古诗词

宿诃林

释函是

不到诃林久,悠然钟磬音。bù dào hē lín jiǔ,yōu rán zhōng qìng yīn。
战争成佛地,云树几人心。zhàn zhēng chéng fú dì,yún shù jǐ rén xīn。
画角孤城暮,春风古殿深。huà jiǎo gū chéng mù,chūn fēng gǔ diàn shēn。
徘徊今夜梦,依旧在长林。pái huái jīn yè mèng,yī jiù zài zhǎng lín。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

春日倩闇道者入山二首

释函是

户外新篁已过墙,忽闻语燕复窥堂。hù wài xīn huáng yǐ guò qiáng,hū wén yǔ yàn fù kuī táng。
秋风似昔空留社,春月于今仍照床。qiū fēng shì xī kōng liú shè,chūn yuè yú jīn réng zhào chuáng。
尘劫有身难问世,夕阳无脚向何方。chén jié yǒu shēn nán wèn shì,xī yáng wú jiǎo xiàng hé fāng。
开山我亦成孤调,回首云烟只自将。kāi shān wǒ yì chéng gū diào,huí shǒu yún yān zhǐ zì jiāng。

病中寄阿首座

释函是

尘刹难将岁月论,每因疏越见寒暄。chén shā nán jiāng suì yuè lùn,měi yīn shū yuè jiàn hán xuān。
一年一度深秋雁,何夕何时入塞垣。yī nián yī dù shēn qiū yàn,hé xī hé shí rù sāi yuán。
种菊岂惟期晚节,搴萝谁不羡吾门。zhǒng jú qǐ wéi qī wǎn jié,qiān luó shuí bù xiàn wú mén。
月明俯仰犹今昔,亦有闻猿欲断魂。yuè míng fǔ yǎng yóu jīn xī,yì yǒu wén yuán yù duàn hún。

玉帘泉用刘德馨太史韵

释函是

飞空素练玉同莹,万古长留花雨声。fēi kōng sù liàn yù tóng yíng,wàn gǔ zhǎng liú huā yǔ shēng。
曾借东坡深夜偈,更逢摩诘对山楹。céng jiè dōng pō shēn yè jì,gèng féng mó jí duì shān yíng。
影摇皓月沉空谷,梦绕枯藤濯此生。yǐng yáo hào yuè chén kōng gǔ,mèng rào kū téng zhuó cǐ shēng。
好景莫随黄鹤去,遐踪应共白云情。hǎo jǐng mò suí huáng hè qù,xiá zōng yīng gòng bái yún qíng。

又用叶桐初大士韵

释函是

泠泠清影擘云开,谁傍珠帘石径回。líng líng qīng yǐng bāi yún kāi,shuí bàng zhū lián shí jìng huí。
千里有帆应计日,三生无约亦登台。qiān lǐ yǒu fān yīng jì rì,sān shēng wú yuē yì dēng tái。
遥天喷雪无留影,洒墨凌空自作堆。yáo tiān pēn xuě wú liú yǐng,sǎ mò líng kōng zì zuò duī。
寂照已饶张拙韵,攀藤重许到山隈。jì zhào yǐ ráo zhāng zhuō yùn,pān téng zhòng xǔ dào shān wēi。

陆义山舍人入山

释函是

深山一自埋清影,谁向鸾溪寺里行。shēn shān yī zì mái qīng yǐng,shuí xiàng luán xī sì lǐ xíng。
无著岭头空有约,天亲湖上旧知名。wú zhù lǐng tóu kōng yǒu yuē,tiān qīn hú shàng jiù zhī míng。
木樨可遂闻香意,莲社应无生客情。mù xī kě suì wén xiāng yì,lián shè yīng wú shēng kè qíng。
且就松阴磅礴坐,他年须忆鹤归声。qiě jiù sōng yīn bàng bó zuò,tā nián xū yì hè guī shēng。

陈元水见访病中少阙展待以诗赠之

释函是

高掩柴关人影稀,一秋伏枕愿多违。gāo yǎn chái guān rén yǐng xī,yī qiū fú zhěn yuàn duō wéi。
隔林传语芳名旧,倒屣留欢足力微。gé lín chuán yǔ fāng míng jiù,dào xǐ liú huān zú lì wēi。
相见定应期后至,入山何可但空归。xiāng jiàn dìng yīng qī hòu zhì,rù shān hé kě dàn kōng guī。
挥毫且作他年券,松鹤溪猿认客衣。huī háo qiě zuò tā nián quàn,sōng hè xī yuán rèn kè yī。

容瞻公见访

释函是

忽传谷口贵公来,入座乡书次第开。hū chuán gǔ kǒu guì gōng lái,rù zuò xiāng shū cì dì kāi。
同籍故人从帝阙,及门官舫过湘台。tóng jí gù rén cóng dì quē,jí mén guān fǎng guò xiāng tái。
山深江阔何年极,雁去云飞此日催。shān shēn jiāng kuò hé nián jí,yàn qù yún fēi cǐ rì cuī。
更嘱陶潜须纵酒,荒芜松菊易成哀。gèng zhǔ táo qián xū zòng jiǔ,huāng wú sōng jú yì chéng āi。

开先山鸣禅师六十初度

释函是

重兴祖刹逢狮吼,一代真风付后人。zhòng xīng zǔ shā féng shī hǒu,yī dài zhēn fēng fù hòu rén。
身在此山惭昔日,道隆堂构荷芳晨。shēn zài cǐ shān cán xī rì,dào lóng táng gòu hé fāng chén。
无穷自可禳山鬼,常住偏能现病身。wú qióng zì kě ráng shān guǐ,cháng zhù piān néng xiàn bìng shēn。
千尺龙吟投耳顺,班荆容我话长春。qiān chǐ lóng yín tóu ěr shùn,bān jīng róng wǒ huà zhǎng chūn。

丹霞澹长老六十初度

释函是

如来寿量付何人,涌出因缘劫外春。rú lái shòu liàng fù hé rén,yǒng chū yīn yuán jié wài chūn。
只少六年称弟子,却于五位定君臣。zhǐ shǎo liù nián chēng dì zi,què yú wǔ wèi dìng jūn chén。
临机输汝棒能疾,得意惭予道未亲。lín jī shū rǔ bàng néng jí,dé yì cán yǔ dào wèi qīn。
且喜分身还集处,端然宝塔露全身。qiě xǐ fēn shēn hái jí chù,duān rán bǎo tǎ lù quán shēn。

新春偕澹长老游玉帘泉

释函是

门内风烟许共寻,病馀春色与年深。mén nèi fēng yān xǔ gòng xún,bìng yú chūn sè yǔ nián shēn。
云山有意难登陟,泉壑无心自昼阴。yún shān yǒu yì nán dēng zhì,quán hè wú xīn zì zhòu yīn。
半日楼台增胜概,千秋人事只如今。bàn rì lóu tái zēng shèng gài,qiān qiū rén shì zhǐ rú jīn。
飞霞喷玉终何极,老大相将且放吟。fēi xiá pēn yù zhōng hé jí,lǎo dà xiāng jiāng qiě fàng yín。

程周量寄诗并茧紬赋此酬之

释函是

十年烟水思乡客,万里王程限远岑。shí nián yān shuǐ sī xiāng kè,wàn lǐ wáng chéng xiàn yuǎn cén。
寒念云山添老衲,情纡尘刹见高吟。hán niàn yún shān tiān lǎo nà,qíng yū chén shā jiàn gāo yín。
牡丹已觉时人梦,霹雳全彰隐几心。mǔ dān yǐ jué shí rén mèng,pī lì quán zhāng yǐn jǐ xīn。
桂府一麾非久滞,庐峰还待拥牙寻。guì fǔ yī huī fēi jiǔ zhì,lú fēng hái dài yōng yá xún。

与方楼冈学士谈千山旧事

释函是

廿年人事不堪论,把臂犹怜意气存。niàn nián rén shì bù kān lùn,bǎ bì yóu lián yì qì cún。
且尽金山深夜话,欲招宋玉一春魂。qiě jǐn jīn shān shēn yè huà,yù zhāo sòng yù yī chūn hún。
河山万里谁同调,雨雪千峰自闭门。hé shān wàn lǐ shuí tóng diào,yǔ xuě qiān fēng zì bì mén。
身世悠悠成旷劫,每因芳草念王孙。shēn shì yōu yōu chéng kuàng jié,měi yīn fāng cǎo niàn wáng sūn。

哭开先山鸣禅师

释函是

双髻真风在及门,十年铃铎报师恩。shuāng jì zhēn fēng zài jí mén,shí nián líng duó bào shī ēn。
名山我遂失良友,先席谁堪托后昆。míng shān wǒ suì shī liáng yǒu,xiān xí shuí kān tuō hòu kūn。
林白鸟哀深院寂,香残云暗几僧存。lín bái niǎo āi shēn yuàn jì,xiāng cán yún àn jǐ sēng cún。
洪波自古撼冥壑,入水长人岂易论。hóng bō zì gǔ hàn míng hè,rù shuǐ zhǎng rén qǐ yì lùn。

甲寅春日廖昆湖太守解组归里适予有移茅之役不获出祖诗以送之

释函是

政成得请还乡去,正值桃源花发时。zhèng chéng dé qǐng hái xiāng qù,zhèng zhí táo yuán huā fā shí。
五老清风吹满袖,三山迟日照庞眉。wǔ lǎo qīng fēng chuī mǎn xiù,sān shān chí rì zhào páng méi。
金轮难买陶潜醉,珠海谁呈宗炳诗。jīn lún nán mǎi táo qián zuì,zhū hǎi shuí chéng zōng bǐng shī。
自笑水云情未瞥,一条楖栗送君迟。zì xiào shuǐ yún qíng wèi piē,yī tiáo zhì lì sòng jūn chí。

挽真佛

释函是

有子传灯心已安,莲华台上足盘桓。yǒu zi chuán dēng xīn yǐ ān,lián huá tái shàng zú pán huán。
玉渊步月溪声旧,锦石登山屐齿乾。yù yuān bù yuè xī shēng jiù,jǐn shí dēng shān jī chǐ qián。
放老岂虞调众拙,避人宁计买山难。fàng lǎo qǐ yú diào zhòng zhuō,bì rén níng jì mǎi shān nán。
讣音正值移茅日,忆昔嗟今眉欲攒。fù yīn zhèng zhí yí máo rì,yì xī jiē jīn méi yù zǎn。