古诗词

有竹诗为张伯起子玄略作

张以宁

我昔对策大明宫,骑马躞蹀行春风。wǒ xī duì cè dà míng gōng,qí mǎ xiè dié xíng chūn fēng。
万花园亭会乡里,曾拜君家有竹翁。wàn huā yuán tíng huì xiāng lǐ,céng bài jūn jiā yǒu zhú wēng。
翁时中年我差少,同姓同乡复同调。wēng shí zhōng nián wǒ chà shǎo,tóng xìng tóng xiāng fù tóng diào。
酥茶清美酪酒浓,倒意倾情共谈笑。sū chá qīng měi lào jiǔ nóng,dào yì qīng qíng gòng tán xiào。
翁住剑津之上游,我家鸣玉溪水头。wēng zhù jiàn jīn zhī shàng yóu,wǒ jiā míng yù xī shuǐ tóu。
故山青琅动万个,相约老去营菟裘。gù shān qīng láng dòng wàn gè,xiāng yuē lǎo qù yíng tú qiú。
翁向滕州我淮县,四十年间两鸿燕。wēng xiàng téng zhōu wǒ huái xiàn,sì shí nián jiān liǎng hóng yàn。
忧葵空复寸心同,宿草宁期双泪泫。yōu kuí kōng fù cùn xīn tóng,sù cǎo níng qī shuāng lèi xuàn。
桄榔叶碧邕江清,见翁令子难为情。guāng láng yè bì yōng jiāng qīng,jiàn wēng lìng zi nán wèi qíng。
卷中恍觌此君面,爽气尚与秋峥嵘。juǎn zhōng huǎng dí cǐ jūn miàn,shuǎng qì shàng yǔ qiū zhēng róng。
闽山萧索飞寒怜,乔木故家几欲尽。mǐn shān xiāo suǒ fēi hán lián,qiáo mù gù jiā jǐ yù jǐn。
有竹有竹今何如,伤心久断平安信。yǒu zhú yǒu zhú jīn hé rú,shāng xīn jiǔ duàn píng ān xìn。
吾乡海上三神山,翁今弭节于其间。wú xiāng hǎi shàng sān shén shān,wēng jīn mǐ jié yú qí jiān。
令威来归想愁绝,节上冥冥都成斑。lìng wēi lái guī xiǎng chóu jué,jié shàng míng míng dōu chéng bān。
两江信美非吾土,子母少留还竹所。liǎng jiāng xìn měi fēi wú tǔ,zi mǔ shǎo liú hái zhú suǒ。
明年倘许乞悬车,共斫长竿钓烟渚。míng nián tǎng xǔ qǐ xuán chē,gòng zhuó zhǎng gān diào yān zhǔ。

张以宁

元明间福建古田人,字志道,学者称翠屏先生。元泰定中,以《春秋》举进士,由黄岩判官进六合知县,坐事免官,滞留江淮十年。后官至翰林侍读学士。明师克元都,复授侍讲学士。洪武三年出使安南,死于返程途中。有《春王正月考》、《翠屏集》。 张以宁的作品>>

猜您喜欢

贺李孟豳中丞寿四绝

张以宁

春信到琴边,声成意已传。chūn xìn dào qín biān,shēng chéng yì yǐ chuán。
须裁太古曲,天上和虞弦。xū cái tài gǔ qū,tiān shàng hé yú xián。

贺李孟豳中丞寿四绝

张以宁

清晓写诗成,飞英点玉觥。qīng xiǎo xiě shī chéng,fēi yīng diǎn yù gōng。
为传梅信好,闻早入调羹。wèi chuán méi xìn hǎo,wén zǎo rù diào gēng。

贺李孟豳中丞寿四绝

张以宁

暖到牙签早,芸香已报春。nuǎn dào yá qiān zǎo,yún xiāng yǐ bào chūn。
凤毛新可喜,临得晋书真。fèng máo xīn kě xǐ,lín dé jìn shū zhēn。

水红花

张以宁

穗长仍叶密,红粟缀枝鲜。suì zhǎng réng yè mì,hóng sù zhuì zhī xiān。
种秫今年熟,相将买酒船。zhǒng shú jīn nián shú,xiāng jiāng mǎi jiǔ chuán。

木槿花

张以宁

朝昏看开落,一笑小窗中。cháo hūn kàn kāi luò,yī xiào xiǎo chuāng zhōng。
别种蟠桃子,千年一度红。bié zhǒng pán táo zi,qiān nián yī dù hóng。

玉簪花

张以宁

月女乌云滑,瑶笄坠许长。yuè nǚ wū yún huá,yáo jī zhuì xǔ zhǎng。
花神藏不得,清露一帘香。huā shén cáng bù dé,qīng lù yī lián xiāng。

太和县

张以宁

晓挂船窗看,苍茫暝色分。xiǎo guà chuán chuāng kàn,cāng máng míng sè fēn。
前山知有雨,流出满江云。qián shān zhī yǒu yǔ,liú chū mǎn jiāng yún。

杨州广城店

张以宁

潮落邗江夜,先将梦到家。cháo luò hán jiāng yè,xiān jiāng mèng dào jiā。
扬州无赖月,独自照琼花。yáng zhōu wú lài yuè,dú zì zhào qióng huā。

和拜明善韵

张以宁

听雪裁诗就,诗将雪共清。tīng xuě cái shī jiù,shī jiāng xuě gòng qīng。
不缘心境净,那解听无声。bù yuán xīn jìng jìng,nà jiě tīng wú shēng。

和拜明善韵

张以宁

雪里跫然至,人间无此清。xuě lǐ qióng rán zhì,rén jiān wú cǐ qīng。
瑶田今夜鹤,下听诵诗声。yáo tián jīn yè hè,xià tīng sòng shī shēng。

和拜明善韵

张以宁

忆踏江南雪,看梅领好春。yì tà jiāng nán xuě,kàn méi lǐng hǎo chūn。
酒醒燕月白,惆怅未归人。jiǔ xǐng yàn yuè bái,chóu chàng wèi guī rén。

和拜明善韵

张以宁

竹树庭前雪,松花瓮面春。zhú shù tíng qián xuě,sōng huā wèng miàn chūn。
徘徊今夜月,应是为诗人。pái huái jīn yè yuè,yīng shì wèi shī rén。

题月落潮生图

张以宁

参横天末树阴收,风响芦根海气浮。cān héng tiān mò shù yīn shōu,fēng xiǎng lú gēn hǎi qì fú。
笑语渐闻灯渐近,谁家江上早归舟。xiào yǔ jiàn wén dēng jiàn jìn,shuí jiā jiāng shàng zǎo guī zhōu。

雨中纵笔书闷

张以宁

飘零不奈木肠何,锦字凄凉雁字过。piāo líng bù nài mù cháng hé,jǐn zì qī liáng yàn zì guò。
犹有思亲千甸泪,秋来较似雨痕多。yóu yǒu sī qīn qiān diān lèi,qiū lái jiào shì yǔ hén duō。

题顾善道山水

张以宁

洲前老树似人立,岩际颓云如水流。zhōu qián lǎo shù shì rén lì,yán jì tuí yún rú shuǐ liú。
梦著沧江归未得,醉来浑欲上扁舟。mèng zhù cāng jiāng guī wèi dé,zuì lái hún yù shàng biǎn zhōu。