古诗词

行香子

吴藻

长夜迢迢,落叶萧萧。zhǎng yè tiáo tiáo,luò yè xiāo xiāo。
纸窗儿、不住风敲。zhǐ chuāng ér bù zhù fēng qiāo。
茶温烟冷,炉暗香消。chá wēn yān lěng,lú àn xiāng xiāo。
正小庭空,双扉掩,一灯挑。zhèng xiǎo tíng kōng,shuāng fēi yǎn,yī dēng tiāo。
愁也难抛,梦也难招。chóu yě nán pāo,mèng yě nán zhāo。
拥寒衾、睡也无聊。yōng hán qīn shuì yě wú liáo。
凄凉景况,齐作今宵。qī liáng jǐng kuàng,qí zuò jīn xiāo。
有漏声沉,铃声苦,雁声高。yǒu lòu shēng chén,líng shēng kǔ,yàn shēng gāo。
吴藻

吴藻

吴藻,清(一七九九―一八六二)女。字苹香,自号玉岑子,仁和(今杭州)。人。幼而好学,长则肆力于词,又精绘事,尝写饮酒读骚图。著有香南雪北庐集、花帘书屋诗、花帘词、读骚图曲。 吴藻的作品>>

猜您喜欢

点绛唇

吴藻

彩笔蛮笺,悲秋人续惊春句。cǎi bǐ mán jiān,bēi qiū rén xù jīng chūn jù。
断难留住。duàn nán liú zhù。
逝水年华去。shì shuǐ nián huá qù。
怕不伤心,无可伤心处。pà bù shāng xīn,wú kě shāng xīn chù。
阑珊绪。lán shān xù。
听风听雨。tīng fēng tīng yǔ。
多在芭蕉树。duō zài bā jiāo shù。

风中柳

吴藻

春压阑干,是否红围翠拥。chūn yā lán gàn,shì fǒu hóng wéi cuì yōng。
夕阳收、月明相送。xī yáng shōu yuè míng xiāng sòng。
疏疏密密,只暗香浮动。shū shū mì mì,zhǐ àn xiāng fú dòng。
蝶难栖、不成仙梦。dié nán qī bù chéng xiān mèng。
绣阁人人,误把玉纤拈弄。xiù gé rén rén,wù bǎ yù xiān niān nòng。
满罗衣、筛来无缝。mǎn luó yī shāi lái wú fèng。
帘栊如画,问描将几种。lián lóng rú huà,wèn miáo jiāng jǐ zhǒng。
抵十幅、生绡清供。dǐ shí fú shēng xiāo qīng gōng。

水调歌头

吴藻

恨不十年读,空剩百城开。hèn bù shí nián dú,kōng shèng bǎi chéng kāi。
男儿意气如是,动足即天涯。nán ér yì qì rú shì,dòng zú jí tiān yá。
浪说签排甲乙,安得经陈庚子,莹雪冷荒斋。làng shuō qiān pái jiǎ yǐ,ān dé jīng chén gēng zi,yíng xuě lěng huāng zhāi。
但识断囗处,千古筑书台。dàn shí duàn wéi chù,qiān gǔ zhù shū tái。
或登临,或啸咏,亦佳哉。huò dēng lín,huò xiào yǒng,yì jiā zāi。
蠹鱼食字,常笑未必尽仙才。dù yú shí zì,cháng xiào wèi bì jǐn xiān cái。
且撰等身著述,更带随身图史,莫为此身哀。qiě zhuàn děng shēn zhù shù,gèng dài suí shēn tú shǐ,mò wèi cǐ shēn āi。
太白匡山下,头白可归来。tài bái kuāng shān xià,tóu bái kě guī lái。

忆江南

吴藻

江南忆,最忆识君时。jiāng nán yì,zuì yì shí jūn shí。
潭水桃花红万点,苏台杨柳绿千丝。tán shuǐ táo huā hóng wàn diǎn,sū tái yáng liǔ lǜ qiān sī。
相见尚嫌迟。xiāng jiàn shàng xián chí。

浣溪沙

吴藻

一卷离骚一卷经。yī juǎn lí sāo yī juǎn jīng。
十年心事十年灯。shí nián xīn shì shí nián dēng。
芭蕉叶上几秋声。bā jiāo yè shàng jǐ qiū shēng。
欲哭不成还强笑,讳愁无奈学忘情。yù kū bù chéng hái qiáng xiào,huì chóu wú nài xué wàng qíng。
误人犹是说聪明。wù rén yóu shì shuō cōng míng。

金缕曲·四首

吴藻

一唱伤心曲。yī chàng shāng xīn qū。
古今来、才原妨命,慧难修福。gǔ jīn lái cái yuán fáng mìng,huì nán xiū fú。
见说玉楼词赋手,偶向软红托足。jiàn shuō yù lóu cí fù shǒu,ǒu xiàng ruǎn hóng tuō zú。
回首处、山丘华屋。huí shǒu chù shān qiū huá wū。
目断湘江云万叠,泪斑斑,不到千竿竹。mù duàn xiāng jiāng yún wàn dié,lèi bān bān,bù dào qiān gān zhú。
歌楚些,放声哭。gē chǔ xiē,fàng shēng kū。
秦嘉逝矣悲徐淑。qín jiā shì yǐ bēi xú shū。
不如它、寻常燕子,双飞双宿。bù rú tā xún cháng yàn zi,shuāng fēi shuāng sù。
自是文章知己感,岂为天寒幽独。zì shì wén zhāng zhī jǐ gǎn,qǐ wèi tiān hán yōu dú。
愿长茂、女贞花木。yuàn zhǎng mào nǚ zhēn huā mù。
留得大家椽笔在,辑仙郎、遗稿联吟轴。liú dé dà jiā chuán bǐ zài,jí xiān láng yí gǎo lián yín zhóu。
彤管吏,更须续。tóng guǎn lì,gèng xū xù。

金缕曲·四首

吴藻

别久浑如梦。bié jiǔ hún rú mèng。
望江南、平安竹报,经年未捧。wàng jiāng nán píng ān zhú bào,jīng nián wèi pěng。
问讯故人无恙否,莫更愁煎病拥。wèn xùn gù rén wú yàng fǒu,mò gèng chóu jiān bìng yōng。
渐猎猎、西风吹动。jiàn liè liè xī fēng chuī dòng。
两字加餐传尺素,怕薄寒、还向罗衣中。liǎng zì jiā cān chuán chǐ sù,pà báo hán hái xiàng luó yī zhōng。
须为我,好珍重。xū wèi wǒ,hǎo zhēn zhòng。
本来高格疏梅共。běn lái gāo gé shū méi gòng。
认前身、冰心雪貌,瑶池仙种。rèn qián shēn bīng xīn xuě mào,yáo chí xiān zhǒng。
冬日松筠清见操,春草庭闱代奉。dōng rì sōng yún qīng jiàn cāo,chūn cǎo tíng wéi dài fèng。
待秋晚、黄花香送。dài qiū wǎn huáng huā xiāng sòng。
菊有芳兮兰有秀,况丹山、十里桐先种。jú yǒu fāng xī lán yǒu xiù,kuàng dān shān shí lǐ tóng xiān zhǒng。
声激发,听雏凤。shēng jī fā,tīng chú fèng。

金缕曲·四首

吴藻

双桨横塘打。shuāng jiǎng héng táng dǎ。
记当年、金钗问字,绛纱帷下。jì dāng nián jīn chāi wèn zì,jiàng shā wéi xià。
鹤市春深桃李放,亲见一门风雅。hè shì chūn shēn táo lǐ fàng,qīn jiàn yī mén fēng yǎ。
斗室里、围香不灺。dòu shì lǐ wéi xiāng bù xiè。
娓娓清谈霏玉屑,仅丛残、史事从头话。wěi wěi qīng tán fēi yù xiè,jǐn cóng cán shǐ shì cóng tóu huà。
听未倦,忍轻舍。tīng wèi juàn,rěn qīng shě。
离怀无奈归帆挂。lí huái wú nài guī fān guà。
最关心,一声珍重,擢头行也。zuì guān xīn,yī shēng zhēn zhòng,zhuó tóu xíng yě。
投赠诗篇珍似璧,十幅衍波长把。tóu zèng shī piān zhēn shì bì,shí fú yǎn bō zhǎng bǎ。
有颗颗、珠光照夜。yǒu kē kē zhū guāng zhào yè。
入梦故人明我忆,屋梁闲、落月秋如画。rù mèng gù rén míng wǒ yì,wū liáng xián luò yuè qiū rú huà。
情一往,易牵惹。qíng yī wǎng,yì qiān rě。

金缕曲·四首

吴藻

最喜窥全豹。zuì xǐ kuī quán bào。
快传来、瑶篇雕就,香梨绣枣。kuài chuán lái yáo piān diāo jiù,xiāng lí xiù zǎo。
夫子文章惊海内,家学源流浩渺。fū zi wén zhāng jīng hǎi nèi,jiā xué yuán liú hào miǎo。
岂宋宪、班昭同调。qǐ sòng xiàn bān zhāo tóng diào。
只觉天风环佩响,杂仙心,诗意超云表。zhǐ jué tiān fēng huán pèi xiǎng,zá xiān xīn,shī yì chāo yún biǎo。
脂粉习,一齐扫。zhī fěn xí,yī qí sǎo。
扶轮大雅开声教。fú lún dà yǎ kāi shēng jiào。
费工夫、玉台新选,品题都到。fèi gōng fū yù tái xīn xuǎn,pǐn tí dōu dào。
家国沧桑花月感,一例闲凭闲吊。jiā guó cāng sāng huā yuè gǎn,yī lì xián píng xián diào。
诗笔与、史才俱妙。shī bǐ yǔ shǐ cái jù miào。
盥罢蔷薇窗下读,瓣香拈、敬为南丰祷。guàn bà qiáng wēi chuāng xià dú,bàn xiāng niān jìng wèi nán fēng dǎo。
名媛集,似君少。míng yuàn jí,shì jūn shǎo。

念奴娇

吴藻

众香国里,护慈云、一朵灵根长结。zhòng xiāng guó lǐ,hù cí yún yī duǒ líng gēn zhǎng jié。
微笑拈花参佛音,不著满身黄雪。wēi xiào niān huā cān fú yīn,bù zhù mǎn shēn huáng xuě。
至性关人,弱龄尽孝,名与曹娥列。zhì xìng guān rén,ruò líng jǐn xiào,míng yǔ cáo é liè。
割肌谁见,罗襟记涴馀血。gē jī shuí jiàn,luó jīn jì wò yú xuè。
最羡捧檄承欢,循陔善养,采采兰羞洁。zuì xiàn pěng xí chéng huān,xún gāi shàn yǎng,cǎi cǎi lán xiū jié。
封鲊寄书贤母教,能励仲先清节。fēng zhǎ jì shū xián mǔ jiào,néng lì zhòng xiān qīng jié。
锦诰衔来,板舆奉去,此地曾经别。jǐn gào xián lái,bǎn yú fèng qù,cǐ dì céng jīng bié。
春晖逝矣,桂庭愁对秋月。chūn huī shì yǐ,guì tíng chóu duì qiū yuè。

鬓云松令

吴藻

漏沉沉,香袅袅。lòu chén chén,xiāng niǎo niǎo。
烛影移花,帘幕风来小。zhú yǐng yí huā,lián mù fēng lái xiǎo。
试拍红牙歌水调。shì pāi hóng yá gē shuǐ diào。
尺半霜筠,吹得霜天老。chǐ bàn shuāng yún,chuī dé shuāng tiān lǎo。
醉颜酡,开口笑。zuì yán tuó,kāi kǒu xiào。
丝竹中年,已觉输年少。sī zhú zhōng nián,yǐ jué shū nián shǎo。
此境等闲看过了。cǐ jìng děng xián kàn guò le。
往后追思,又说而今好。wǎng hòu zhuī sī,yòu shuō ér jīn hǎo。

卖花声

吴藻

花落又花开。huā luò yòu huā kāi。
秋去春来。qiū qù chūn lái。
昔年天气旧池台。xī nián tiān qì jiù chí tái。
一样夕阳芳草句,两样吟怀。yī yàng xī yáng fāng cǎo jù,liǎng yàng yín huái。
燕子莫相猜。yàn zi mò xiāng cāi。
庭院荒苔。tíng yuàn huāng tái。
笔床茶灶欠安排。bǐ chuáng chá zào qiàn ān pái。
抛掷流光人不觉,减了清才。pāo zhì liú guāng rén bù jué,jiǎn le qīng cái。

柳梢青

吴藻

帘卷香销。lián juǎn xiāng xiāo。
轻寒侧侧,良夜迢迢。qīng hán cè cè,liáng yè tiáo tiáo。
春到春分,月圆月半,花发花朝。chūn dào chūn fēn,yuè yuán yuè bàn,huā fā huā cháo。
年年此夕春饶,花月下,金樽酒浇。nián nián cǐ xī chūn ráo,huā yuè xià,jīn zūn jiǔ jiāo。
邀月长空,祝花生日,且尽今宵。yāo yuè zhǎng kōng,zhù huā shēng rì,qiě jǐn jīn xiāo。

满江红

吴藻

北去孤臣,在汉代、苏卿之列。běi qù gū chén,zài hàn dài sū qīng zhī liè。
伤心处、桃梨谁献,薪刍自掇。shāng xīn chù táo lí shuí xiàn,xīn chú zì duō。
一寸丹忱传密奏,千秋青史垂清节。yī cùn dān chén chuán mì zòu,qiān qiū qīng shǐ chuí qīng jié。
恨南归、不奉两宫还,肝肠裂。hèn nán guī bù fèng liǎng gōng hái,gān cháng liè。
十五载,燕山雪。shí wǔ zài,yàn shān xuě。
三十里,西湖月。sān shí lǐ,xī hú yuè。
复中原反掌,金瓯误缺。fù zhōng yuán fǎn zhǎng,jīn ōu wù quē。
故国已消天水碧,灵祠犹荐寒泉冽。gù guó yǐ xiāo tiān shuǐ bì,líng cí yóu jiàn hán quán liè。
半闲堂、蟋蟀几秋风,无人谒。bàn xián táng xī shuài jǐ qiū fēng,wú rén yè。

洞仙歌

吴藻

初三下九,略无些分别。chū sān xià jiǔ,lüè wú xiē fēn bié。
一样纤纤两头月。yī yàng xiān xiān liǎng tóu yuè。
怕佳人、误拜未到更阑,最好是、刚近点灯时节。pà jiā rén wù bài wèi dào gèng lán,zuì hǎo shì gāng jìn diǎn dēng shí jié。
问天缘底事,喜动嫦娥,黄气新添上眉叶。wèn tiān yuán dǐ shì,xǐ dòng cháng é,huáng qì xīn tiān shàng méi yè。
何处觅琼楼,瓦缝参差,隐隐露、广寒宫阙。hé chù mì qióng lóu,wǎ fèng cān chà,yǐn yǐn lù guǎng hán gōng quē。
听不尽、连宵唱弯弯,恐盼到圆期,又将愁缺。tīng bù jǐn lián xiāo chàng wān wān,kǒng pàn dào yuán qī,yòu jiāng chóu quē。