古诗词

海幢舍利塔

释函是

佛在众生中,如日处霾翳。fú zài zhòng shēng zhōng,rú rì chù mái yì。
霾翳非可入,日光彻空际。mái yì fēi kě rù,rì guāng chè kōng jì。
佛身如虚空,佛心如光霁。fú shēn rú xū kōng,fú xīn rú guāng jì。
光极与空入,空光交相蔽。guāng jí yǔ kōng rù,kōng guāng jiāo xiāng bì。
结成幻摩尼,五色非坚脆。jié chéng huàn mó ní,wǔ sè fēi jiān cuì。
我识如来心,随顺示真谛。wǒ shí rú lái xīn,suí shùn shì zhēn dì。
假名为舍利,金石不能甈。jiǎ míng wèi shě lì,jīn shí bù néng qì。
现在与当来,百福之所逮。xiàn zài yǔ dāng lái,bǎi fú zhī suǒ dǎi。
群动匪无心,遇境生幽滞。qún dòng fěi wú xīn,yù jìng shēng yōu zhì。
寂感总随缘,形神不相俪。jì gǎn zǒng suí yuán,xíng shén bù xiāng lì。
佛以主摄宾,金刚见精慧。fú yǐ zhǔ shè bīn,jīn gāng jiàn jīng huì。
我汝但回光,弹指消阴曀。wǒ rǔ dàn huí guāng,dàn zhǐ xiāo yīn yì。
如日之在天,百物无疵疠。rú rì zhī zài tiān,bǎi wù wú cī lì。
此以论性功,岂为形骸励。cǐ yǐ lùn xìng gōng,qǐ wèi xíng hái lì。
我昔在金轮,蒙光涤夙瞖。wǒ xī zài jīn lún,méng guāng dí sù yì。
栖贤发神异,今复流法系。qī xián fā shén yì,jīn fù liú fǎ xì。
慧日照岭南,丹霞若先契。huì rì zhào lǐng nán,dān xiá ruò xiān qì。
次第及海幢,贻尔大厥裔。cì dì jí hǎi chuáng,yí ěr dà jué yì。
隆隆薄青霄,百道金光丽。lóng lóng báo qīng xiāo,bǎi dào jīn guāng lì。
万世福人天,皇风永勿替。wàn shì fú rén tiān,huáng fēng yǒng wù tì。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

山居十首

释函是

有客篮舆破早霜,寻僧访道意偏长。yǒu kè lán yú pò zǎo shuāng,xún sēng fǎng dào yì piān zhǎng。
逢人但问葛洪子,觌面难酬粉署郎。féng rén dàn wèn gé hóng zi,dí miàn nán chóu fěn shǔ láng。
衰柳几时曾浅碧,寒花今日且深黄。shuāi liǔ jǐ shí céng qiǎn bì,hán huā jīn rì qiě shēn huáng。
青山白水看容易,猿叫阴风送夕阳。qīng shān bái shuǐ kàn róng yì,yuán jiào yīn fēng sòng xī yáng。

山居十首

释函是

万顷湖光入镜楼,四窗虚豁水天秋。wàn qǐng hú guāng rù jìng lóu,sì chuāng xū huō shuǐ tiān qiū。
短墙砌绕围黄独,长径松高映绿畴。duǎn qiáng qì rào wéi huáng dú,zhǎng jìng sōng gāo yìng lǜ chóu。
山雨欲来封蚁穴,溪风骤至起龙湫。shān yǔ yù lái fēng yǐ xué,xī fēng zhòu zhì qǐ lóng jiǎo。
夜长一觉鸡初报,再理重衾倚白头。yè zhǎng yī jué jī chū bào,zài lǐ zhòng qīn yǐ bái tóu。

山居十首

释函是

山居遮莫厌长贫,尽日逢人但任真。shān jū zhē mò yàn zhǎng pín,jǐn rì féng rén dàn rèn zhēn。
云散密林关不住,泉分远涧漏还频。yún sàn mì lín guān bù zhù,quán fēn yuǎn jiàn lòu hái pín。
芰荷花发犹当曙,梅蕊香舒未是春。jì hé huā fā yóu dāng shǔ,méi ruǐ xiāng shū wèi shì chūn。
谁道塞鸿南度远,澌流已到玉门津。shuí dào sāi hóng nán dù yuǎn,sī liú yǐ dào yù mén jīn。

山居十首

释函是

历尽风烟好住山,满林丛棘不须关。lì jǐn fēng yān hǎo zhù shān,mǎn lín cóng jí bù xū guān。
白开高顶松花瘦,红脱孤崖枫叶闲。bái kāi gāo dǐng sōng huā shòu,hóng tuō gū yá fēng yè xián。
倚树微吟寒始觉,绕空长啸老成顽。yǐ shù wēi yín hán shǐ jué,rào kōng zhǎng xiào lǎo chéng wán。
万峰重叠知深浅,莫守层阴误鹤还。wàn fēng zhòng dié zhī shēn qiǎn,mò shǒu céng yīn wù hè hái。

送伦太守归里

释函是

一帆寒色动边霜,万里归人向夕阳。yī fān hán sè dòng biān shuāng,wàn lǐ guī rén xiàng xī yáng。
无意马嘶芳草白,有情雁叫菊花黄。wú yì mǎ sī fāng cǎo bái,yǒu qíng yàn jiào jú huā huáng。
渊明岂为思田里,疏广何曾薄帝乡。yuān míng qǐ wèi sī tián lǐ,shū guǎng hé céng báo dì xiāng。
自是此身将隐矣,聊倾沧海濯行藏。zì shì cǐ shēn jiāng yǐn yǐ,liáo qīng cāng hǎi zhuó xíng cáng。

伦公备述去志未免有怀再赋二章

释函是

百年前后事荒唐,业运常迁智者伤。bǎi nián qián hòu shì huāng táng,yè yùn cháng qiān zhì zhě shāng。
客散且嬴身易退,位高犹觉世难忘。kè sàn qiě yíng shēn yì tuì,wèi gāo yóu jué shì nán wàng。
是非何定三人易,宠辱同归一梦长。shì fēi hé dìng sān rén yì,chǒng rǔ tóng guī yī mèng zhǎng。
他时闻道堪朝夕,灵鹫尼山两不妨。tā shí wén dào kān cháo xī,líng jiù ní shān liǎng bù fáng。

伦公备述去志未免有怀再赋二章

释函是

黄金难赎东隅失,白发徒增逝水悲。huáng jīn nán shú dōng yú shī,bái fā tú zēng shì shuǐ bēi。
学道不辞违世早,成名应畏去官迟。xué dào bù cí wéi shì zǎo,chéng míng yīng wèi qù guān chí。
浔江沽酒移舟处,峡涧探泉坐石时。xún jiāng gū jiǔ yí zhōu chù,xiá jiàn tàn quán zuò shí shí。
话尽今宵君且去,春花秋叶一相思。huà jǐn jīn xiāo jūn qiě qù,chūn huā qiū yè yī xiāng sī。

送杨以贞文学

释函是

乱馀江海一儒生,如雪肝肠不世情。luàn yú jiāng hǎi yī rú shēng,rú xuě gān cháng bù shì qíng。
贫贱只今无鲍叔,死生终古有程婴。pín jiàn zhǐ jīn wú bào shū,sǐ shēng zhōng gǔ yǒu chéng yīng。
一身为友唯徇谊,万里离家岂近名。yī shēn wèi yǒu wéi xùn yì,wàn lǐ lí jiā qǐ jìn míng。
月夕风晨知己在,升沉谁复问前程。yuè xī fēng chén zhī jǐ zài,shēng chén shuí fù wèn qián chéng。

重阳先一日文日送白菊命行者和茗稍觉后时戏作

释函是

明朝九日应无事,抚景书怀定有诗。míng cháo jiǔ rì yīng wú shì,fǔ jǐng shū huái dìng yǒu shī。
且趁此时风日丽,不妨先赴菊花期。qiě chèn cǐ shí fēng rì lì,bù fáng xiān fù jú huā qī。
堂僧喜供霜英早,行者慵烹玉液迟。táng sēng xǐ gōng shuāng yīng zǎo,xíng zhě yōng pēng yù yè chí。
更待登高人兴发,茗杯山果共追随。gèng dài dēng gāo rén xīng fā,míng bēi shān guǒ gòng zhuī suí。

辛酉九日

释函是

萧条人事逢佳节,云净天高景倍生。xiāo tiáo rén shì féng jiā jié,yún jìng tiān gāo jǐng bèi shēng。
落帽几人羞短发,繁霜空自对寒英。luò mào jǐ rén xiū duǎn fā,fán shuāng kōng zì duì hán yīng。
愁飘红叶减山色,爱耸青松听鹤声。chóu piāo hóng yè jiǎn shān sè,ài sǒng qīng sōng tīng hè shēng。
岁岁茱萸看不尽,江帆溪月此时情。suì suì zhū yú kàn bù jǐn,jiāng fān xī yuè cǐ shí qíng。

秋杪偶成

释函是

老去临秋叹往年,罗浮丹岫草芊芊。lǎo qù lín qiū tàn wǎng nián,luó fú dān xiù cǎo qiān qiān。
餐英自惜篱花晚,落叶空怜梅蕊先。cān yīng zì xī lí huā wǎn,luò yè kōng lián méi ruǐ xiān。
指点风光还景物,悠扬空阔对山川。zhǐ diǎn fēng guāng hái jǐng wù,yōu yáng kōng kuò duì shān chuān。
遐心一往成宵旦,半掩柴关万壑前。xiá xīn yī wǎng chéng xiāo dàn,bàn yǎn chái guān wàn hè qián。

秋杪夜坐

释函是

滚滚江流无尽期,关关林鸟欲何为。gǔn gǔn jiāng liú wú jǐn qī,guān guān lín niǎo yù hé wèi。
馀生总是艰难日,胜事难追少壮时。yú shēng zǒng shì jiān nán rì,shèng shì nán zhuī shǎo zhuàng shí。
赖有黄花留岁月,无劳萱草解忧疑。lài yǒu huáng huā liú suì yuè,wú láo xuān cǎo jiě yōu yí。
遐心一往凭谁问,坐落寒更山月移。xiá xīn yī wǎng píng shuí wèn,zuò luò hán gèng shān yuè yí。

初冬示玉泉侍者

释函是

不信吾宗竟陆沉,梅花初绽雪霜侵。bù xìn wú zōng jìng lù chén,méi huā chū zhàn xuě shuāng qīn。
庚辰已办终焉计,甲午还寻夙昔心。gēng chén yǐ bàn zhōng yān jì,jiǎ wǔ hái xún sù xī xīn。
双树尚零金椁泪,孤桐难续峄阳音。shuāng shù shàng líng jīn guǒ lèi,gū tóng nán xù yì yáng yīn。
乘桴浮海谁从我,俯仰云霄可自任。chéng fú fú hǎi shuí cóng wǒ,fǔ yǎng yún xiāo kě zì rèn。

净成上老父供阻雪十日二首

释函是

隔溪有路通幽处,望见松门别一天。gé xī yǒu lù tōng yōu chù,wàng jiàn sōng mén bié yī tiān。
因展先容归故隐,独登暖榻恋深禅。yīn zhǎn xiān róng guī gù yǐn,dú dēng nuǎn tà liàn shēn chán。
寒林扫叶煨牛火,乱砌寻源引竹泉。hán lín sǎo yè wēi niú huǒ,luàn qì xún yuán yǐn zhú quán。
雪久地炉生事拙,焚香重理杂华篇。xuě jiǔ dì lú shēng shì zhuō,fén xiāng zhòng lǐ zá huá piān。

净成上老父供阻雪十日二首

释函是

雨雪蒙蒙天地昏,指中马外眼前存。yǔ xuě méng méng tiān dì hūn,zhǐ zhōng mǎ wài yǎn qián cún。
远思几处未归客,近对何人可共论。yuǎn sī jǐ chù wèi guī kè,jìn duì hé rén kě gòng lùn。
浩浩风传新水碓,皑皑砌绕旧蔬园。hào hào fēng chuán xīn shuǐ duì,ái ái qì rào jiù shū yuán。
此时此际成孤赏,独拥寒襟深闭门。cǐ shí cǐ jì chéng gū shǎng,dú yōng hán jīn shēn bì mén。