古诗词

游句容同林景和县尹子尚规登僧伽塔赋

张以宁

嵯峨崇明塔,拔地一千丈。cuó é chóng míng tǎ,bá dì yī qiān zhàng。
我攀青云梯,倏到飞鸟上。wǒ pān qīng yún tī,shū dào fēi niǎo shàng。
微风韵金铎,初日丽银榜。wēi fēng yùn jīn duó,chū rì lì yín bǎng。
维时十月交,叶脱天宇旷。wéi shí shí yuè jiāo,yè tuō tiān yǔ kuàng。
群山东南奔,平川叠波浪。qún shān dōng nán bēn,píng chuān dié bō làng。
云间三茅峰,圜立俨相向。yún jiān sān máo fēng,huán lì yǎn xiāng xiàng。
碧瓦浮鳞鳞,兹邑亦云壮。bì wǎ fú lín lín,zī yì yì yún zhuàng。
鸡鸣四关开,攘攘异得丧。jī míng sì guān kāi,rǎng rǎng yì dé sàng。
塔中宴坐仙,怜汝在尘坱。tǎ zhōng yàn zuò xiān,lián rǔ zài chén yǎng。
古时登临人,今者亦何往。gǔ shí dēng lín rén,jīn zhě yì hé wǎng。
俯观世蜉蝣,仰叹彼龙象。fǔ guān shì fú yóu,yǎng tàn bǐ lóng xiàng。
乃知昆仑巅,可以小穹壤。nǎi zhī kūn lún diān,kě yǐ xiǎo qióng rǎng。
同游皆隽英,超遥寄心赏。tóng yóu jiē juàn yīng,chāo yáo jì xīn shǎng。
霜飙天际来,毛发飒森爽。shuāng biāo tiān jì lái,máo fā sà sēn shuǎng。
太白去千年,吾何独惆怅。tài bái qù qiān nián,wú hé dú chóu chàng。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

有感

张以宁

马首桓州又懿州,朔风秋冷黑貂裘。mǎ shǒu huán zhōu yòu yì zhōu,shuò fēng qiū lěng hēi diāo qiú。
可怜吹得头如雪,更上安南万里舟。kě lián chuī dé tóu rú xuě,gèng shàng ān nán wàn lǐ zhōu。

过采石

张以宁

重过峨眉访旧游,三山无恙水东流。zhòng guò é méi fǎng jiù yóu,sān shān wú yàng shuǐ dōng liú。
若为唤起青莲客,共醉西风亭上秋。ruò wèi huàn qǐ qīng lián kè,gòng zuì xī fēng tíng shàng qiū。

过采石

张以宁

天堑西边牛渚矶,燃犀谁敢照朱衣。tiān qiàn xī biān niú zhǔ jī,rán xī shuí gǎn zhào zhū yī。
而今荡桨平如掌,薄暮渔童买酒归。ér jīn dàng jiǎng píng rú zhǎng,báo mù yú tóng mǎi jiǔ guī。

为舟人万氏题象图

张以宁

雪白双牙云满身,日南万里贡来驯。xuě bái shuāng yá yún mǎn shēn,rì nán wàn lǐ gòng lái xùn。
远方奇物真堪画,却是中州有凤麟。yuǎn fāng qí wù zhēn kān huà,què shì zhōng zhōu yǒu fèng lín。

过临江望閤皀山

张以宁

閤皀山青琐夕霏,仙翁旧馆尚依稀。gé jí shān qīng suǒ xī fēi,xiān wēng jiù guǎn shàng yī xī。
归来倘似辽东鹤,愁杀千年老令威。guī lái tǎng shì liáo dōng hè,chóu shā qiān nián lǎo lìng wēi。

怀故人邓南皋

张以宁

夕阳独立楚江边,不见南皋二十年。xī yáng dú lì chǔ jiāng biān,bù jiàn nán gāo èr shí nián。
欲寄平安无处问,津头风急起官船。yù jì píng ān wú chù wèn,jīn tóu fēng jí qǐ guān chuán。

舟中望庐山

张以宁

重过庐山三十秋,西风催送上湖舟。zhòng guò lú shān sān shí qiū,xī fēng cuī sòng shàng hú zhōu。
若为借得仙人鹤,飞到香炉峰顶头。ruò wèi jiè dé xiān rén hè,fēi dào xiāng lú fēng dǐng tóu。

舟中望庐山

张以宁

老无杰句对庐山,紫翠遥看霄汉间。lǎo wú jié jù duì lú shān,zǐ cuì yáo kàn xiāo hàn jiān。
羡杀倒骑牛背客,买田长占落星湾。xiàn shā dào qí niú bèi kè,mǎi tián zhǎng zhàn luò xīng wān。

吉水县违新淦二十里滨江一带皆丹山无草木因忆予乡云

张以宁

文江佳处似吾家,碧水丹山映白沙。wén jiāng jiā chù shì wú jiā,bì shuǐ dān shān yìng bái shā。
误喜霞洲归路近,不知南去尚天涯。wù xǐ xiá zhōu guī lù jìn,bù zhī nán qù shàng tiān yá。

遇故人胡居敬临江府送至新淦

张以宁

共酌檐花细雨前,凄然重见此江边。gòng zhuó yán huā xì yǔ qián,qī rán zhòng jiàn cǐ jiāng biān。
停舟莫怪难为别,能几人生二十年。tíng zhōu mò guài nán wèi bié,néng jǐ rén shēng èr shí nián。

遇故人胡居敬临江府送至新淦

张以宁

翠竹苍松映白沙,清江西畔是君家。cuì zhú cāng sōng yìng bái shā,qīng jiāng xī pàn shì jūn jiā。
明年归路重相问,分食东陵五色瓜。míng nián guī lù zhòng xiāng wèn,fēn shí dōng líng wǔ sè guā。

遇故人胡居敬临江府送至新淦

张以宁

蚤逐浮荣老未归,便归生事已全非。zǎo zhú fú róng lǎo wèi guī,biàn guī shēng shì yǐ quán fēi。
人生只合藏名姓,白首青山一布衣。rén shēng zhǐ hé cáng míng xìng,bái shǒu qīng shān yī bù yī。

过临江

张以宁

江右流芳墨作庄,气雄文古压欧王。jiāng yòu liú fāng mò zuò zhuāng,qì xióng wén gǔ yā ōu wáng。
平生却为多稽古,忧杀平南狄武襄。píng shēng què wèi duō jī gǔ,yōu shā píng nán dí wǔ xiāng。

过临江

张以宁

二贤江右起联翩,洙泗支流迥有传。èr xián jiāng yòu qǐ lián piān,zhū sì zhī liú jiǒng yǒu chuán。
闻说九京英爽在,台章深悔到伊川。wén shuō jiǔ jīng yīng shuǎng zài,tái zhāng shēn huǐ dào yī chuān。

安南使令上头翰林校书阮法献诗四绝次韵答之

张以宁

封王赐印出天家,授旨临轩遣使华。fēng wáng cì yìn chū tiān jiā,shòu zhǐ lín xuān qiǎn shǐ huá。
遥想南交迎诏日,望云群拜六龙车。yáo xiǎng nán jiāo yíng zhào rì,wàng yún qún bài liù lóng chē。