古诗词

海幢舍利塔

释函是

佛在众生中,如日处霾翳。fú zài zhòng shēng zhōng,rú rì chù mái yì。
霾翳非可入,日光彻空际。mái yì fēi kě rù,rì guāng chè kōng jì。
佛身如虚空,佛心如光霁。fú shēn rú xū kōng,fú xīn rú guāng jì。
光极与空入,空光交相蔽。guāng jí yǔ kōng rù,kōng guāng jiāo xiāng bì。
结成幻摩尼,五色非坚脆。jié chéng huàn mó ní,wǔ sè fēi jiān cuì。
我识如来心,随顺示真谛。wǒ shí rú lái xīn,suí shùn shì zhēn dì。
假名为舍利,金石不能甈。jiǎ míng wèi shě lì,jīn shí bù néng qì。
现在与当来,百福之所逮。xiàn zài yǔ dāng lái,bǎi fú zhī suǒ dǎi。
群动匪无心,遇境生幽滞。qún dòng fěi wú xīn,yù jìng shēng yōu zhì。
寂感总随缘,形神不相俪。jì gǎn zǒng suí yuán,xíng shén bù xiāng lì。
佛以主摄宾,金刚见精慧。fú yǐ zhǔ shè bīn,jīn gāng jiàn jīng huì。
我汝但回光,弹指消阴曀。wǒ rǔ dàn huí guāng,dàn zhǐ xiāo yīn yì。
如日之在天,百物无疵疠。rú rì zhī zài tiān,bǎi wù wú cī lì。
此以论性功,岂为形骸励。cǐ yǐ lùn xìng gōng,qǐ wèi xíng hái lì。
我昔在金轮,蒙光涤夙瞖。wǒ xī zài jīn lún,méng guāng dí sù yì。
栖贤发神异,今复流法系。qī xián fā shén yì,jīn fù liú fǎ xì。
慧日照岭南,丹霞若先契。huì rì zhào lǐng nán,dān xiá ruò xiān qì。
次第及海幢,贻尔大厥裔。cì dì jí hǎi chuáng,yí ěr dà jué yì。
隆隆薄青霄,百道金光丽。lóng lóng báo qīng xiāo,bǎi dào jīn guāng lì。
万世福人天,皇风永勿替。wàn shì fú rén tiān,huáng fēng yǒng wù tì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

庚申初春得尘异去冬书

释函是

一程书信隔年还,细读犹能慰老颜。yī chéng shū xìn gé nián hái,xì dú yóu néng wèi lǎo yán。
宝镜自传寒月夜,寂光常照老梅关。bǎo jìng zì chuán hán yuè yè,jì guāng cháng zhào lǎo méi guān。
重经古道疑来日,乍听新潮别故山。zhòng jīng gǔ dào yí lái rì,zhà tīng xīn cháo bié gù shān。
想到板桥回望处,几多人倚石阑干。xiǎng dào bǎn qiáo huí wàng chù,jǐ duō rén yǐ shí lán gàn。

正月二十一日

释函是

心闲性僻多幽趣,几许天真总著忙。xīn xián xìng pì duō yōu qù,jǐ xǔ tiān zhēn zǒng zhù máng。
退院七年成后座,归人三月滞南方。tuì yuàn qī nián chéng hòu zuò,guī rén sān yuè zhì nán fāng。
更买邻山樵径断,多培修竹引泉长。gèng mǎi lín shān qiáo jìng duàn,duō péi xiū zhú yǐn quán zhǎng。
若无愁病虚廊下,古木森森春草芳。ruò wú chóu bìng xū láng xià,gǔ mù sēn sēn chūn cǎo fāng。

偶得辛丑八月上华首台作不觉潸然复用原韵成诗聊写怀抱时庚申七月晦日也

释函是

旧事荒凉不记年,残篇收拾倍悽然。jiù shì huāng liáng bù jì nián,cán piān shōu shí bèi qī rán。
西风叶堕梧桐后,山月寒生霜露先。xī fēng yè duò wú tóng hòu,shān yuè hán shēng shuāng lù xiān。
数历艰危馀老病,不堪绍续托林泉。shù lì jiān wēi yú lǎo bìng,bù kān shào xù tuō lín quán。
难忘涓滴成孤负,虚愿何曾到眼边。nán wàng juān dī chéng gū fù,xū yuàn hé céng dào yǎn biān。

中秋伦太守见过

释函是

宦海波涛觉后惊,人间如梦信空名。huàn hǎi bō tāo jué hòu jīng,rén jiān rú mèng xìn kōng míng。
东林不满陶公意,逵路殊深扬子情。dōng lín bù mǎn táo gōng yì,kuí lù shū shēn yáng zi qíng。
万里秋风催锦瑟,千门寒月驻霓旌。wàn lǐ qiū fēng cuī jǐn sè,qiān mén hán yuè zhù ní jīng。
豪华易尽心难尽,谁向钟山悟此生。háo huá yì jǐn xīn nán jǐn,shuí xiàng zhōng shān wù cǐ shēng。

伦太守昆仲杨文学以贞过访

释函是

何人并辔访山隈,道是寻僧乘兴来。hé rén bìng pèi fǎng shān wēi,dào shì xún sēng chéng xīng lái。
入座翩翩今贾董,谈心落落旧宗雷。rù zuò piān piān jīn jiǎ dǒng,tán xīn luò luò jiù zōng léi。
云横谷口樵歌出,风过溪头牧笛哀。yún héng gǔ kǒu qiáo gē chū,fēng guò xī tóu mù dí āi。
错比龙钟双舞袖,德云不在妙高台。cuò bǐ lóng zhōng shuāng wǔ xiù,dé yún bù zài miào gāo tái。

秋兴八首

释函是

谁向峰头数劫灰,河清海竭两徘徊。shuí xiàng fēng tóu shù jié huī,hé qīng hǎi jié liǎng pái huái。
新亭泪尽江山在,故国歌残禾黍哀。xīn tíng lèi jǐn jiāng shān zài,gù guó gē cán hé shǔ āi。
落落燕泥秋社没,亭亭雁字西风催。luò luò yàn ní qiū shè méi,tíng tíng yàn zì xī fēng cuī。
渊明不解长林意,烂醉东篱任菊开。yuān míng bù jiě zhǎng lín yì,làn zuì dōng lí rèn jú kāi。

秋兴八首

释函是

羽檄星驰万里津,清秋白昼蔽行尘。yǔ xí xīng chí wàn lǐ jīn,qīng qiū bái zhòu bì xíng chén。
五都无市三川旧,七萃何人六郡新。wǔ dōu wú shì sān chuān jiù,qī cuì hé rén liù jùn xīn。
衰柳不知承白露,寒花恰似倚青春。shuāi liǔ bù zhī chéng bái lù,hán huā qià shì yǐ qīng chūn。
世间岂有西王母,周穆当年认未真。shì jiān qǐ yǒu xī wáng mǔ,zhōu mù dāng nián rèn wèi zhēn。

秋兴八首

释函是

国运谁当论短长,唐虞终古仰明皇。guó yùn shuí dāng lùn duǎn zhǎng,táng yú zhōng gǔ yǎng míng huáng。
田横不死客仍散,诸葛虽生汉亦亡。tián héng bù sǐ kè réng sàn,zhū gé suī shēng hàn yì wáng。
秋老渐闻蝉响促,日西惟见鹤归忙。qiū lǎo jiàn wén chán xiǎng cù,rì xī wéi jiàn hè guī máng。
尼山叹逝川犹在,试与当年圣者商。ní shān tàn shì chuān yóu zài,shì yǔ dāng nián shèng zhě shāng。

秋兴八首

释函是

三十春光一布衣,太平时节下重帏。sān shí chūn guāng yī bù yī,tài píng shí jié xià zhòng wéi。
金门待漏心偏壮,铁锁沉江愿始违。jīn mén dài lòu xīn piān zhuàng,tiě suǒ chén jiāng yuàn shǐ wéi。
悟物几年成远托,阅人今日已知非。wù wù jǐ nián chéng yuǎn tuō,yuè rén jīn rì yǐ zhī fēi。
川原垒垒还今古,叶尽秋林早闭扉。chuān yuán lěi lěi hái jīn gǔ,yè jǐn qiū lín zǎo bì fēi。

秋兴八首

释函是

一天星宿话应难,露滴秋原泪未干。yī tiān xīng sù huà yīng nán,lù dī qiū yuán lèi wèi gàn。
七轴莲花毫素尽,十重帝网寂光寒。qī zhóu lián huā háo sù jǐn,shí zhòng dì wǎng jì guāng hán。
生前有梦随蝴蝶,死后无人托臂肝。shēng qián yǒu mèng suí hú dié,sǐ hòu wú rén tuō bì gān。
月落澄潭看不彻,夜深携策绕阑干。yuè luò chéng tán kàn bù chè,yè shēn xié cè rào lán gàn。

秋兴八首

释函是

达天委命是吾师,万古人心未易知。dá tiān wěi mìng shì wú shī,wàn gǔ rén xīn wèi yì zhī。
秋尽故怜篱菊早,春先犹恨柳条迟。qiū jǐn gù lián lí jú zǎo,chūn xiān yóu hèn liǔ tiáo chí。
张良岂果为韩出,徐庶何妨与汉辞。zhāng liáng qǐ guǒ wèi hán chū,xú shù hé fáng yǔ hàn cí。
谪宦吊湘哀贾谊,因人聊写在廷时。zhé huàn diào xiāng āi jiǎ yì,yīn rén liáo xiě zài tíng shí。

秋兴八首

释函是

天网恢恢不可逃,兴亡千载恨王曹。tiān wǎng huī huī bù kě táo,xīng wáng qiān zài hèn wáng cáo。
一生未易偿忠逆,当世谁知慎节操。yī shēng wèi yì cháng zhōng nì,dāng shì shuí zhī shèn jié cāo。
报楚伍员终过甚,酬知聂政亦云劳。bào chǔ wǔ yuán zhōng guò shén,chóu zhī niè zhèng yì yún láo。
满山霜气澄秋汉,纵步青云岂是高。mǎn shān shuāng qì chéng qiū hàn,zòng bù qīng yún qǐ shì gāo。

秋兴八首

释函是

长源何事乞归山,功大难为骨肉间。zhǎng yuán hé shì qǐ guī shān,gōng dà nán wèi gǔ ròu jiān。
富贵每多孙子累,崇高偏觉孝慈艰。fù guì měi duō sūn zi lèi,chóng gāo piān jué xiào cí jiān。
秋风万里投林疾,寒月千峰入座闲。qiū fēng wàn lǐ tóu lín jí,hán yuè qiān fēng rù zuò xián。
莫道深云高卧足,近名干誉亦须删。mò dào shēn yún gāo wò zú,jìn míng gàn yù yì xū shān。

闻雁

释函是

北雁南飞朔气侵,悲鸣未必为知音。běi yàn nán fēi shuò qì qīn,bēi míng wèi bì wèi zhī yīn。
飘飖万里凭风力,断续千行到岳阴。piāo yáo wàn lǐ píng fēng lì,duàn xù qiān xíng dào yuè yīn。
细认江芦归路远,难携海燕入云深。xì rèn jiāng lú guī lù yuǎn,nán xié hǎi yàn rù yún shēn。
旷观物理皆如此,老我桄榔信宿心。kuàng guān wù lǐ jiē rú cǐ,lǎo wǒ guāng láng xìn sù xīn。

尘异广慈呈对雪诗用韵和之

释函是

白昼亭亭日渐沦,川原如醉净行尘。bái zhòu tíng tíng rì jiàn lún,chuān yuán rú zuì jìng xíng chén。
旧时草树全无色,一夕江山尽变银。jiù shí cǎo shù quán wú sè,yī xī jiāng shān jǐn biàn yín。
流水不知溪远近,随风先见石嶙峋。liú shuǐ bù zhī xī yuǎn jìn,suí fēng xiān jiàn shí lín xún。
几翻緌繣长空在,耐得深寒景倍真。jǐ fān ruí huà zhǎng kōng zài,nài dé shēn hán jǐng bèi zhēn。