封何有许功德,文武未必能张皇。dōng fēng hé yǒu xǔ gōng dé,wén wǔ wèi bì néng zhāng huáng。
惜哉君行差较晚,烬后洒泪悲灵光。xī zāi jūn xíng chà jiào wǎn,jìn hòu sǎ lèi bēi líng guāng。
素王有道自六籍,固是不死之仙乡。sù wáng yǒu dào zì liù jí,gù shì bù sǐ zhī xiān xiāng。
羽人丹丘何足问,勿以汗漫穷荒唐。yǔ rén dān qiū hé zú wèn,wù yǐ hàn màn qióng huāng táng。
丈夫汲汲在事业,白发须臾成老苍。zhàng fū jí jí zài shì yè,bái fā xū yú chéng lǎo cāng。
无人荐达自陈列,朝廷求贤正无方。wú rén jiàn dá zì chén liè,cháo tíng qiú xián zhèng wú fāng。
颇闻北事近扰扰,毛锥未抵丈八鎗。pǒ wén běi shì jìn rǎo rǎo,máo zhuī wèi dǐ zhàng bā qiāng。
边头合有班定远,天下岂无张子房。biān tóu hé yǒu bān dìng yuǎn,tiān xià qǐ wú zhāng zi fáng。
山东李白恃必用,莫自两生追所亡。shān dōng lǐ bái shì bì yòng,mò zì liǎng shēng zhuī suǒ wáng。
不然归来且高卧,共吃饱饭歌陶唐。bù rán guī lái qiě gāo wò,gòng chī bǎo fàn gē táo táng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题画

沈周

碧树清溪春日长,棋枰酒案好商量。bì shù qīng xī chūn rì zhǎng,qí píng jiǔ àn hǎo shāng liàng。
东风似与人争座,早送飞花占石床。dōng fēng shì yǔ rén zhēng zuò,zǎo sòng fēi huā zhàn shí chuáng。

题画

沈周

绿阴如水逼人清,隔叶黄鹂坐久鸣。lǜ yīn rú shuǐ bī rén qīng,gé yè huáng lí zuò jiǔ míng。
一个树根非八座,白头箕踞有谁争。yī gè shù gēn fēi bā zuò,bái tóu jī jù yǒu shuí zhēng。

题画

沈周

楚江秋净水沄沄,江上青山多白云。chǔ jiāng qiū jìng shuǐ yún yún,jiāng shàng qīng shān duō bái yún。
手把蘋花却惆怅,无人作伴赛湘君。shǒu bǎ píng huā què chóu chàng,wú rén zuò bàn sài xiāng jūn。

题边笳十八拍图

沈周

芦叶传声拍拍鸣,画图传拍态如生。lú yè chuán shēng pāi pāi míng,huà tú chuán pāi tài rú shēng。
琰从三姓邕从卓,自是人间父子情。yǎn cóng sān xìng yōng cóng zhuó,zì shì rén jiān fù zi qíng。

题钓图

沈周

谁寄扁舟号隐沦,平沙浅濑入秋蘋。shuí jì biǎn zhōu hào yǐn lún,píng shā qiǎn lài rù qiū píng。
钓竿却是功名具,渭水桐江古有人。diào gān què shì gōng míng jù,wèi shuǐ tóng jiāng gǔ yǒu rén。

题画

沈周

落日江光淡不流,平头舫子贴天游。luò rì jiāng guāng dàn bù liú,píng tóu fǎng zi tiē tiān yóu。
瘿尊酒尽三百斛,大醉来题黄鹤楼。yǐng zūn jiǔ jǐn sān bǎi hú,dà zuì lái tí huáng hè lóu。

题画

沈周

我本前身鹤上仙,人间罚住一千年。wǒ běn qián shēn hè shàng xiān,rén jiān fá zhù yī qiān nián。
玉笙尘梦头如雪,待得醒来海又田。yù shēng chén mèng tóu rú xuě,dài dé xǐng lái hǎi yòu tián。

杨起东出观陈氏旧藏张长史春草帖韩干马图

沈周

千年健在凭谁抹,神骨依然肉尚多。qiān nián jiàn zài píng shuí mǒ,shén gǔ yī rán ròu shàng duō。
此马于今不须问,伤哉其奈主人何。cǐ mǎ yú jīn bù xū wèn,shāng zāi qí nài zhǔ rén hé。

杨起东出观陈氏旧藏张长史春草帖韩干马图

沈周

纸影依微墨色明,颠翁气骨尚峥嵘。zhǐ yǐng yī wēi mò sè míng,diān wēng qì gǔ shàng zhēng róng。
家家门户春风到,此草从来不世情。jiā jiā mén hù chūn fēng dào,cǐ cǎo cóng lái bù shì qíng。

题画

沈周

长松落落不受暑,鬓影钓丝俱渺然。zhǎng sōng luò luò bù shòu shǔ,bìn yǐng diào sī jù miǎo rán。
碧江千里未入眼,飞过一鸥方可怜。bì jiāng qiān lǐ wèi rù yǎn,fēi guò yī ōu fāng kě lián。

倪云林画

沈周

爱此倪翁小笔奇,淡烟疏墨百年姿。ài cǐ ní wēng xiǎo bǐ qí,dàn yān shū mò bǎi nián zī。
中郎已矣虎贲在,我自低头人不知。zhōng láng yǐ yǐ hǔ bēn zài,wǒ zì dī tóu rén bù zhī。

题画

沈周

江草青青江柳新,一双飞燕雨如尘。jiāng cǎo qīng qīng jiāng liǔ xīn,yī shuāng fēi yàn yǔ rú chén。
轻舟短棹少闲客,翠幕红楼多醉人。qīng zhōu duǎn zhào shǎo xián kè,cuì mù hóng lóu duō zuì rén。

题画

沈周

雪里一楼高万竹,楼中人与竹俱清。xuě lǐ yī lóu gāo wàn zhú,lóu zhōng rén yǔ zhú jù qīng。
默然天地凭阑处,人不能言假鹤鸣。mò rán tiān dì píng lán chù,rén bù néng yán jiǎ hè míng。

题画三首

沈周

诗思凝怀未易裁,平台一半夕阳开。shī sī níng huái wèi yì cái,píng tái yī bàn xī yáng kāi。
桃花小间松枝发,碧嶂中分绿水来。táo huā xiǎo jiān sōng zhī fā,bì zhàng zhōng fēn lǜ shuǐ lái。

题画三首

沈周

清暑茂林风日好,两翁谈屑落高闲。qīng shǔ mào lín fēng rì hǎo,liǎng wēng tán xiè luò gāo xián。
白云故故没行径,还绝世人来此山。bái yún gù gù méi xíng jìng,hái jué shì rén lái cǐ shān。