古诗词

哀都宪张先生

童轩

大雅寥寥久不作,畴能接武三百篇。dà yǎ liáo liáo jiǔ bù zuò,chóu néng jiē wǔ sān bǎi piān。
西都苏李最卓荦,遗音近古犹堪传。xī dōu sū lǐ zuì zhuó luò,yí yīn jìn gǔ yóu kān chuán。
后来文章建安骨,七子磊磊争雄先。hòu lái wén zhāng jiàn ān gǔ,qī zi lěi lěi zhēng xióng xiān。
晋朝鲍谢亦仅数,渊明制作真天然。jìn cháo bào xiè yì jǐn shù,yuān míng zhì zuò zhēn tiān rán。
悠悠理趣自萧散,不学小伎呈雕镌。yōu yōu lǐ qù zì xiāo sàn,bù xué xiǎo jì chéng diāo juān。
齐梁之下委靡不复振,纷纷聒耳喧秋蝉。qí liáng zhī xià wěi mí bù fù zhèn,fēn fēn guā ěr xuān qiū chán。
有唐作者相继出,一代雅奏鸣宫县。yǒu táng zuò zhě xiāng jì chū,yī dài yǎ zòu míng gōng xiàn。
杨王卢骆首奇拔,高岑韦柳堪齐肩。yáng wáng lú luò shǒu qí bá,gāo cén wéi liǔ kān qí jiān。
天生李杜实冠绝,光燄万丈直视人无前。tiān shēng lǐ dù shí guān jué,guāng yàn wàn zhàng zhí shì rén wú qián。
闵时愤事吃吃不离口,仿佛古意犹能全。mǐn shí fèn shì chī chī bù lí kǒu,fǎng fú gǔ yì yóu néng quán。
先生生居百世后,蚤有巨笔如长椽。xiān shēng shēng jū bǎi shì hòu,zǎo yǒu jù bǐ rú zhǎng chuán。
胸中吞吐经子史,顷刻变化驱云烟。xiōng zhōng tūn tǔ jīng zi shǐ,qǐng kè biàn huà qū yún yān。
由唐直溯到汉魏,历取次和无遗编。yóu táng zhí sù dào hàn wèi,lì qǔ cì hé wú yí biān。
大而宇宙明日月,神怪幽隐枝葩连。dà ér yǔ zhòu míng rì yuè,shén guài yōu yǐn zhī pā lián。
揄扬讽咏不一足,豪思溢出有若万斛滚滚奔原泉。yú yáng fěng yǒng bù yī zú,háo sī yì chū yǒu ruò wàn hú gǔn gǔn bēn yuán quán。
词场袖手莫敢敌,况欲掉鞅跻其巅。cí chǎng xiù shǒu mò gǎn dí,kuàng yù diào yāng jī qí diān。
平生精力尽斯学,发为事业輷天渊。píng shēng jīng lì jǐn sī xué,fā wèi shì yè hōng tiān yuān。
三关净扫馘群孽,六察总纪师多贤。sān guān jìng sǎo guó qún niè,liù chá zǒng jì shī duō xián。
犯颜纳说任斯道,拯民涂炭沉疴痊。fàn yán nà shuō rèn sī dào,zhěng mín tú tàn chén kē quán。
时时欬唾落珠玉,世人孰得窥其玄。shí shí kài tuò luò zhū yù,shì rén shú dé kuī qí xuán。
我生幸获识光霁,低头东野愿执鞭。wǒ shēng xìng huò shí guāng jì,dī tóu dōng yě yuàn zhí biān。
先生不鄙笑谓我,子作可等卢玉川。xiān shēng bù bǐ xiào wèi wǒ,zi zuò kě děng lú yù chuān。
菲才岂敢遽云尔,先生善诱何勤拳。fēi cái qǐ gǎn jù yún ěr,xiān shēng shàn yòu hé qín quán。
昨朝入觐上京国,意谓簪盍期残年。zuó cháo rù jìn shàng jīng guó,yì wèi zān hé qī cán nián。
孰知先生弃我去,奄忽羽化随飞仙。shú zhī xiān shēng qì wǒ qù,yǎn hū yǔ huà suí fēi xiān。
钧天帝都极宏丽,骖鸾控鹤上下相周旋。jūn tiān dì dōu jí hóng lì,cān luán kòng hè shàng xià xiāng zhōu xuán。
文章在世万古耿不泯,化为列宿河汉边。wén zhāng zài shì wàn gǔ gěng bù mǐn,huà wèi liè sù hé hàn biān。
芒寒色正烛下土,要令天下群瞽俱能辩析媸与妍。máng hán sè zhèng zhú xià tǔ,yào lìng tiān xià qún gǔ jù néng biàn xī chī yǔ yán。
先生于斯固无憾,我独私心■■如烹煎。xiān shēng yú sī gù wú hàn,wǒ dú sī xīn rú pēng jiān。
松风日夕起涧壑,助我于邑凄哀弦。sōng fēng rì xī qǐ jiàn hè,zhù wǒ yú yì qī āi xián。

童轩

明江西鄱阳人,字士昂。工书能诗。景泰二年进士。授南京吏科给事中。成化时,以户科都给事中入川镇压赵铎起事,还言欲息盗贼必先去贪官、均科差。累进右副都御史提督松潘军务。弘治中官至南京礼部尚书。有《清风亭稿》、《枕肱集》、《梦征录》。 童轩的作品>>

猜您喜欢

闲居漫兴

童轩

樗散真成癖,支离类隐沦。chū sàn zhēn chéng pǐ,zhī lí lèi yǐn lún。
林深多绿藓,地僻少红尘。lín shēn duō lǜ xiǎn,dì pì shǎo hóng chén。
酒熟频留客,诗成不寄人。jiǔ shú pín liú kè,shī chéng bù jì rén。
清风无限乐,即此见天真。qīng fēng wú xiàn lè,jí cǐ jiàn tiān zhēn。

题连云栈

童轩

鸟道由来险,经行感客心。niǎo dào yóu lái xiǎn,jīng xíng gǎn kè xīn。
蛩声吟乱叶,虎迹印深林。qióng shēng yín luàn yè,hǔ jì yìn shēn lín。
零露沾衣湿,轻岚障日阴。líng lù zhān yī shī,qīng lán zhàng rì yīn。
王程未可住,四牡正骎骎。wáng chéng wèi kě zhù,sì mǔ zhèng qīn qīn。

积雨青阳道中

童轩

淅沥连朝雨,驱驰道路中。xī lì lián cháo yǔ,qū chí dào lù zhōng。
泥深愁没马,草满畏飞蠓。ní shēn chóu méi mǎ,cǎo mǎn wèi fēi měng。
重雾山含毒,惊湍石漱风。zhòng wù shān hán dú,jīng tuān shí shù fēng。
已将身许国,何敢怨途穷。yǐ jiāng shēn xǔ guó,hé gǎn yuàn tú qióng。

五丁峡

童轩

忆昔梁州域,曾闻贡篚来。yì xī liáng zhōu yù,céng wén gòng fěi lái。
孰云千里险,功自五丁开。shú yún qiān lǐ xiǎn,gōng zì wǔ dīng kāi。
溪恶蛇虫杂,林深虎豹哀。xī è shé chóng zá,lín shēn hǔ bào āi。
那堪登峻岭,我马正隤魋。nà kān dēng jùn lǐng,wǒ mǎ zhèng tuí tuí。

寓白塔寺偶题

童轩

夜宿招提境,萧然世外踪。yè sù zhāo tí jìng,xiāo rán shì wài zōng。
雨腥龙出洞,月冷鹤归松。yǔ xīng lóng chū dòng,yuè lěng hè guī sōng。
影露林间塔,声传涧底钟。yǐng lù lín jiān tǎ,shēng chuán jiàn dǐ zhōng。
空门应不锁,常借白云封。kōng mén yīng bù suǒ,cháng jiè bái yún fēng。

谪所有怀旧游诸友

童轩

忆昔论交日,相知尽少年。yì xī lùn jiāo rì,xiāng zhī jǐn shǎo nián。
季良身任侠,叔度世称贤。jì liáng shēn rèn xiá,shū dù shì chēng xián。
夜雨弹棋局,春风放酒船。yè yǔ dàn qí jú,chūn fēng fàng jiǔ chuán。
飘零各分手,愁绝越江边。piāo líng gè fēn shǒu,chóu jué yuè jiāng biān。

夜坐感怀

童轩

独坐悲前事,悠悠十载期。dú zuò bēi qián shì,yōu yōu shí zài qī。
黄芽难变骨,黑发已成丝。huáng yá nán biàn gǔ,hēi fā yǐ chéng sī。
慷慨班生剑,凄凉楚客词。kāng kǎi bān shēng jiàn,qī liáng chǔ kè cí。
更阑不能寐,起视夜何其。gèng lán bù néng mèi,qǐ shì yè hé qí。

怀刘通政时用先生

童轩

吾乡多俊彦,夫子独超群。wú xiāng duō jùn yàn,fū zi dú chāo qún。
诗妙唐人法,词工汉史文。shī miào táng rén fǎ,cí gōng hàn shǐ wén。
精忠县皎日,高谊薄行云。jīng zhōng xiàn jiǎo rì,gāo yì báo xíng yún。
为别今三载,空怀晋鄙薰。wèi bié jīn sān zài,kōng huái jìn bǐ xūn。

怀康绣衣用和

童轩

壮岁登乌府,昂藏自不群。zhuàng suì dēng wū fǔ,áng cáng zì bù qún。
印章驱吏佩,谏草避人焚。yìn zhāng qū lì pèi,jiàn cǎo bì rén fén。
面冷霜飞铁,衣香绣蹙云。miàn lěng shuāng fēi tiě,yī xiāng xiù cù yún。
何时重会晤,尊酒细论文。hé shí zhòng huì wù,zūn jiǔ xì lùn wén。

怀刘绣衣廷高

童轩

乡里交游辈,情亲喜见君。xiāng lǐ jiāo yóu bèi,qíng qīn xǐ jiàn jūn。
一缄劳寄意,两地惜离群。yī jiān láo jì yì,liǎng dì xī lí qún。
白马人传疏,雕龙世爱文。bái mǎ rén chuán shū,diāo lóng shì ài wén。
几回驰恋切,春树暗江云。jǐ huí chí liàn qiè,chūn shù àn jiāng yún。

怀丘秋官时雍

童轩

黄甲题名姓,刑曹列缙绅。huáng jiǎ tí míng xìng,xíng cáo liè jìn shēn。
律身清似玉,持法蔼如云。lǜ shēn qīng shì yù,chí fǎ ǎi rú yún。
白也诗无敌,羲之字有神。bái yě shī wú dí,xī zhī zì yǒu shén。
别来成间阔,几度仰清尘。bié lái chéng jiān kuò,jǐ dù yǎng qīng chén。

怀胡绣衣以道

童轩

气节摩霄汉,文光射斗杓。qì jié mó xiāo hàn,wén guāng shè dòu biāo。
礼闱高擢桂,宪府早乘轺。lǐ wéi gāo zhuó guì,xiàn fǔ zǎo chéng yáo。
晓日听鸣凤,秋空见落雕。xiǎo rì tīng míng fèng,qiū kōng jiàn luò diāo。
君才有如此,不负圣明朝。jūn cái yǒu rú cǐ,bù fù shèng míng cháo。

题林塘别业

童轩

林塘多胜趣,云物四时幽。lín táng duō shèng qù,yún wù sì shí yōu。
山色供诗料,波香引钓钩。shān sè gōng shī liào,bō xiāng yǐn diào gōu。
高原收鸭脚,浅渚摘鸡头。gāo yuán shōu yā jiǎo,qiǎn zhǔ zhāi jī tóu。
剩有烟霞癖,无烦使者求。shèng yǒu yān xiá pǐ,wú fán shǐ zhě qiú。

白沙民舍

童轩

初日照林扉,山深客到稀。chū rì zhào lín fēi,shān shēn kè dào xī。
柳溪莺独啭,麦陇雉双飞。liǔ xī yīng dú zhuàn,mài lǒng zhì shuāng fēi。
少妇提筐出,中男荷畚归。shǎo fù tí kuāng chū,zhōng nán hé běn guī。
盛时征赋少,生事莫嫌微。shèng shí zhēng fù shǎo,shēng shì mò xián wēi。

九龙滩晚泊

童轩

九龙滩下泊,烟景暗苍苔。jiǔ lóng tān xià pō,yān jǐng àn cāng tái。
树影临流出,钟声渡水来。shù yǐng lín liú chū,zhōng shēng dù shuǐ lái。
江空鸥伴少,风急雁群哀。jiāng kōng ōu bàn shǎo,fēng jí yàn qún āi。
正尔怀人切,愁云满钓台。zhèng ěr huái rén qiè,chóu yún mǎn diào tái。
4291234567»