古诗词

哀都宪张先生

童轩

大雅寥寥久不作,畴能接武三百篇。dà yǎ liáo liáo jiǔ bù zuò,chóu néng jiē wǔ sān bǎi piān。
西都苏李最卓荦,遗音近古犹堪传。xī dōu sū lǐ zuì zhuó luò,yí yīn jìn gǔ yóu kān chuán。
后来文章建安骨,七子磊磊争雄先。hòu lái wén zhāng jiàn ān gǔ,qī zi lěi lěi zhēng xióng xiān。
晋朝鲍谢亦仅数,渊明制作真天然。jìn cháo bào xiè yì jǐn shù,yuān míng zhì zuò zhēn tiān rán。
悠悠理趣自萧散,不学小伎呈雕镌。yōu yōu lǐ qù zì xiāo sàn,bù xué xiǎo jì chéng diāo juān。
齐梁之下委靡不复振,纷纷聒耳喧秋蝉。qí liáng zhī xià wěi mí bù fù zhèn,fēn fēn guā ěr xuān qiū chán。
有唐作者相继出,一代雅奏鸣宫县。yǒu táng zuò zhě xiāng jì chū,yī dài yǎ zòu míng gōng xiàn。
杨王卢骆首奇拔,高岑韦柳堪齐肩。yáng wáng lú luò shǒu qí bá,gāo cén wéi liǔ kān qí jiān。
天生李杜实冠绝,光燄万丈直视人无前。tiān shēng lǐ dù shí guān jué,guāng yàn wàn zhàng zhí shì rén wú qián。
闵时愤事吃吃不离口,仿佛古意犹能全。mǐn shí fèn shì chī chī bù lí kǒu,fǎng fú gǔ yì yóu néng quán。
先生生居百世后,蚤有巨笔如长椽。xiān shēng shēng jū bǎi shì hòu,zǎo yǒu jù bǐ rú zhǎng chuán。
胸中吞吐经子史,顷刻变化驱云烟。xiōng zhōng tūn tǔ jīng zi shǐ,qǐng kè biàn huà qū yún yān。
由唐直溯到汉魏,历取次和无遗编。yóu táng zhí sù dào hàn wèi,lì qǔ cì hé wú yí biān。
大而宇宙明日月,神怪幽隐枝葩连。dà ér yǔ zhòu míng rì yuè,shén guài yōu yǐn zhī pā lián。
揄扬讽咏不一足,豪思溢出有若万斛滚滚奔原泉。yú yáng fěng yǒng bù yī zú,háo sī yì chū yǒu ruò wàn hú gǔn gǔn bēn yuán quán。
词场袖手莫敢敌,况欲掉鞅跻其巅。cí chǎng xiù shǒu mò gǎn dí,kuàng yù diào yāng jī qí diān。
平生精力尽斯学,发为事业輷天渊。píng shēng jīng lì jǐn sī xué,fā wèi shì yè hōng tiān yuān。
三关净扫馘群孽,六察总纪师多贤。sān guān jìng sǎo guó qún niè,liù chá zǒng jì shī duō xián。
犯颜纳说任斯道,拯民涂炭沉疴痊。fàn yán nà shuō rèn sī dào,zhěng mín tú tàn chén kē quán。
时时欬唾落珠玉,世人孰得窥其玄。shí shí kài tuò luò zhū yù,shì rén shú dé kuī qí xuán。
我生幸获识光霁,低头东野愿执鞭。wǒ shēng xìng huò shí guāng jì,dī tóu dōng yě yuàn zhí biān。
先生不鄙笑谓我,子作可等卢玉川。xiān shēng bù bǐ xiào wèi wǒ,zi zuò kě děng lú yù chuān。
菲才岂敢遽云尔,先生善诱何勤拳。fēi cái qǐ gǎn jù yún ěr,xiān shēng shàn yòu hé qín quán。
昨朝入觐上京国,意谓簪盍期残年。zuó cháo rù jìn shàng jīng guó,yì wèi zān hé qī cán nián。
孰知先生弃我去,奄忽羽化随飞仙。shú zhī xiān shēng qì wǒ qù,yǎn hū yǔ huà suí fēi xiān。
钧天帝都极宏丽,骖鸾控鹤上下相周旋。jūn tiān dì dōu jí hóng lì,cān luán kòng hè shàng xià xiāng zhōu xuán。
文章在世万古耿不泯,化为列宿河汉边。wén zhāng zài shì wàn gǔ gěng bù mǐn,huà wèi liè sù hé hàn biān。
芒寒色正烛下土,要令天下群瞽俱能辩析媸与妍。máng hán sè zhèng zhú xià tǔ,yào lìng tiān xià qún gǔ jù néng biàn xī chī yǔ yán。
先生于斯固无憾,我独私心■■如烹煎。xiān shēng yú sī gù wú hàn,wǒ dú sī xīn rú pēng jiān。
松风日夕起涧壑,助我于邑凄哀弦。sōng fēng rì xī qǐ jiàn hè,zhù wǒ yú yì qī āi xián。

童轩

明江西鄱阳人,字士昂。工书能诗。景泰二年进士。授南京吏科给事中。成化时,以户科都给事中入川镇压赵铎起事,还言欲息盗贼必先去贪官、均科差。累进右副都御史提督松潘军务。弘治中官至南京礼部尚书。有《清风亭稿》、《枕肱集》、《梦征录》。 童轩的作品>>

猜您喜欢

竹枝辞

童轩

家住东吴白石矶,门前春水浣罗衣。jiā zhù dōng wú bái shí jī,mén qián chūn shuǐ huàn luó yī。
朝来系著木兰棹,闲看鸳鸯作队飞。cháo lái xì zhù mù lán zhào,xián kàn yuān yāng zuò duì fēi。

竹枝辞

童轩

石头城外是江滩,滩上行舟候潮难。shí tóu chéng wài shì jiāng tān,tān shàng xíng zhōu hòu cháo nán。
潮信有时还又至,郎舟一去几时还。cháo xìn yǒu shí hái yòu zhì,láng zhōu yī qù jǐ shí hái。

竹枝辞

童轩

油壁寻芳拂翠蛾,春衫半臂试轻罗。yóu bì xún fāng fú cuì é,chūn shān bàn bì shì qīng luó。
海棠花娇香不露,遮莫狂蜂蛱蝶多。hǎi táng huā jiāo xiāng bù lù,zhē mò kuáng fēng jiá dié duō。

竹枝辞

童轩

劝郎切莫上巫峰,劝郎切莫往临邛。quàn láng qiè mò shàng wū fēng,quàn láng qiè mò wǎng lín qióng。
临邛少妇解留客,巫山峰高云雨浓。lín qióng shǎo fù jiě liú kè,wū shān fēng gāo yún yǔ nóng。

竹枝辞

童轩

山桃花开红更红,朝朝愁雨又愁风。shān táo huā kāi hóng gèng hóng,cháo cháo chóu yǔ yòu chóu fēng。
花开花谢难相见,春色无边愁杀侬。huā kāi huā xiè nán xiāng jiàn,chūn sè wú biān chóu shā nóng。

竹枝辞

童轩

蜀江西来一带长,江水无波镜面光。shǔ jiāng xī lái yī dài zhǎng,jiāng shuǐ wú bō jìng miàn guāng。
长恨人心不如水,等闲好恶最难量。zhǎng hèn rén xīn bù rú shuǐ,děng xián hǎo è zuì nán liàng。

竹枝辞

童轩

西湖荷叶翠盈盈,露重风多荡漾轻。xī hú hé yè cuì yíng yíng,lù zhòng fēng duō dàng yàng qīng。
荷叶团团比侬意,露珠不定似郎情。hé yè tuán tuán bǐ nóng yì,lù zhū bù dìng shì láng qíng。

竹枝辞

童轩

劝郎水底莫铺绵,劝郎石上莫栽莲。quàn láng shuǐ dǐ mò pù mián,quàn láng shí shàng mò zāi lián。
水底铺绵绵易烂,石上栽莲根不坚。shuǐ dǐ pù mián mián yì làn,shí shàng zāi lián gēn bù jiān。

雨中柬郑广之挥使

童轩

咫尺长安道,思君日倚楼。zhǐ chǐ zhǎng ān dào,sī jūn rì yǐ lóu。
寒烟笼野色,春雨暗江流。hán yān lóng yě sè,chūn yǔ àn jiāng liú。
燕麦悲新况,莺花感旧游。yàn mài bēi xīn kuàng,yīng huā gǎn jiù yóu。
何时一相见,携手步沧洲。hé shí yī xiāng jiàn,xié shǒu bù cāng zhōu。

晚至华阴拟唐人作

童轩

马首日将晡,行行岁欲徂。mǎ shǒu rì jiāng bū,xíng xíng suì yù cú。
古祠寒藓合,仙掌断霞孤。gǔ cí hán xiǎn hé,xiān zhǎng duàn xiá gū。
山暝闻啼鸟,溪晴见浴凫。shān míng wén tí niǎo,xī qíng jiàn yù fú。
洛城知不远,宫树晚模糊。luò chéng zhī bù yuǎn,gōng shù wǎn mó hú。

春雨卧病书怀

童轩

春半连朝雨,空斋睡起迟。chūn bàn lián cháo yǔ,kōng zhāi shuì qǐ chí。
闭门回俗辙,煮茗瀹诗脾。bì mén huí sú zhé,zhǔ míng yuè shī pí。
小菜生新甲,闲花发旧帷。xiǎo cài shēng xīn jiǎ,xián huā fā jiù wéi。
翛然成吏隐,虚负盛明时。xiāo rán chéng lì yǐn,xū fù shèng míng shí。

春雨卧病书怀

童轩

一室朝慵扫,遗经自讨论。yī shì cháo yōng sǎo,yí jīng zì tǎo lùn。
枯蜗寒缀壁,黠鼠静翻盆。kū wō hán zhuì bì,xiá shǔ jìng fān pén。
调古谁同赏,时清道益尊。diào gǔ shuí tóng shǎng,shí qīng dào yì zūn。
闲将贫富态,书向翟公门。xián jiāng pín fù tài,shū xiàng dí gōng mén。

春雨卧病书怀

童轩

避地营书屋,萧然一二椽。bì dì yíng shū wū,xiāo rán yī èr chuán。
官闲非逐客,病久似癯禅。guān xián fēi zhú kè,bìng jiǔ shì qú chán。
犬吠南中雪,蛙鸣井底天。quǎn fèi nán zhōng xuě,wā míng jǐng dǐ tiān。
物情徒自尔,吾且守吾玄。wù qíng tú zì ěr,wú qiě shǒu wú xuán。

春雨卧病书怀

童轩

积雨空斋里,春寒未裌衣。jī yǔ kōng zhāi lǐ,chūn hán wèi jiá yī。
道穷知己少,乡远去人稀。dào qióng zhī jǐ shǎo,xiāng yuǎn qù rén xī。
柳湿低吟槛,苔深涩旧扉。liǔ shī dī yín kǎn,tái shēn sè jiù fēi。
自惭无劲翮,不是恶群飞。zì cán wú jìn hé,bù shì è qún fēi。

春雨卧病书怀

童轩

门巷春泥滑,山川晓雾昏。mén xiàng chūn ní huá,shān chuān xiǎo wù hūn。
莫言犹豹隐,端胜类鸢蹲。mò yán yóu bào yǐn,duān shèng lèi yuān dūn。
扫径除花缬,编篱护竹根。sǎo jìng chú huā xié,biān lí hù zhú gēn。
平生忧愤志,惆怅与谁论。píng shēng yōu fèn zhì,chóu chàng yǔ shuí lùn。
4291234567»