古诗词

南歌子·秋雨

钱念生

风急寒吹早,灯昏绣懒挑。fēng jí hán chuī zǎo,dēng hūn xiù lǎn tiāo。
飕飕飒飒打芭蕉。sōu sōu sà sà dǎ bā jiāo。
暗把梦魂惊散。àn bǎ mèng hún jīng sàn。
小窗寮。xiǎo chuāng liáo。
气逼秋衾冷,声和落叶飘。qì bī qiū qīn lěng,shēng hé luò yè piāo。
凄凉无限此清宵。qī liáng wú xiàn cǐ qīng xiāo。
便没些儿离绪,也魂销。biàn méi xiē ér lí xù,yě hún xiāo。

钱念生

钱念生,字咀霞,常熟人。 钱念生的作品>>

猜您喜欢

谒金门·早春

钱念生

春一线。chūn yī xiàn。
几点梅花新绽。jǐ diǎn méi huā xīn zhàn。
残雪初融莺未啭。cán xuě chū róng yīng wèi zhuàn。
青归杨柳眼。qīng guī yáng liǔ yǎn。
几缕轻风剪剪。jǐ lǚ qīng fēng jiǎn jiǎn。
怕煞寒生庭院。pà shā hán shēng tíng yuàn。
依旧小楼帘半卷。yī jiù xiǎo lóu lián bàn juǎn。
待他双燕转。dài tā shuāng yàn zhuǎn。

雨中花·落花

钱念生

风雨连绵不断。fēng yǔ lián mián bù duàn。
残韵馀香零乱。cán yùn yú xiāng líng luàn。
着意留春,难将春绾,转眼红妆换。zhe yì liú chūn,nán jiāng chūn wǎn,zhuǎn yǎn hóng zhuāng huàn。
寂寂小庭飞片片。jì jì xiǎo tíng fēi piàn piàn。
花梦可怜谁管。huā mèng kě lián shuí guǎn。
最算是多情,怜香蛱蝶,犹是寻花伴。zuì suàn shì duō qíng,lián xiāng jiá dié,yóu shì xún huā bàn。

声声慢·送春

钱念生

风风雨雨。fēng fēng yǔ yǔ。
暗地相催,春光到此将别。àn dì xiāng cuī,chūn guāng dào cǐ jiāng bié。
欲待款留,无计反增凄切。yù dài kuǎn liú,wú jì fǎn zēng qī qiè。
东君怎不体谅,促春回、把人抛撇。dōng jūn zěn bù tǐ liàng,cù chūn huí bǎ rén pāo piē。
更望里,尽销魂、只见落红堆积。gèng wàng lǐ,jǐn xiāo hún zhǐ jiàn luò hóng duī jī。
每到春归时候。měi dào chūn guī shí hòu。
便引起、愁肠细丝如织。biàn yǐn qǐ chóu cháng xì sī rú zhī。
杜宇声声,不管旧时相识。dù yǔ shēng shēng,bù guǎn jiù shí xiāng shí。
枝头报春去也,恁忘情、了无怜惜。zhī tóu bào chūn qù yě,nèn wàng qíng le wú lián xī。
怎似我,倦伤春、还恋此日。zěn shì wǒ,juàn shāng chūn hái liàn cǐ rì。

清平乐·题赵珊珊掩镜捧心小影

钱念生

闲愁如许。xián chóu rú xǔ。
心小难藏贮。xīn xiǎo nán cáng zhù。
幻出丝丝飞欲去。huàn chū sī sī fēi yù qù。
又被眉峰锁住。yòu bèi méi fēng suǒ zhù。
亭亭独立阶西。tíng tíng dú lì jiē xī。
此心试问谁知。cǐ xīn shì wèn shuí zhī。
只有怀中明镜,照伊一点情痴。zhǐ yǒu huái zhōng míng jìng,zhào yī yī diǎn qíng chī。

蝶恋花·咏雪和韵

钱念生

昨夜长空烟雾里。zuó yè zhǎng kōng yān wù lǐ。
凛冽西风,暗地生寒峭。lǐn liè xī fēng,àn dì shēng hán qiào。
冒冷推窗才始晓。mào lěng tuī chuāng cái shǐ xiǎo。
千山一抹青春老。qiān shān yī mǒ qīng chūn lǎo。
日乍红时阴变了。rì zhà hóng shí yīn biàn le。
料也情多,怕损飞花貌。liào yě qíng duō,pà sǔn fēi huā mào。
便算侬家祥瑞早。biàn suàn nóng jiā xiáng ruì zǎo。
阶前玉树天然好。jiē qián yù shù tiān rán hǎo。

踏莎行·冬月和韵

钱念生

一样清辉,许多寒气。yī yàng qīng huī,xǔ duō hán qì。
玻璃澄澈冰轮里。bō lí chéng chè bīng lún lǐ。
近人流欲湿侬衣,万分爱惜眠还未。jìn rén liú yù shī nóng yī,wàn fēn ài xī mián hái wèi。
光动帘珠,影横窗绮。guāng dòng lián zhū,yǐng héng chuāng qǐ。
空阶泼冷浑如水。kōng jiē pō lěng hún rú shuǐ。
果然暗地约姮娥,夜寒偏耐雕阑倚。guǒ rán àn dì yuē héng é,yè hán piān nài diāo lán yǐ。

浪淘沙·冬风和韵

钱念生

彻骨五更风。chè gǔ wǔ gèng fēng。
吹聚霜浓。chuī jù shuāng nóng。
寒帷更觉冷重重。hán wéi gèng jué lěng zhòng zhòng。
瘦竹声声敲不住,涛涌虬松。shòu zhú shēng shēng qiāo bù zhù,tāo yǒng qiú sōng。
淡日忽朦胧。dàn rì hū méng lóng。
烟雾轻笼。yān wù qīng lóng。
封姨暗暗弄神通。fēng yí àn àn nòng shén tōng。
想是欲传梅信息,特地寻侬。xiǎng shì yù chuán méi xìn xī,tè dì xún nóng。

点绛唇·盆梅将开,以纸帐护之

钱念生

出手枝高,恁般细蕾寒成簇。chū shǒu zhī gāo,nèn bān xì lěi hán chéng cù。
暗香生玉。àn xiāng shēng yù。
牢把葳蕤束。láo bǎ wēi ruí shù。
最早春光,又恐春光促。zuì zǎo chūn guāng,yòu kǒng chūn guāng cù。
低低嘱。dī dī zhǔ。
慢些开足。màn xiē kāi zú。
不许风丝触。bù xǔ fēng sī chù。

国香·慢本意和韵

钱念生

种出空山。zhǒng chū kōng shān。
更铅华洗尽,别破花关。gèng qiān huá xǐ jǐn,bié pò huā guān。
灵根近移深院,称此悠闲。líng gēn jìn yí shēn yuàn,chēng cǐ yōu xián。
况又芳馨竟体,供瓷斗、格外清妍。kuàng yòu fāng xīn jìng tǐ,gōng cí dòu gé wài qīng yán。
孤高问谁似,野菊疏梅,伯仲之间。gū gāo wèn shuí shì,yě jú shū méi,bó zhòng zhī jiān。
护兰情脉脉,问灵韵去后,几度凄然。hù lán qíng mài mài,wèn líng yùn qù hòu,jǐ dù qī rán。
从今得意,合教相对忘言。cóng jīn dé yì,hé jiào xiāng duì wàng yán。
未许蓬蒿甘老,伴佳人、暗与流连。wèi xǔ péng hāo gān lǎo,bàn jiā rén àn yǔ liú lián。
盈盈小窗畔,瘦影如侬,越地相怜。yíng yíng xiǎo chuāng pàn,shòu yǐng rú nóng,yuè dì xiāng lián。

眉妩·残月和韵

钱念生

剩三分清影,一缕寒光,还又淡河汉。shèng sān fēn qīng yǐng,yī lǚ hán guāng,hái yòu dàn hé hàn。
不改如钩样,低低挂,更阑人静深院。bù gǎi rú gōu yàng,dī dī guà,gèng lán rén jìng shēn yuàn。
为谁意懒。wèi shuí yì lǎn。
叹素娥、消减无限。tàn sù é xiāo jiǎn wú xiàn。
也应恋、三五团圆好,奈容易更换。yě yīng liàn sān wǔ tuán yuán hǎo,nài róng yì gèng huàn。
闲算。xián suàn。
重重离怨。zhòng zhòng lí yuàn。
想柳郎当日,曾妙词翰。xiǎng liǔ láng dāng rì,céng miào cí hàn。
料得冰魂去,垂杨外,晓风一样吹远。liào dé bīng hún qù,chuí yáng wài,xiǎo fēng yī yàng chuī yuǎn。
旧情未断。jiù qíng wèi duàn。
待再圆、休更剖散。dài zài yuán xiū gèng pōu sàn。
便莫问盈亏,同一拜、了心愿。biàn mò wèn yíng kuī,tóng yī bài le xīn yuàn。

沁园春·赠外

钱念生

约略前身,君与阿侬,有未了因。yuē lüè qián shēn,jūn yǔ ā nóng,yǒu wèi le yīn。
但自惭蒲柳,敢言伉俪,替司巾栉,怎许娉婷。dàn zì cán pú liǔ,gǎn yán kàng lì,tì sī jīn zhì,zěn xǔ pīng tíng。
刺绣闲时,吟笺寄与,月底花前聊遣情。cì xiù xián shí,yín jiān jì yǔ,yuè dǐ huā qián liáo qiǎn qíng。
君休笑,是班门弄斧,愧不如卿。jūn xiū xiào,shì bān mén nòng fǔ,kuì bù rú qīng。
珠倾露洗秋汀。zhū qīng lù xǐ qiū tīng。
道秋水、侬神一样清。dào qiū shuǐ nóng shén yī yàng qīng。
本桃红杏艳,重来羞比,莺娇燕婉,只是慵听。běn táo hóng xìng yàn,zhòng lái xiū bǐ,yīng jiāo yàn wǎn,zhǐ shì yōng tīng。
君守清贫,妾甘淡薄,举案光鸿记也曾。jūn shǒu qīng pín,qiè gān dàn báo,jǔ àn guāng hóng jì yě céng。
低声嘱、愿百年偕老,莫负钗荆。dī shēng zhǔ yuàn bǎi nián xié lǎo,mò fù chāi jīng。

长相思·雨夜寄怀

钱念生

山迢迢。shān tiáo tiáo。
水迢迢。shuǐ tiáo tiáo。
梦过江南第几桥。mèng guò jiāng nán dì jǐ qiáo。
寻君路更遥。xún jūn lù gèng yáo。
醒无聊。xǐng wú liáo。
睡无聊。shuì wú liáo。
一点愁心无计消。yī diǎn chóu xīn wú jì xiāo。
哪堪雨滴蕉。nǎ kān yǔ dī jiāo。

钗头凤灯下写家书寄外

钱念生

同心偶。tóng xīn ǒu。
分离久。fēn lí jiǔ。
自怜无日舒眉柳。zì lián wú rì shū méi liǔ。
妆台角。zhuāng tái jiǎo。
灯花落。dēng huā luò。
听残宵漏,又闻街柝。tīng cán xiāo lòu,yòu wén jiē tuò。
阁。gé。
阁。gé。
阁。gé。
秋凉后。qiū liáng hòu。
西风透。xī fēng tòu。
暗愁生逼腰肢瘦。àn chóu shēng bī yāo zhī shòu。
衣单薄。yī dān báo。
人萧索。rén xiāo suǒ。
此情谁寄,倩他灵鹤。cǐ qíng shuí jì,qiàn tā líng hè。
托。tuō。
托。tuō。
托。tuō。

阑干万里心春雨忆别

钱念生

卐字小阑环曲折。wàn zì xiǎo lán huán qū zhé。
恰似我、寸肠千结。qià shì wǒ cùn cháng qiān jié。
乱愁丝和雨丝丝,尽付与、莺梭织。luàn chóu sī hé yǔ sī sī,jǐn fù yǔ yīng suō zhī。
绿杨风里伤离别。lǜ yáng fēng lǐ shāng lí bié。
憔悴也、问谁怜惜。qiáo cuì yě wèn shuí lián xī。
此情只有彩毫知,细画出、相思切。cǐ qíng zhǐ yǒu cǎi háo zhī,xì huà chū xiāng sī qiè。

多丽·冬夜病卧不寐,倚枕赋此

钱念生

听声声。tīng shēng shēng。
城头画角哀鸣。chéng tóu huà jiǎo āi míng。
怪无端、频来枕上,梦魂欲定还惊。guài wú duān pín lái zhěn shàng,mèng hún yù dìng hái jīng。
意悬悬、凄凄切切,人寂寂、冷冷清清。yì xuán xuán qī qī qiè qiè,rén jì jì lěng lěng qīng qīng。
寒逼罗纬,风欺灯影,此时此际暗愁生。hán bī luó wěi,fēng qī dēng yǐng,cǐ shí cǐ jì àn chóu shēng。
更窗外、萧萧落叶,和雨洒幽庭。gèng chuāng wài xiāo xiāo luò yè,hé yǔ sǎ yōu tíng。
那堪又,孤鸿嘹唳,似诉离情。nà kān yòu,gū hóng liáo lì,shì sù lí qíng。
忆别离、千里万里,叹几度误归程。yì bié lí qiān lǐ wàn lǐ,tàn jǐ dù wù guī chéng。
病和贫、一身独倚,愁与恨、两地难并。bìng hé pín yī shēn dú yǐ,chóu yǔ hèn liǎng dì nán bìng。
如此残年,者般凄况,彻宵挨遍短长更。rú cǐ cán nián,zhě bān qī kuàng,chè xiāo āi biàn duǎn zhǎng gèng。
只赢得、双眸长醒,弱骨瘦伶俜。zhǐ yíng dé shuāng móu zhǎng xǐng,ruò gǔ shòu líng pīng。
悲吟罢,问天何意,付我心灵。bēi yín bà,wèn tiān hé yì,fù wǒ xīn líng。
1812