古诗词

游句容同林景和县尹子尚规登僧伽塔赋

张以宁

嵯峨崇明塔,拔地一千丈。cuó é chóng míng tǎ,bá dì yī qiān zhàng。
我攀青云梯,倏到飞鸟上。wǒ pān qīng yún tī,shū dào fēi niǎo shàng。
微风韵金铎,初日丽银榜。wēi fēng yùn jīn duó,chū rì lì yín bǎng。
维时十月交,叶脱天宇旷。wéi shí shí yuè jiāo,yè tuō tiān yǔ kuàng。
群山东南奔,平川叠波浪。qún shān dōng nán bēn,píng chuān dié bō làng。
云间三茅峰,圜立俨相向。yún jiān sān máo fēng,huán lì yǎn xiāng xiàng。
碧瓦浮鳞鳞,兹邑亦云壮。bì wǎ fú lín lín,zī yì yì yún zhuàng。
鸡鸣四关开,攘攘异得丧。jī míng sì guān kāi,rǎng rǎng yì dé sàng。
塔中宴坐仙,怜汝在尘坱。tǎ zhōng yàn zuò xiān,lián rǔ zài chén yǎng。
古时登临人,今者亦何往。gǔ shí dēng lín rén,jīn zhě yì hé wǎng。
俯观世蜉蝣,仰叹彼龙象。fǔ guān shì fú yóu,yǎng tàn bǐ lóng xiàng。
乃知昆仑巅,可以小穹壤。nǎi zhī kūn lún diān,kě yǐ xiǎo qióng rǎng。
同游皆隽英,超遥寄心赏。tóng yóu jiē juàn yīng,chāo yáo jì xīn shǎng。
霜飙天际来,毛发飒森爽。shuāng biāo tiān jì lái,máo fā sà sēn shuǎng。
太白去千年,吾何独惆怅。tài bái qù qiān nián,wú hé dú chóu chàng。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

题崔元初醉翁图

张以宁

春云石上苍苔冷,芭蕉风动纶巾影。chūn yún shí shàng cāng tái lěng,bā jiāo fēng dòng lún jīn yǐng。
仙翁醉著人自扶,花落花开几时醒。xiān wēng zuì zhù rén zì fú,huā luò huā kāi jǐ shí xǐng。

题小景

张以宁

雀啅江头秋稻花,颠风吹柳一行斜。què zhuó jiāng tóu qiū dào huā,diān fēng chuī liǔ yī xíng xié。
渔舟细雨独归去,白石沧江何处家。yú zhōu xì yǔ dú guī qù,bái shí cāng jiāng hé chù jiā。

同徐元徵钱德元酒边即席题壁间山水

张以宁

白云垂柳露毿毿,听彻金鸡月满潭。bái yún chuí liǔ lù sān sān,tīng chè jīn jī yuè mǎn tán。
千里汴堤尘拍面,梦从淮左过江南。qiān lǐ biàn dī chén pāi miàn,mèng cóng huái zuǒ guò jiāng nán。

题桃花图

张以宁

溪上桃花春可怜,赤栏桥畔忆游仙。xī shàng táo huā chūn kě lián,chì lán qiáo pàn yì yóu xiān。
若为饱吃胡麻饭,看到三千结实年。ruò wèi bǎo chī hú má fàn,kàn dào sān qiān jié shí nián。

书所见

张以宁

浦外青山浪作堆,淡云将雨送秋来。pǔ wài qīng shān làng zuò duī,dàn yún jiāng yǔ sòng qiū lái。
停舟荻岸西风里,闲爱野花无数开。tíng zhōu dí àn xī fēng lǐ,xián ài yě huā wú shù kāi。

题边鲁生墨竹为汪大雅

张以宁

白沙旧游边鲁生,凤城今识汪大雅。bái shā jiù yóu biān lǔ shēng,fèng chéng jīn shí wāng dà yǎ。
忽见此君如故人,满室清风共潇洒。hū jiàn cǐ jūn rú gù rén,mǎn shì qīng fēng gòng xiāo sǎ。

题李文则画四首陆羽烹茶

张以宁

阅罢茶经坐石苔,惠山新汲入瓷杯。yuè bà chá jīng zuò shí tái,huì shān xīn jí rù cí bēi。
高人惯识人间味,笑看江心取水来。gāo rén guàn shí rén jiān wèi,xiào kàn jiāng xīn qǔ shuǐ lái。

题李文则画四首陆羽烹茶

张以宁

赤壁江寒叶渐稀,黄泥坂静露斜飞。chì bì jiāng hán yè jiàn xī,huáng ní bǎn jìng lù xié fēi。
洞箫声里当时月,应照十年化鹤归。dòng xiāo shēng lǐ dāng shí yuè,yīng zhào shí nián huà hè guī。

题李文则画四首陆羽烹茶

张以宁

五柳门前秋叶衰,南山佳气满东篱。wǔ liǔ mén qián qiū yè shuāi,nán shān jiā qì mǎn dōng lí。
白衣人到黄花外,正是先生述酒时。bái yī rén dào huáng huā wài,zhèng shì xiān shēng shù jiǔ shí。

题李文则画四首陆羽烹茶

张以宁

兰亭佳处忆曾过,已较前人感慨多。lán tíng jiā chù yì céng guò,yǐ jiào qián rén gǎn kǎi duō。
修竹茂林今在否,画中一看意如何。xiū zhú mào lín jīn zài fǒu,huà zhōng yī kàn yì rú hé。

夜过陵州

张以宁

河堤月上水迢迢,卧听陵州夜渡桥。hé dī yuè shàng shuǐ tiáo tiáo,wò tīng líng zhōu yè dù qiáo。
肠断江南二三月,落花蝴蝶上兰桡。cháng duàn jiāng nán èr sān yuè,luò huā hú dié shàng lán ráo。

题画二首棠梨幽鸟

张以宁

扬州旧梦隔天涯,曾醉春风阿那家。yáng zhōu jiù mèng gé tiān yá,céng zuì chūn fēng ā nà jiā。
幽鸟岂知人事恨,依然啼杀野棠花。yōu niǎo qǐ zhī rén shì hèn,yī rán tí shā yě táng huā。

题画二首棠梨幽鸟

张以宁

一枝新雨带啼鸠,唤起春寒枝上头。yī zhī xīn yǔ dài tí jiū,huàn qǐ chūn hán zhī shàng tóu。
说与朝来啼太苦,洗妆才了不禁愁。shuō yǔ cháo lái tí tài kǔ,xǐ zhuāng cái le bù jìn chóu。

东昌

张以宁

暖日初抽宿麦芽,东风吹草绿平沙。nuǎn rì chū chōu sù mài yá,dōng fēng chuī cǎo lǜ píng shā。
江南开老春多少,二月东昌见杏花。jiāng nán kāi lǎo chūn duō shǎo,èr yuè dōng chāng jiàn xìng huā。

次韵廉公亮承旨夏日即事

张以宁

金杯绿酒荐菖阳,玉手轻调雪碗凉。jīn bēi lǜ jiǔ jiàn chāng yáng,yù shǒu qīng diào xuě wǎn liáng。
犹忆旧家重午宴,钗头符缀凤双翔。yóu yì jiù jiā zhòng wǔ yàn,chāi tóu fú zhuì fèng shuāng xiáng。