古诗词

行香子

吴藻

长夜迢迢,落叶萧萧。zhǎng yè tiáo tiáo,luò yè xiāo xiāo。
纸窗儿、不住风敲。zhǐ chuāng ér bù zhù fēng qiāo。
茶温烟冷,炉暗香消。chá wēn yān lěng,lú àn xiāng xiāo。
正小庭空,双扉掩,一灯挑。zhèng xiǎo tíng kōng,shuāng fēi yǎn,yī dēng tiāo。
愁也难抛,梦也难招。chóu yě nán pāo,mèng yě nán zhāo。
拥寒衾、睡也无聊。yōng hán qīn shuì yě wú liáo。
凄凉景况,齐作今宵。qī liáng jǐng kuàng,qí zuò jīn xiāo。
有漏声沉,铃声苦,雁声高。yǒu lòu shēng chén,líng shēng kǔ,yàn shēng gāo。
吴藻

吴藻

吴藻,清(一七九九―一八六二)女。字苹香,自号玉岑子,仁和(今杭州)。人。幼而好学,长则肆力于词,又精绘事,尝写饮酒读骚图。著有香南雪北庐集、花帘书屋诗、花帘词、读骚图曲。 吴藻的作品>>

猜您喜欢

浪淘沙

吴藻

莲漏正迢迢。lián lòu zhèng tiáo tiáo。
凉馆灯挑。liáng guǎn dēng tiāo。
画屏秋冷一枝箫。huà píng qiū lěng yī zhī xiāo。
真个曲终人不见,月转花梢。zhēn gè qū zhōng rén bù jiàn,yuè zhuǎn huā shāo。
何处暮鼓敲。hé chù mù gǔ qiāo。
黯黯魂消。àn àn hún xiāo。
断肠诗句可怜宵。duàn cháng shī jù kě lián xiāo。
莫向枕根寻旧梦,梦也无聊。mò xiàng zhěn gēn xún jiù mèng,mèng yě wú liáo。

清平乐

吴藻

一庭苦雨。yī tíng kǔ yǔ。
送了秋归去。sòng le qiū guī qù。
只有诗情无著处。zhǐ yǒu shī qíng wú zhù chù。
散入碧云红树。sàn rù bì yún hóng shù。
黄昏月冷烟愁。huáng hūn yuè lěng yān chóu。
湘帘不下银钩。xiāng lián bù xià yín gōu。
今夜梦随风度,忍寒飞上琼楼。jīn yè mèng suí fēng dù,rěn hán fēi shàng qióng lóu。

满江红

吴藻

门掩斜阳,满院里、零花瘦草。mén yǎn xié yáng,mǎn yuàn lǐ líng huā shòu cǎo。
疏帘卷、纸窗风紧,玉炉烟袅。shū lián juǎn zhǐ chuāng fēng jǐn,yù lú yān niǎo。
天末数声征雁过,林边几点归鸦噪。tiān mò shù shēng zhēng yàn guò,lín biān jǐ diǎn guī yā zào。
悄无人、落叶冷空阶,红谁扫。qiāo wú rén luò yè lěng kōng jiē,hóng shuí sǎo。
题不尽,伤心稿。tí bù jǐn,shāng xīn gǎo。
消不尽,闲烦恼。xiāo bù jǐn,xián fán nǎo。
算眼前愁境,又添诗料。suàn yǎn qián chóu jìng,yòu tiān shī liào。
翠影自怜双袖薄,病魂已约三秋老。cuì yǐng zì lián shuāng xiù báo,bìng hún yǐ yuē sān qiū lǎo。
待巡檐、索笑问寒梅,春还早。dài xún yán suǒ xiào wèn hán méi,chūn hái zǎo。

调笑令

吴藻

花径。huā jìng。
花径。huā jìng。
添个愁人孤影。tiān gè chóu rén gū yǐng。
夜深月冷风寒。yè shēn yuè lěng fēng hán。
何处高楼笛残。hé chù gāo lóu dí cán。
残笛。cán dí。
残笛。cán dí。
吹破早梅悄息。chuī pò zǎo méi qiāo xī。

金缕曲

吴藻

一览群芳稿。yī lǎn qún fāng gǎo。
认当时、青绫幛里,班才薛貌。rèn dāng shí qīng líng zhàng lǐ,bān cái xuē mào。
忍把无穷思亲苦,写出大家声调。rěn bǎ wú qióng sī qīn kǔ,xiě chū dà jiā shēng diào。
更莫问、瑶琴静好。gèng mò wèn yáo qín jìng hǎo。
纵有窗前京兆笔,料年年、只合和愁扫。zòng yǒu chuāng qián jīng zhào bǐ,liào nián nián zhǐ hé hé chóu sǎo。
怎舒得,翠眉笑。zěn shū dé,cuì méi xiào。
玉台人本工烦恼。yù tái rén běn gōng fán nǎo。
也非关、兰因絮果,春风劫小。yě fēi guān lán yīn xù guǒ,chūn fēng jié xiǎo。
自古清才妨浓福,毕竟聪明误了。zì gǔ qīng cái fáng nóng fú,bì jìng cōng míng wù le。
岂忏向、空王不早。qǐ chàn xiàng kōng wáng bù zǎo。
我试问天天语我,说仙娥、偶谪红尘道。wǒ shì wèn tiān tiān yǔ wǒ,shuō xiān é ǒu zhé hóng chén dào。
今悔过,太虚召。jīn huǐ guò,tài xū zhào。

满江红

吴藻

半壁江山,浑不是、莺花故业。bàn bì jiāng shān,hún bù shì yīng huā gù yè。
难回首、萧条野寺,凄凉落月。nán huí shǒu xiāo tiáo yě sì,qī liáng luò yuè。
乡国烽烟何处认,桥亭卜卦谁人识。xiāng guó fēng yān hé chù rèn,qiáo tíng bo guà shuí rén shí。
记孤城、只手挽银河,心如铁。jì gū chéng zhǐ shǒu wǎn yín hé,xīn rú tiě。
才赋罢,无家别。cái fù bà,wú jiā bié。
早殉此,馀生节。zǎo xùn cǐ,yú shēng jié。
尽年年茶阪,杜鹃啼血。jǐn nián nián chá bǎn,dù juān tí xuè。
三尺焦桐遗古调,一杯黄士埋忠穴。sān chǐ jiāo tóng yí gǔ diào,yī bēi huáng shì mái zhōng xué。
想哀弦、泉底瘦蛟蟠,苔花热。xiǎng āi xián quán dǐ shòu jiāo pán,tái huā rè。

满江红

吴藻

怨羽愁宫,算历劫、沉埋燕代。yuàn yǔ chóu gōng,suàn lì jié chén mái yàn dài。
恸今古、电光石火,人亡琴在。tòng jīn gǔ diàn guāng shí huǒ,rén wáng qín zài。
南国穿云谁挈去,西台如意空敲坏。nán guó chuān yún shuí qiè qù,xī tái rú yì kōng qiāo huài。
剩孤臣、尚有未灰心,垂千载。shèng gū chén shàng yǒu wèi huī xīn,chuí qiān zài。
冬青落,花无赖。dōng qīng luò,huā wú lài。
枯桐活,天都快。kū tóng huó,tiān dōu kuài。
拭一弹再鼓,只增悲慨。shì yī dàn zài gǔ,zhǐ zēng bēi kǎi。
凄烈似闻山寺泣,箫骚不减松风籁。qī liè shì wén shān sì qì,xiāo sāo bù jiǎn sōng fēng lài。
叹伯牙、辛苦旧时情,知音解。tàn bó yá xīn kǔ jiù shí qíng,zhī yīn jiě。

一痕沙

吴藻

莫把韶华细算。mò bǎ sháo huá xì suàn。
九十今犹未半。jiǔ shí jīn yóu wèi bàn。
春纵不嫌多。chūn zòng bù xián duō。
奈愁何。nài chóu hé。
只是日长无绪。zhǐ shì rì zhǎng wú xù。
添上水沈几炷。tiān shàng shuǐ shěn jǐ zhù。
窗外影移花。chuāng wài yǐng yí huā。
夕阳斜。xī yáng xié。

虞美人

吴藻

晓窗睡起帘初卷。xiǎo chuāng shuì qǐ lián chū juǎn。
入指寒如剪。rù zhǐ hán rú jiǎn。
一宵疏雨一宵风。yī xiāo shū yǔ yī xiāo fēng。
无数海棠瘦得可怜红。wú shù hǎi táng shòu dé kě lián hóng。
分明人也因花病。fēn míng rén yě yīn huā bìng。
几度慵拈镜。jǐ dù yōng niān jìng。
日高独自不梳头。rì gāo dú zì bù shū tóu。
只听喃喃燕子话春愁。zhǐ tīng nán nán yàn zi huà chūn chóu。

秋波媚

吴藻

西风冷入藕花秋。xī fēng lěng rù ǒu huā qiū。
占断白萍洲。zhàn duàn bái píng zhōu。
淡妆无语,淩波微步,几许闲愁。dàn zhuāng wú yǔ,líng bō wēi bù,jǐ xǔ xián chóu。
夕阳过尽亭亭影,娇睡熟曾不。xī yáng guò jǐn tíng tíng yǐng,jiāo shuì shú céng bù。
黄昏近也,月明何处,一片香浮。huáng hūn jìn yě,yuè míng hé chù,yī piàn xiāng fú。

贺新凉

吴藻

六曲屏山角。liù qū píng shān jiǎo。
有丝丝、柳条绾住,一痕春脚。yǒu sī sī liǔ tiáo wǎn zhù,yī hén chūn jiǎo。
却怪天公偏耐冷,作就轻阴漠漠。què guài tiān gōng piān nài lěng,zuò jiù qīng yīn mò mò。
正晓睡、被莺催觉。zhèng xiǎo shuì bèi yīng cuī jué。
病怯馀寒禁不得,检青箱、重把湖绵著。bìng qiè yú hán jìn bù dé,jiǎn qīng xiāng zhòng bǎ hú mián zhù。
梳裹罢,启湘箔。shū guǒ bà,qǐ xiāng bó。
心情只似今非昨。xīn qíng zhǐ shì jīn fēi zuó。
报庭前、残红谢也,又添离索。bào tíng qián cán hóng xiè yě,yòu tiān lí suǒ。
狼藉胭脂香满地,多半隔宵风恶。láng jí yān zhī xiāng mǎn dì,duō bàn gé xiāo fēng è。
翻悟到、人生荣落。fān wù dào rén shēng róng luò。
回首繁华原若梦,再休提、命合如花薄。huí shǒu fán huá yuán ruò mèng,zài xiū tí mìng hé rú huā báo。
茵与溷,偶然错。yīn yǔ hùn,ǒu rán cuò。

诉衷情

吴藻

红衾香冷隔宵和。hóng qīn xiāng lěng gé xiāo hé。
晓日淡帘波。xiǎo rì dàn lián bō。
睡起记他蝶板,一一点莺歌。shuì qǐ jì tā dié bǎn,yī yī diǎn yīng gē。
晴未稳,雨新过。qíng wèi wěn,yǔ xīn guò。
落花多。luò huā duō。
问春无语,遣春不去,奈此春何。wèn chūn wú yǔ,qiǎn chūn bù qù,nài cǐ chūn hé。

祝英台近

吴藻

曲栏低,深院锁。qū lán dī,shēn yuàn suǒ。
人晚倦梳裹。rén wǎn juàn shū guǒ。
恨海茫茫,已觉此身堕。hèn hǎi máng máng,yǐ jué cǐ shēn duò。
可堪多事青灯,黄昏才到,更添上、影儿一个。kě kān duō shì qīng dēng,huáng hūn cái dào,gèng tiān shàng yǐng ér yī gè。
最无那。zuì wú nà。
纵然着意怜卿,卿不解怜我。zòng rán zhe yì lián qīng,qīng bù jiě lián wǒ。
怎又书窗,依依伴行坐。zěn yòu shū chuāng,yī yī bàn xíng zuò。
算来驱去原难,避时尚易,索掩却、绣帏推卧。suàn lái qū qù yuán nán,bì shí shàng yì,suǒ yǎn què xiù wéi tuī wò。

卖花声

吴藻

深院晚妆慵。shēn yuàn wǎn zhuāng yōng。
鬓亸发松。bìn duǒ fā sōng。
忍寒和月下帘栊。rěn hán hé yuè xià lián lóng。
掩却碧纱屏小小,不许灯红。yǎn què bì shā píng xiǎo xiǎo,bù xǔ dēng hóng。
好梦忒惺松。hǎo mèng tè xīng sōng。
去也匆匆。qù yě cōng cōng。
池塘春影又成空。chí táng chūn yǐng yòu chéng kōng。
一片吟魂无著处,随住东风。yī piàn yín hún wú zhù chù,suí zhù dōng fēng。

风中柳

吴藻

何处游丝,吹到没人庭院。hé chù yóu sī,chuī dào méi rén tíng yuàn。
忒缠绵、和愁擎绊。tè chán mián hé chóu qíng bàn。
祝风休骤,倩柳条私语,算今番、春留一线。zhù fēng xiū zhòu,qiàn liǔ tiáo sī yǔ,suàn jīn fān chūn liú yī xiàn。
无赖莺梭,偏又将伊织断,剩星星、飘零不见。wú lài yīng suō,piān yòu jiāng yī zhī duàn,shèng xīng xīng piāo líng bù jiàn。
怎如蛛网,尚怜香心惯,把墙角、落红低罥。zěn rú zhū wǎng,shàng lián xiāng xīn guàn,bǎ qiáng jiǎo luò hóng dī juàn。
2671234567»