古诗词

杂诗七首

释函是

青青头上天,汨汨江中船。qīng qīng tóu shàng tiān,mì mì jiāng zhōng chuán。
亭亭北山松,噭噭南浦鸿。tíng tíng běi shān sōng,jiào jiào nán pǔ hóng。
岂得不杂处,万物群相攻。qǐ dé bù zá chù,wàn wù qún xiāng gōng。
人为万物灵,蠢尔当何从。rén wèi wàn wù líng,chǔn ěr dāng hé cóng。
肆顾足彷徨,无宁犹梦中。sì gù zú páng huáng,wú níng yóu mèng zhōng。
梦里登太华,交游皆赤松。mèng lǐ dēng tài huá,jiāo yóu jiē chì sōng。
明月生紫烟,流光停碧空。míng yuè shēng zǐ yān,liú guāng tíng bì kōng。
浮丘驾云?,洪厓乘轻风。fú qiū jià yún lí,hóng yá chéng qīng fēng。
相视如旧知,长啸抚焦桐。xiāng shì rú jiù zhī,zhǎng xiào fǔ jiāo tóng。
一弹嫦娥集,再奏吟商龙。yī dàn cháng é jí,zài zòu yín shāng lóng。
所食白石脂,所居琼瑶宫。suǒ shí bái shí zhī,suǒ jū qióng yáo gōng。
语笑非人间,颜貌疑初童。yǔ xiào fēi rén jiān,yán mào yí chū tóng。
岁月岂有厓,惝然闻朝钟。suì yuè qǐ yǒu yá,chǎng rán wén cháo zhōng。
群籁渐俱入,展目东方红。qún lài jiàn jù rù,zhǎn mù dōng fāng hóng。
犹忆颛顼时,东南倾共工。yóu yì zhuān xū shí,dōng nán qīng gòng gōng。
伯禹腹于鲧,九载弗成功。bó yǔ fù yú gǔn,jiǔ zài fú chéng gōng。
秦穆殉三良,贤士运何穷。qín mù xùn sān liáng,xián shì yùn hé qióng。
愚智竞芳秽,哀乐心相同。yú zhì jìng fāng huì,āi lè xīn xiāng tóng。
情随物化迁,一雌复一雄。qíng suí wù huà qiān,yī cí fù yī xióng。
蜾蠃负蛢蛉,生死将安终。guǒ luǒ fù píng líng,shēng sǐ jiāng ān zhōng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

归宗山籁一百四首

释函是

山深气序易,六月着寒衣。shān shēn qì xù yì,liù yuè zhe hán yī。
酷暑不终日,轻飙时到扉。kù shǔ bù zhōng rì,qīng biāo shí dào fēi。
欺人夜色冷,落涧泉声微。qī rén yè sè lěng,luò jiàn quán shēng wēi。
久矣忘艰苦,谁为别是非。jiǔ yǐ wàng jiān kǔ,shuí wèi bié shì fēi。

归宗山籁一百四首

释函是

年来无彼我,谁谓匪心安。nián lái wú bǐ wǒ,shuí wèi fěi xīn ān。
古道于今少,人情到此难。gǔ dào yú jīn shǎo,rén qíng dào cǐ nán。
鹏飞六月息,鹪寄一枝寒。péng fēi liù yuè xī,jiāo jì yī zhī hán。
相笑何时已,逍遥海岳宽。xiāng xiào hé shí yǐ,xiāo yáo hǎi yuè kuān。

归宗山籁一百四首

释函是

山岚朝不散,水雾午犹遮。shān lán cháo bù sàn,shuǐ wù wǔ yóu zhē。
地僻惟僧到,县贫无药赊。dì pì wéi sēng dào,xiàn pín wú yào shē。
崖头悬拄杖,石上晒袈裟。yá tóu xuán zhǔ zhàng,shí shàng shài jiā shā。
只此自知处,须怜日易斜。zhǐ cǐ zì zhī chù,xū lián rì yì xié。

归宗山籁一百四首

释函是

山远有猿噭,溪深无水声。shān yuǎn yǒu yuán jiào,xī shēn wú shuǐ shēng。
夜来云际火,照见古湓城。yè lái yún jì huǒ,zhào jiàn gǔ pén chéng。
微月入林浅,归鸦到树轻。wēi yuè rù lín qiǎn,guī yā dào shù qīng。
心间纡暝色,含盼不胜情。xīn jiān yū míng sè,hán pàn bù shèng qíng。

归宗山籁一百四首

释函是

别去三千里,传来一纸书。bié qù sān qiān lǐ,chuán lái yī zhǐ shū。
王家增佛日,山叟爱吾庐。wáng jiā zēng fú rì,shān sǒu ài wú lú。
华屋少年侈,茅檐老景舒。huá wū shǎo nián chǐ,máo yán lǎo jǐng shū。
仰人殊未易,服食倚耕锄。yǎng rén shū wèi yì,fú shí yǐ gēng chú。

归宗山籁一百四首

释函是

闲心山事夥,堪见不堪云。xián xīn shān shì huǒ,kān jiàn bù kān yún。
鹤照池中影,人行岭上云。hè zhào chí zhōng yǐng,rén xíng lǐng shàng yún。
林交容马过,池阔到村分。lín jiāo róng mǎ guò,chí kuò dào cūn fēn。
日夕疏钟起,谁从定后闻。rì xī shū zhōng qǐ,shuí cóng dìng hòu wén。

归宗山籁一百四首

释函是

懒眠常竟日,纸被喜新成。lǎn mián cháng jìng rì,zhǐ bèi xǐ xīn chéng。
门外无人候,床头有鼠声。mén wài wú rén hòu,chuáng tóu yǒu shǔ shēng。
鸟来从自去,雨过不知晴。niǎo lái cóng zì qù,yǔ guò bù zhī qíng。
寄语朝中贵,能无此夕情。jì yǔ cháo zhōng guì,néng wú cǐ xī qíng。

归宗山籁一百四首

释函是

莫道丹霞热,鸾溪热有馀。mò dào dān xiá rè,luán xī rè yǒu yú。
云高峰顶薄,雨少柏阴虚。yún gāo fēng dǐng báo,yǔ shǎo bǎi yīn xū。
树密风过岸,篱穿日照庐。shù mì fēng guò àn,lí chuān rì zhào lú。
但除心里火,随分且耕锄。dàn chú xīn lǐ huǒ,suí fēn qiě gēng chú。

归宗山籁一百四首

释函是

百岁行过半,全身托翠微。bǎi suì xíng guò bàn,quán shēn tuō cuì wēi。
犹嫌刍食恶,更觅菜羹肥。yóu xián chú shí è,gèng mì cài gēng féi。
过午金仙训,忧贫鲁士讥。guò wǔ jīn xiān xùn,yōu pín lǔ shì jī。
我心真匪石,抗手谢同衣。wǒ xīn zhēn fěi shí,kàng shǒu xiè tóng yī。

归宗山籁一百四首

释函是

只今惟守拙,闭户逊时贤。zhǐ jīn wéi shǒu zhuō,bì hù xùn shí xián。
身退名何在,情穷道不迁。shēn tuì míng hé zài,qíng qióng dào bù qiān。
朝看云里岫,暮听竹边泉。cháo kàn yún lǐ xiù,mù tīng zhú biān quán。
与众同居止,降心一味禅。yǔ zhòng tóng jū zhǐ,jiàng xīn yī wèi chán。

归宗山籁一百四首

释函是

匡月入湖小,千波影共圆。kuāng yuè rù hú xiǎo,qiān bō yǐng gòng yuán。
月光不到水,水月岂从天。yuè guāng bù dào shuǐ,shuǐ yuè qǐ cóng tiān。
对镜看群岫,依林数过船。duì jìng kàn qún xiù,yī lín shù guò chuán。
个中谁是主,敛目独澄然。gè zhōng shuí shì zhǔ,liǎn mù dú chéng rán。

归宗山籁一百四首

释函是

自笑生涯拙,犹能不怕穷。zì xiào shēng yá zhuō,yóu néng bù pà qióng。
就泉惟酌茗,移榻爱当风。jiù quán wéi zhuó míng,yí tà ài dāng fēng。
到老凭谁力,千峰一策通。dào lǎo píng shuí lì,qiān fēng yī cè tōng。
不知人事易,随意任西东。bù zhī rén shì yì,suí yì rèn xī dōng。

归宗山籁一百四首

释函是

湖水连天白,登高见远帆。hú shuǐ lián tiān bái,dēng gāo jiàn yuǎn fān。
肝肠付寥廓,形影托松杉。gān cháng fù liáo kuò,xíng yǐng tuō sōng shān。
心在何劳圣,情忘莫厌凡。xīn zài hé láo shèng,qíng wàng mò yàn fán。
一般孤月迥,容易住层岩。yī bān gū yuè jiǒng,róng yì zhù céng yán。

归宗山籁一百四首

释函是

山鸡半夜鸣,月落溪云生。shān jī bàn yè míng,yuè luò xī yún shēng。
坐久悬灯暗,门开宿鸟惊。zuò jiǔ xuán dēng àn,mén kāi sù niǎo jīng。
何人于此得,独自绕檐行。hé rén yú cǐ dé,dú zì rào yán xíng。
三十年前后,松涛一样声。sān shí nián qián hòu,sōng tāo yī yàng shēng。

归宗山籁一百四首

释函是

祇园临大路,独立数晨宵。qí yuán lín dà lù,dú lì shù chén xiāo。
官树贫人斫,春田野火烧。guān shù pín rén zhuó,chūn tián yě huǒ shāo。
云封当涧屋,月暗近山桥。yún fēng dāng jiàn wū,yuè àn jìn shān qiáo。
夕鸟催归客,松林断续招。xī niǎo cuī guī kè,sōng lín duàn xù zhāo。