古诗词

悼孙太初

朱朴

太白山人谪仙李,气节风流无乃似。tài bái shān rén zhé xiān lǐ,qì jié fēng liú wú nǎi shì。
拄颊香炉瀑外烟,翻身采石矶头水。zhǔ jiá xiāng lú pù wài yān,fān shēn cǎi shí jī tóu shuǐ。
一从骑鲸飞上天,复来人间今几年。yī cóng qí jīng fēi shàng tiān,fù lái rén jiān jīn jǐ nián。
来无定踪去无迹,只有丽句人间传。lái wú dìng zōng qù wú jì,zhǐ yǒu lì jù rén jiān chuán。
终南山高几千里,苕溪霅溪渺涯涘。zhōng nán shān gāo jǐ qiān lǐ,sháo xī zhà xī miǎo yá sì。
此老精灵何处归,还在西湖月明里。cǐ lǎo jīng líng hé chù guī,hái zài xī hú yuè míng lǐ。
孤山放鹤招同心,巢阁先生林处士。gū shān fàng hè zhāo tóng xīn,cháo gé xiān shēng lín chù shì。

朱朴

明浙江海盐人,字元素。体瘦长,而音声琅琅,务农为生。工诗,有《西村诗集》,许杞山序而刻之。 朱朴的作品>>

猜您喜欢

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

晋代相传直至今,子期曾听伯牙琴。jìn dài xiāng chuán zhí zhì jīn,zi qī céng tīng bó yá qín。
高山流水依然在,寂寞荒台蔓草青。gāo shān liú shuǐ yī rán zài,jì mò huāng tái màn cǎo qīng。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

玉貌曾沾帝子恩,故乡环佩葬归魂。yù mào céng zhān dì zi ēn,gù xiāng huán pèi zàng guī hún。
千年废寝无寻处,夜月啼乌尚有村。qiān nián fèi qǐn wú xún chù,yè yuè tí wū shàng yǒu cūn。

武原杂题八首宣慰楼

朱朴

兰若双峰碧树隈,逋翁传有读书堆。lán ruò shuāng fēng bì shù wēi,bū wēng chuán yǒu dú shū duī。
数声秋磬孤烟外,想见高吟待月来。shù shēng qiū qìng gū yān wài,xiǎng jiàn gāo yín dài yuè lái。

东滨南园看花二首

朱朴

玉杯锦席坐春风,笑看桃花映酒红。yù bēi jǐn xí zuò chūn fēng,xiào kàn táo huā yìng jiǔ hóng。
为问主人今日醉,几回能在百年中。wèi wèn zhǔ rén jīn rì zuì,jǐ huí néng zài bǎi nián zhōng。

东滨南园看花二首

朱朴

南园三月百花红,十客壶觞一笑同。nán yuán sān yuè bǎi huā hóng,shí kè hú shāng yī xiào tóng。
胜事欲题题不尽,但将沉醉答春风。shèng shì yù tí tí bù jǐn,dàn jiāng chén zuì dá chūn fēng。

画梧竹寄友人

朱朴

石上双梧碧玉枝,露寒丛筱共华滋。shí shàng shuāng wú bì yù zhī,lù hán cóng xiǎo gòng huá zī。
清商古意无人解,掇取冰纨寄所知。qīng shāng gǔ yì wú rén jiě,duō qǔ bīng wán jì suǒ zhī。

寄顾子重

朱朴

两年闻道更移家,鸡犬图书载几车。liǎng nián wén dào gèng yí jiā,jī quǎn tú shū zài jǐ chē。
寄语春风湖上酒,一尊重醉木兰花。jì yǔ chūn fēng hú shàng jiǔ,yī zūn zhòng zuì mù lán huā。

邵主政藕湖

朱朴

荷花荷叶锦成团,人在风亭倚画阑。hé huā hé yè jǐn chéng tuán,rén zài fēng tíng yǐ huà lán。
收尽碧房秋水阔,玉龙无数学泥蟠。shōu jǐn bì fáng qiū shuǐ kuò,yù lóng wú shù xué ní pán。

寄张南溪方伯

朱朴

太行西去万重山,望断南辕尚未还。tài xíng xī qù wàn zhòng shān,wàng duàn nán yuán shàng wèi hái。
却恨紫薇堂上月,独将秋色照秦关。què hèn zǐ wēi táng shàng yuè,dú jiāng qiū sè zhào qín guān。

题沈石田画

朱朴

独自吟诗数落花,野桥沙竹到君家。dú zì yín shī shù luò huā,yě qiáo shā zhú dào jūn jiā。
杖头一带春山色,不是天平是麓华。zhàng tóu yī dài chūn shān sè,bù shì tiān píng shì lù huá。

送春日仍送东川二首

朱朴

春来不见故人来,及至来时春又回。chūn lái bù jiàn gù rén lái,jí zhì lái shí chūn yòu huí。
花事旋随风信了,独留红药待君开。huā shì xuán suí fēng xìn le,dú liú hóng yào dài jūn kāi。

送春日仍送东川二首

朱朴

明日送春江水边,送君同上木兰船。míng rì sòng chūn jiāng shuǐ biān,sòng jūn tóng shàng mù lán chuán。
相思只拟频相见,莫学春风动隔年。xiāng sī zhǐ nǐ pín xiāng jiàn,mò xué chūn fēng dòng gé nián。

天平寺别山阴秦楷

朱朴

浙水东西路几重,白头乡曲此相逢。zhè shuǐ dōng xī lù jǐ zhòng,bái tóu xiāng qū cǐ xiāng féng。
明朝两地看山梦,月落天平寺里钟。míng cháo liǎng dì kàn shān mèng,yuè luò tiān píng sì lǐ zhōng。

画小卷送人还吴江

朱朴

春江草绿春风起,送客江头酌江水。chūn jiāng cǎo lǜ chūn fēng qǐ,sòng kè jiāng tóu zhuó jiāng shuǐ。
安得吴笺百尺长,写尽离愁数千里。ān dé wú jiān bǎi chǐ zhǎng,xiě jǐn lí chóu shù qiān lǐ。

寄赠沈龙山鄞江令尹

朱朴

才华不愧沈休文,政事真如范史云。cái huá bù kuì shěn xiū wén,zhèng shì zhēn rú fàn shǐ yún。
惆怅望穷三百里,越山如画隔江濆。chóu chàng wàng qióng sān bǎi lǐ,yuè shān rú huà gé jiāng fén。