古诗词

悼孙太初

朱朴

太白山人谪仙李,气节风流无乃似。tài bái shān rén zhé xiān lǐ,qì jié fēng liú wú nǎi shì。
拄颊香炉瀑外烟,翻身采石矶头水。zhǔ jiá xiāng lú pù wài yān,fān shēn cǎi shí jī tóu shuǐ。
一从骑鲸飞上天,复来人间今几年。yī cóng qí jīng fēi shàng tiān,fù lái rén jiān jīn jǐ nián。
来无定踪去无迹,只有丽句人间传。lái wú dìng zōng qù wú jì,zhǐ yǒu lì jù rén jiān chuán。
终南山高几千里,苕溪霅溪渺涯涘。zhōng nán shān gāo jǐ qiān lǐ,sháo xī zhà xī miǎo yá sì。
此老精灵何处归,还在西湖月明里。cǐ lǎo jīng líng hé chù guī,hái zài xī hú yuè míng lǐ。
孤山放鹤招同心,巢阁先生林处士。gū shān fàng hè zhāo tóng xīn,cháo gé xiān shēng lín chù shì。

朱朴

明浙江海盐人,字元素。体瘦长,而音声琅琅,务农为生。工诗,有《西村诗集》,许杞山序而刻之。 朱朴的作品>>

猜您喜欢

巫阳台

朱朴

湿翠浮岚扫不开,乱峰深处是阳台。shī cuì fú lán sǎo bù kāi,luàn fēng shēn chù shì yáng tái。
无情最是巫山女,不待襄王觉后来。wú qíng zuì shì wū shān nǚ,bù dài xiāng wáng jué hòu lái。

凌歊台

朱朴

见说凌歊宋祖台,黄山曾绕翠华来。jiàn shuō líng xiāo sòng zǔ tái,huáng shān céng rào cuì huá lái。
千金一刻笙歌夜,化作猿声向月哀。qiān jīn yī kè shēng gē yè,huà zuò yuán shēng xiàng yuè āi。

画鹿

朱朴

闻道吴王国已亡,姑苏麋鹿草茫茫。wén dào wú wáng guó yǐ wáng,gū sū mí lù cǎo máng máng。
春深废苑无人锁,衔取宫花出禁墙。chūn shēn fèi yuàn wú rén suǒ,xián qǔ gōng huā chū jìn qiáng。

为西皋画山水

朱朴

天上归来鬓未秋,杜陵幽兴付沧洲。tiān shàng guī lái bìn wèi qiū,dù líng yōu xīng fù cāng zhōu。
丛篁绝壁空山晚,独抚寒松看水流。cóng huáng jué bì kōng shān wǎn,dú fǔ hán sōng kàn shuǐ liú。

题梅花送南溪张公

朱朴

春风未结和羹子,腊月先开带雪花。chūn fēng wèi jié hé gēng zi,là yuè xiān kāi dài xuě huā。
折赠一枝随马去,馀香犹在野人家。zhé zèng yī zhī suí mǎ qù,yú xiāng yóu zài yě rén jiā。

水仙花

朱朴

白玉搔头金凤翘,翠裙袅袅束纤腰。bái yù sāo tóu jīn fèng qiào,cuì qún niǎo niǎo shù xiān yāo。
紫箫吹断瑶池梦,飞落寒塘寄寂寥。zǐ xiāo chuī duàn yáo chí mèng,fēi luò hán táng jì jì liáo。

白菊

朱朴

白石萧萧碧藓荒,一枝秋色抱馀芳。bái shí xiāo xiāo bì xiǎn huāng,yī zhī qiū sè bào yú fāng。
开帘不见阶前影,月满空庭夜有霜。kāi lián bù jiàn jiē qián yǐng,yuè mǎn kōng tíng yè yǒu shuāng。

朱朴

霁雨湖天散晓霞,绿芜烟水漾金沙。jì yǔ hú tiān sàn xiǎo xiá,lǜ wú yān shuǐ yàng jīn shā。
行人已渡长桥外,没胫春泥带落花。xíng rén yǐ dù zhǎng qiáo wài,méi jìng chūn ní dài luò huā。

河梁别

朱朴

白草黄云虏塞秋,廿年辛苦雪盈头。bái cǎo huáng yún lǔ sāi qiū,niàn nián xīn kǔ xuě yíng tóu。
河梁泣别千行泪,洒向西风各自流。hé liáng qì bié qiān xíng lèi,sǎ xiàng xī fēng gè zì liú。

僧寮卧雪

朱朴

风定云凝数峰雪,冻木无声涧流绝。fēng dìng yún níng shù fēng xuě,dòng mù wú shēng jiàn liú jué。
道人不寐夜方央,何处寒钟打山月。dào rén bù mèi yè fāng yāng,hé chù hán zhōng dǎ shān yuè。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

罗绮香消镜匣收,碧山空对晚妆楼。luó qǐ xiāng xiāo jìng xiá shōu,bì shān kōng duì wǎn zhuāng lóu。
楼前昨夜新秋月,犹学蛾眉翠黛愁。lóu qián zuó yè xīn qiū yuè,yóu xué é méi cuì dài chóu。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

紫云山下紫云村,山水盘旋草树蕃。zǐ yún shān xià zǐ yún cūn,shān shuǐ pán xuán cǎo shù fān。
桃李春风二三月,人家疑在武陵源。táo lǐ chūn fēng èr sān yuè,rén jiā yí zài wǔ líng yuán。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

蝶老花残燕不归,酒阑香尽客来稀。dié lǎo huā cán yàn bù guī,jiǔ lán xiāng jǐn kè lái xī。
多情只有黄昏月,依旧清光照琐闱。duō qíng zhǐ yǒu huáng hūn yuè,yī jiù qīng guāng zhào suǒ wéi。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

金粟如来此现身,偶来方丈说云云。jīn sù rú lái cǐ xiàn shēn,ǒu lái fāng zhàng shuō yún yún。
山僧不识开山事,指点前朝玉篆文。shān sēng bù shí kāi shān shì,zhǐ diǎn qián cháo yù zhuàn wén。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

塔影萧萧夕照间,碧云黄叶满秋山。tǎ yǐng xiāo xiāo xī zhào jiān,bì yún huáng yè mǎn qiū shān。
空堂夜冷无灯火,惟有残僧乞米还。kōng táng yè lěng wú dēng huǒ,wéi yǒu cán sēng qǐ mǐ hái。