古诗词

宿诃林

释函是

不到诃林久,悠然钟磬音。bù dào hē lín jiǔ,yōu rán zhōng qìng yīn。
战争成佛地,云树几人心。zhàn zhēng chéng fú dì,yún shù jǐ rén xīn。
画角孤城暮,春风古殿深。huà jiǎo gū chéng mù,chūn fēng gǔ diàn shēn。
徘徊今夜梦,依旧在长林。pái huái jīn yè mèng,yī jiù zài zhǎng lín。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

送姜山侍者行乞江南兼寄匡山诸衲

释函是

一钵江南万户春,入廛须是住山人。yī bō jiāng nán wàn hù chūn,rù chán xū shì zhù shān rén。
朱门岂有嫌支遁,白社何妨狎许询。zhū mén qǐ yǒu xián zhī dùn,bái shè hé fáng xiá xǔ xún。
易见乡关他日梦,难辞师友此时身。yì jiàn xiāng guān tā rì mèng,nán cí shī yǒu cǐ shí shēn。
秋风返棹经庐岳,为嘱同门且耐贫。qiū fēng fǎn zhào jīng lú yuè,wèi zhǔ tóng mén qiě nài pín。

寄姚六康

释函是

因僧乞食下彭湖,试问陶公忆我无。yīn sēng qǐ shí xià péng hú,shì wèn táo gōng yì wǒ wú。
去岁绿杨仍在目,今朝黄鸟已频呼。qù suì lǜ yáng réng zài mù,jīn cháo huáng niǎo yǐ pín hū。
晴烟客棹诗能苦,春雨官斋酒再沽。qíng yān kè zhào shī néng kǔ,chūn yǔ guān zhāi jiǔ zài gū。
独有白头人怅望,深山何处望双凫。dú yǒu bái tóu rén chàng wàng,shēn shān hé chù wàng shuāng fú。

寄黄师古

释函是

柳条初发送寒原,更有怀人欲并论。liǔ tiáo chū fā sòng hán yuán,gèng yǒu huái rén yù bìng lùn。
千里布帆愁锦水,一池荷叶忆篁村。qiān lǐ bù fān chóu jǐn shuǐ,yī chí hé yè yì huáng cūn。
马卿有意先为客,杯渡无心自到门。mǎ qīng yǒu yì xiān wèi kè,bēi dù wú xīn zì dào mén。
珍重封题随雁去,无穷春色趁王孙。zhēn zhòng fēng tí suí yàn qù,wú qióng chūn sè chèn wáng sūn。

闻石长老归自闽中却寄此诗兼讯廖太守昆湖

释函是

别去闽城未一年,秋风忽报返湖船。bié qù mǐn chéng wèi yī nián,qiū fēng hū bào fǎn hú chuán。
正疑人重烟霞僻,却似天留水石缘。zhèng yí rén zhòng yān xiá pì,què shì tiān liú shuǐ shí yuán。
云里峡桥仍古路,雪中金井迸新泉。yún lǐ xiá qiáo réng gǔ lù,xuě zhōng jīn jǐng bèng xīn quán。
坐逢谢守为予道,近欲移茆五老边。zuò féng xiè shǒu wèi yǔ dào,jìn yù yí máo wǔ lǎo biān。

赠与安竟书记

释函是

脱却黄冠著锦斓,还丹误服得童颜。tuō què huáng guān zhù jǐn lán,hái dān wù fú dé tóng yán。
真人未必居蓬岛,药草终须到雪山。zhēn rén wèi bì jū péng dǎo,yào cǎo zhōng xū dào xuě shān。
剩有君臣绍洞上,更无文字到人间。shèng yǒu jūn chén shào dòng shàng,gèng wú wén zì dào rén jiān。
才华洗尽看南斗,莫学黄龙在泐潭。cái huá xǐ jǐn kàn nán dòu,mò xué huáng lóng zài lè tán。

送作金行乞虔州

释函是

生涯且向涂中去,寒铎还从山上来。shēng yá qiě xiàng tú zhōng qù,hán duó hái cóng shān shàng lái。
布袋展开惭白汗,芒鞋踏倒笑青苔。bù dài zhǎn kāi cán bái hàn,máng xié tà dào xiào qīng tái。
冲将苦雾行荒草,又带斜阳归雾台。chōng jiāng kǔ wù xíng huāng cǎo,yòu dài xié yáng guī wù tái。
无限风流犹未厌,满船珠玉待人回。wú xiàn fēng liú yóu wèi yàn,mǎn chuán zhū yù dài rén huí。

初春与诸衲游黄沙坑

释函是

春游老觉步行难,弟子肩舆过远山。chūn yóu lǎo jué bù xíng nán,dì zi jiān yú guò yuǎn shān。
石壁旧坡须数转,野田新屋只三间。shí bì jiù pō xū shù zhuǎn,yě tián xīn wū zhǐ sān jiān。
犊窥僧背常偷菜,犬逐人行先到关。dú kuī sēng bèi cháng tōu cài,quǎn zhú rén xíng xiān dào guān。
自是大家新岁聚,一年唯有此时闲。zì shì dà jiā xīn suì jù,yī nián wéi yǒu cǐ shí xián。

二书记种桃于法堂方丈之间新花烂熳余偶过玩竟书记索诗示以此作

释函是

移得桃花近竹扉,一般景物昔人非。yí dé táo huā jìn zhú fēi,yī bān jǐng wù xī rén fēi。
白猿夜夜千峰切,红雨年年二月飞。bái yuán yè yè qiān fēng qiè,hóng yǔ nián nián èr yuè fēi。
金阁俨临西子面,玉容长映老僧衣。jīn gé yǎn lín xī zi miàn,yù róng zhǎng yìng lǎo sēng yī。
千株何似此株好,不及灵云未见时。qiān zhū hé shì cǐ zhū hǎo,bù jí líng yún wèi jiàn shí。

寒夜偶成

释函是

老病况兼春夜寒,山堂寂寂佛灯残。lǎo bìng kuàng jiān chūn yè hán,shān táng jì jì fú dēng cán。
非无厚絮嫌衣重,却有多人任意难。fēi wú hòu xù xián yī zhòng,què yǒu duō rén rèn yì nán。
心憩久安身世幻,愿深不作有无观。xīn qì jiǔ ān shēn shì huàn,yuàn shēn bù zuò yǒu wú guān。
摇摇壁上交珠网,法界原来在此间。yáo yáo bì shàng jiāo zhū wǎng,fǎ jiè yuán lái zài cǐ jiān。

送澹西堂下广州并示阿首座

释函是

剩水残山又到春,龙钟双袖不知贫。shèng shuǐ cán shān yòu dào chūn,lóng zhōng shuāng xiù bù zhī pín。
久膺道法惭无状,岂外形骸欲认真。jiǔ yīng dào fǎ cán wú zhuàng,qǐ wài xíng hái yù rèn zhēn。
杨柳含烟初送暖,山花照日见行尘。yáng liǔ hán yān chū sòng nuǎn,shān huā zhào rì jiàn xíng chén。
相逢但道予犹健,潦倒林泉信此身。xiāng féng dàn dào yǔ yóu jiàn,lǎo dào lín quán xìn cǐ shēn。

再送姜山行乞江南

释函是

骊歌唱罢不胜悲,春水梨花二月时。lí gē chàng bà bù shèng bēi,chūn shuǐ lí huā èr yuè shí。
细雨闭门寒坐怯,暖风吹袖独行迟。xì yǔ bì mén hán zuò qiè,nuǎn fēng chuī xiù dú xíng chí。
长干日落逢归客,湓浦烟销见废祠。zhǎng gàn rì luò féng guī kè,pén pǔ yān xiāo jiàn fèi cí。
极目川原千里外,关心唯有老人知。jí mù chuān yuán qiān lǐ wài,guān xīn wéi yǒu lǎo rén zhī。

牡丹花开讶其憔悴戏示诸衲

释函是

鄂君何事减生平,岂到山中绣被轻。è jūn hé shì jiǎn shēng píng,qǐ dào shān zhōng xiù bèi qīng。
国色但存兴庆白,天香犹见雒阳名。guó sè dàn cún xīng qìng bái,tiān xiāng yóu jiàn luò yáng míng。
不将富贵撩人意,故作清癯称道情。bù jiāng fù guì liāo rén yì,gù zuò qīng qú chēng dào qíng。
直待懒残寒涕尽,明年应有露苞生。zhí dài lǎn cán hán tì jǐn,míng nián yīng yǒu lù bāo shēng。

苦雨

释函是

父老传闻雷打雪,果然四十日春霖。fù lǎo chuán wén léi dǎ xuě,guǒ rán sì shí rì chūn lín。
江连野岸鱼龙出,树锁寒烟虎豹深。jiāng lián yě àn yú lóng chū,shù suǒ hán yān hǔ bào shēn。
田圃预忧新夏旱,经橱先受绿莓侵。tián pǔ yù yōu xīn xià hàn,jīng chú xiān shòu lǜ méi qīn。
人间欣厌应难免,未必皇天无此心。rén jiān xīn yàn yīng nán miǎn,wèi bì huáng tiān wú cǐ xīn。

秋日送李廷标赴云南郡丞

释函是

秋草萋萋送别频,宾鸿应识宦游人。qiū cǎo qī qī sòng bié pín,bīn hóng yīng shí huàn yóu rén。
一官到处青山在,万里回看白社贫。yī guān dào chù qīng shān zài,wàn lǐ huí kàn bái shè pín。
筇竹高低逢玉案,滇人老幼候云津。qióng zhú gāo dī féng yù àn,diān rén lǎo yòu hòu yún jīn。
暂劳佐郡威蛮服,会见泥金凤诏新。zàn láo zuǒ jùn wēi mán fú,huì jiàn ní jīn fèng zhào xīn。

秋日怀悟石陆太守

释函是

瑟瑟西风梧叶疏,讼庭鹤唳夜灯初。sè sè xī fēng wú yè shū,sòng tíng hè lì yè dēng chū。
一帘秋月还霄汉,十卷楞严对梵书。yī lián qiū yuè hái xiāo hàn,shí juǎn léng yán duì fàn shū。
敛目欲寻相见处,闲心几失朗吟馀。liǎn mù yù xún xiāng jiàn chù,xián xīn jǐ shī lǎng yín yú。
年年此日霜天迥,雁影长空知有无。nián nián cǐ rì shuāng tiān jiǒng,yàn yǐng zhǎng kōng zhī yǒu wú。