古诗词

十六字令

钟筠

堤。dī。
畔柳翩跹长短亭。pàn liǔ piān xiān zhǎng duǎn tíng。
行人去,几长见青青。xíng rén qù,jǐ zhǎng jiàn qīng qīng。

钟筠

清浙江仁和人,字蕡若。仲某妻。有《梨云榭诗馀》。 钟筠的作品>>

猜您喜欢

生查子·和钱淑仪查妇人

钟筠

斜月逗湘帘,卷映银河浅。xié yuè dòu xiāng lián,juǎn yìng yín hé qiǎn。
翠幕暮寒生,阵阵西风剪。cuì mù mù hán shēng,zhèn zhèn xī fēng jiǎn。
蟋蟀入床头,似诉幽人怨。xī shuài rù chuáng tóu,shì sù yōu rén yuàn。
清影到梧桐,寂寞闲庭院。qīng yǐng dào wú tóng,jì mò xián tíng yuàn。

点绛唇·秋闺

钟筠

万籁无声,小园恰是深山静。wàn lài wú shēng,xiǎo yuán qià shì shēn shān jìng。
惜花人病。xī huā rén bìng。
懒向雕栏凭。lǎn xiàng diāo lán píng。
月上高枝,枕弄芭蕉影。yuè shàng gāo zhī,zhěn nòng bā jiāo yǐng。
帘栊迥。lián lóng jiǒng。
西风绕定。xī fēng rào dìng。
挑落灯花冷。tiāo luò dēng huā lěng。

浣溪沙·题杨倩玉闺友远山遗稿

钟筠

怅望巫山一段云。chàng wàng wū shān yī duàn yún。
落花飞絮奈温存。luò huā fēi xù nài wēn cún。
莫教容易诉离魂。mò jiào róng yì sù lí hún。
蝴蝶枕前思旧梦,杜鹃声里泣馀春。hú dié zhěn qián sī jiù mèng,dù juān shēng lǐ qì yú chūn。
凄风苦雨作黄昏。qī fēng kǔ yǔ zuò huáng hūn。

浣溪沙·和杨倩玉“那不教人说可怜”起句

钟筠

那不教人说可怜。nà bù jiào rén shuō kě lián。
彩云吹断惜花天。cǎi yún chuī duàn xī huā tiān。
娇春杨柳泣朝烟。jiāo chūn yáng liǔ qì cháo yān。
莲子蜂房犹未结,桐丝凤啄已难粘。lián zi fēng fáng yóu wèi jié,tóng sī fèng zhuó yǐ nán zhān。
夕阳楼阁水如天。xī yáng lóu gé shuǐ rú tiān。

浣溪沙·初夏

钟筠

开到荼蘼花已残。kāi dào tú mí huā yǐ cán。
垂帘犹自怯春寒。chuí lián yóu zì qiè chūn hán。
困人时候雨连纤。kùn rén shí hòu yǔ lián xiān。
燕子将雏声细细,荷钱虽小叶团团。yàn zi jiāng chú shēng xì xì,hé qián suī xiǎo yè tuán tuán。
一庭芳草绿如烟。yī tíng fāng cǎo lǜ rú yān。

减字木兰花·春晓

钟筠

晓莺破梦。xiǎo yīng pò mèng。
九十春光谁与共。jiǔ shí chūn guāng shuí yǔ gòng。
望眼迷离。wàng yǎn mí lí。
粉蝶梨花一处飞。fěn dié lí huā yī chù fēi。
东风无力。dōng fēng wú lì。
小院回廊春寂寂。xiǎo yuàn huí láng chūn jì jì。
悄傍妆台。qiāo bàng zhuāng tái。
明镜无端引恨来。míng jìng wú duān yǐn hèn lái。

减字木兰花·读余夫人《兰馨集》,偶摘佳句,填词寄怀

钟筠

深深庭院。shēn shēn tíng yuàn。
乍卷珠帘朝雨散。zhà juǎn zhū lián cháo yǔ sàn。
云外清江。yún wài qīng jiāng。
花里琵琶应绕梁。huā lǐ pí pá yīng rào liáng。
梦魂飞去。mèng hún fēi qù。
却怪韶光留不住。què guài sháo guāng liú bù zhù。
远树风微。yuǎn shù fēng wēi。
但见青山列画眉。dàn jiàn qīng shān liè huà méi。

减字木兰花·前题

钟筠

风来水面。fēng lái shuǐ miàn。
片片落花随涧转。piàn piàn luò huā suí jiàn zhuǎn。
莺语垂杨。yīng yǔ chuí yáng。
佳句题成吐异香。jiā jù tí chéng tǔ yì xiāng。
曈曈旭日。tóng tóng xù rì。
惆怅春风空独立。chóu chàng chūn fēng kōng dú lì。
嫩绿残红。nèn lǜ cán hóng。
人在芙蓉水阁中。rén zài fú róng shuǐ gé zhōng。

减字木兰花·前题

钟筠

菱花娇映。líng huā jiāo yìng。
巧画娥眉难与并。qiǎo huà é méi nán yǔ bìng。
上苑花开。shàng yuàn huā kāi。
无数飞红逐浪回。wú shù fēi hóng zhú làng huí。
融融淑气。róng róng shū qì。
袅袅芙蕖初出水。niǎo niǎo fú qú chū chū shuǐ。
燕语流香。yàn yǔ liú xiāng。
寂寞重门春恨长。jì mò zhòng mén chūn hèn zhǎng。

阮郎归·送别长姊父夫人

钟筠

临风洒泪唱骊歌。lín fēng sǎ lèi chàng lí gē。
啼痕沁薄罗。tí hén qìn báo luó。
小楼又见雁南过。xiǎo lóu yòu jiàn yàn nán guò。
秋风秋雨多。qiū fēng qiū yǔ duō。
思缱绻,怨蹉跎。sī qiǎn quǎn,yuàn cuō tuó。
愁肠似掷梭。chóu cháng shì zhì suō。
开轩对月问姮娥。kāi xuān duì yuè wèn héng é。
此情可奈何。cǐ qíng kě nài hé。

西江月·题海昌陈相国夫人徐湘萍《拙政园词》后。

钟筠

灯火平津阁上,莺花拙政园中。dēng huǒ píng jīn gé shàng,yīng huā zhuō zhèng yuán zhōng。
五云深处凤栖东。wǔ yún shēn chù fèng qī dōng。
一枕辽西幽梦。yī zhěn liáo xī yōu mèng。
苏蕙回文锦字,班家团扇秋风。sū huì huí wén jǐn zì,bān jiā tuán shàn qiū fēng。
龙吟鹤和几人同。lóng yín hè hé jǐ rén tóng。
声压南唐北宋。shēng yā nán táng běi sòng。

南歌子·寄七秭查夫人眉令

钟筠

翠钿同时换,冰弦对月调。cuì diàn tóng shí huàn,bīng xián duì yuè diào。
娥眉犹忆一般描。é méi yóu yì yī bān miáo。
肠断离人,风雨听吹箫。cháng duàn lí rén,fēng yǔ tīng chuī xiāo。
寂寞愁春尽,殷勤记昨宵。jì mò chóu chūn jǐn,yīn qín jì zuó xiāo。
休将短棹逐春潮。xiū jiāng duǎn zhào zhú chūn cháo。
何日重来,研露共题蕉。hé rì zhòng lái,yán lù gòng tí jiāo。

南歌子·寄四姊吴夫人山容

钟筠

刺绣工夫巧,评棋逸兴赊。cì xiù gōng fū qiǎo,píng qí yì xīng shē。
西园携手看蜂衙。xī yuán xié shǒu kàn fēng yá。
无数闲情,都付夕阳斜。wú shù xián qíng,dōu fù xī yáng xié。
世事流如水,人情幻似花。shì shì liú rú shuǐ,rén qíng huàn shì huā。
一庭香雪冷窗纱。yī tíng xiāng xuě lěng chuāng shā。
两地愁怀,应共此些些。liǎng dì chóu huái,yīng gòng cǐ xiē xiē。

南乡子·送七姊还海昌

钟筠

细雨动离愁。xì yǔ dòng lí chóu。
牙尺并刀记小楼。yá chǐ bìng dāo jì xiǎo lóu。
不道今宵真个别,难留。bù dào jīn xiāo zhēn gè bié,nán liú。
怪煞风前一叶舟。guài shā fēng qián yī yè zhōu。
锦字莫沉浮。jǐn zì mò chén fú。
双鲤频看溪水流。shuāng lǐ pín kàn xī shuǐ liú。
三尺瑶琴还在壁,凝眸。sān chǐ yáo qín hái zài bì,níng móu。
指上宫商叹白头。zhǐ shàng gōng shāng tàn bái tóu。

蝶恋花·春闺

钟筠

为惜明花春起早。wèi xī míng huā chūn qǐ zǎo。
人比花娇,添个莺簧巧。rén bǐ huā jiāo,tiān gè yīng huáng qiǎo。
十二栏杆都倚到。shí èr lán gān dōu yǐ dào。
东风牵惹游丝袅。dōng fēng qiān rě yóu sī niǎo。
嫩日窥窗风景好。nèn rì kuī chuāng fēng jǐng hǎo。
青粉墙东,红紫光相照。qīng fěn qiáng dōng,hóng zǐ guāng xiāng zhào。
结伴踏青闲斗草。jié bàn tà qīng xián dòu cǎo。
只愁花信催人老。zhǐ chóu huā xìn cuī rén lǎo。
1912