古诗词

杂诗七首

释函是

青青头上天,汨汨江中船。qīng qīng tóu shàng tiān,mì mì jiāng zhōng chuán。
亭亭北山松,噭噭南浦鸿。tíng tíng běi shān sōng,jiào jiào nán pǔ hóng。
岂得不杂处,万物群相攻。qǐ dé bù zá chù,wàn wù qún xiāng gōng。
人为万物灵,蠢尔当何从。rén wèi wàn wù líng,chǔn ěr dāng hé cóng。
肆顾足彷徨,无宁犹梦中。sì gù zú páng huáng,wú níng yóu mèng zhōng。
梦里登太华,交游皆赤松。mèng lǐ dēng tài huá,jiāo yóu jiē chì sōng。
明月生紫烟,流光停碧空。míng yuè shēng zǐ yān,liú guāng tíng bì kōng。
浮丘驾云?,洪厓乘轻风。fú qiū jià yún lí,hóng yá chéng qīng fēng。
相视如旧知,长啸抚焦桐。xiāng shì rú jiù zhī,zhǎng xiào fǔ jiāo tóng。
一弹嫦娥集,再奏吟商龙。yī dàn cháng é jí,zài zòu yín shāng lóng。
所食白石脂,所居琼瑶宫。suǒ shí bái shí zhī,suǒ jū qióng yáo gōng。
语笑非人间,颜貌疑初童。yǔ xiào fēi rén jiān,yán mào yí chū tóng。
岁月岂有厓,惝然闻朝钟。suì yuè qǐ yǒu yá,chǎng rán wén cháo zhōng。
群籁渐俱入,展目东方红。qún lài jiàn jù rù,zhǎn mù dōng fāng hóng。
犹忆颛顼时,东南倾共工。yóu yì zhuān xū shí,dōng nán qīng gòng gōng。
伯禹腹于鲧,九载弗成功。bó yǔ fù yú gǔn,jiǔ zài fú chéng gōng。
秦穆殉三良,贤士运何穷。qín mù xùn sān liáng,xián shì yùn hé qióng。
愚智竞芳秽,哀乐心相同。yú zhì jìng fāng huì,āi lè xīn xiāng tóng。
情随物化迁,一雌复一雄。qíng suí wù huà qiān,yī cí fù yī xióng。
蜾蠃负蛢蛉,生死将安终。guǒ luǒ fù píng líng,shēng sǐ jiāng ān zhōng。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

忆匡山诸衲

释函是

自从瓢笠辞匡岳,不觉蹉跎又十年。zì cóng piáo lì cí kuāng yuè,bù jué cuō tuó yòu shí nián。
岭海云寒僧渐老,金轮雪重月频圆。lǐng hǎi yún hán sēng jiàn lǎo,jīn lún xuě zhòng yuè pín yuán。
几人守猎猿啼处,十里还山花信前。jǐ rén shǒu liè yuán tí chù,shí lǐ hái shān huā xìn qián。
遥忆暵阳初解冻,同谁岩下试新泉。yáo yì hàn yáng chū jiě dòng,tóng shuí yán xià shì xīn quán。

庚寅除夕

释函是

一帘灯火坐残更,百岁曾无此夕情。yī lián dēng huǒ zuò cán gèng,bǎi suì céng wú cǐ xī qíng。
忍见新燐流大漠,不闻归客向孤城。rěn jiàn xīn lín liú dà mò,bù wén guī kè xiàng gū chéng。
痴心且逐今宵尽,活计从他后日生。chī xīn qiě zhú jīn xiāo jǐn,huó jì cóng tā hòu rì shēng。
收拾瓮头黄叶乱,悔教身世赚浮名。shōu shí wèng tóu huáng yè luàn,huǐ jiào shēn shì zhuàn fú míng。

雷峰春事用明教韵

释函是

世事浮沉孰可攀,随缘只合老青山。shì shì fú chén shú kě pān,suí yuán zhǐ hé lǎo qīng shān。
吾宗后死有人在,懒病馀生假我闲。wú zōng hòu sǐ yǒu rén zài,lǎn bìng yú shēng jiǎ wǒ xián。
独坐焚香孤野兴,推窗览镜笑颓颜。dú zuò fén xiāng gū yě xīng,tuī chuāng lǎn jìng xiào tuí yán。
听潮暂过溪桥晚,一望春深云树间。tīng cháo zàn guò xī qiáo wǎn,yī wàng chūn shēn yún shù jiān。

识尽震六自皈随予十年相次而殁抚今思昔情不能胜诗以写之

释函是

独坐峰头泪欲频,十年风雨梦中人。dú zuò fēng tóu lèi yù pín,shí nián fēng yǔ mèng zhōng rén。
迢迢云汉何堪问,滚滚江流岂复亲。tiáo tiáo yún hàn hé kān wèn,gǔn gǔn jiāng liú qǐ fù qīn。
烟没台空成异代,鸟啼花落又深春。yān méi tái kōng chéng yì dài,niǎo tí huā luò yòu shēn chūn。
一从俯仰知多少,我亦悠悠信此身。yī cóng fǔ yǎng zhī duō shǎo,wǒ yì yōu yōu xìn cǐ shēn。

辛卯除夕

释函是

青山迢递海门东,目断长年一夜中。qīng shān tiáo dì hǎi mén dōng,mù duàn zhǎng nián yī yè zhōng。
人在水云闲岁月,梦随梅柳入春风。rén zài shuǐ yún xián suì yuè,mèng suí méi liǔ rù chūn fēng。
半龛灯火光无际,万里关河望欲穷。bàn kān dēng huǒ guāng wú jì,wàn lǐ guān hé wàng yù qióng。
去住独怜寒雁影,此心不系与谁同。qù zhù dú lián hán yàn yǐng,cǐ xīn bù xì yǔ shuí tóng。

壬辰元旦

释函是

山门瑞气入初年,龙象齐瞻古殿前。shān mén ruì qì rù chū nián,lóng xiàng qí zhān gǔ diàn qián。
曙色渐回春树影,云衣常带篆炉烟。shǔ sè jiàn huí chūn shù yǐng,yún yī cháng dài zhuàn lú yān。
依微村岸行人少,寂寞川原归雁连。yī wēi cūn àn xíng rén shǎo,jì mò chuān yuán guī yàn lián。
举额但祈戎马息,林泉无事日安禅。jǔ é dàn qí róng mǎ xī,lín quán wú shì rì ān chán。

初春

释函是

东风初拂月初弦,寂寞柴门送雁天。dōng fēng chū fú yuè chū xián,jì mò chái mén sòng yàn tiān。
梦断梅花空见叶,望深杨柳未成烟。mèng duàn méi huā kōng jiàn yè,wàng shēn yáng liǔ wèi chéng yān。
一声画角山城远,万里行人春树边。yī shēng huà jiǎo shān chéng yuǎn,wàn lǐ xíng rén chūn shù biān。
珍重白云啼鸟处,几回惆怅绿萝前。zhēn zhòng bái yún tí niǎo chù,jǐ huí chóu chàng lǜ luó qián。

正月十七日

释函是

此日干戈传海岸,一年忧乐问田间。cǐ rì gàn gē chuán hǎi àn,yī nián yōu lè wèn tián jiān。
园林雨过春犹浅,里社灯残人尚闲。yuán lín yǔ guò chūn yóu qiǎn,lǐ shè dēng cán rén shàng xián。
鸟语忽闻山客去,钟声初歇暮潮还。niǎo yǔ hū wén shān kè qù,zhōng shēng chū xiē mù cháo hái。
江城远近胡笳起,嫩绿重云早闭关。jiāng chéng yuǎn jìn hú jiā qǐ,nèn lǜ zhòng yún zǎo bì guān。

得止言旧冬书

释函是

何事音书报早春,长征三月限通津。hé shì yīn shū bào zǎo chūn,zhǎng zhēng sān yuè xiàn tōng jīn。
连天衰草八行泪,动地悲笳万里人。lián tiān shuāi cǎo bā xíng lèi,dòng dì bēi jiā wàn lǐ rén。
楚水雪消帆影乱,吴山日莫柳条新。chǔ shuǐ xuě xiāo fān yǐng luàn,wú shān rì mò liǔ tiáo xīn。
归鸿欲寄不知处,绿树平沙杜宇频。guī hóng yù jì bù zhī chù,lǜ shù píng shā dù yǔ pín。

送离欲足两广慈乞食东江兼柬陈康叔王园长

释函是

花落纷纷春正深,萧条瓢笠下孤岑。huā luò fēn fēn chūn zhèng shēn,xiāo tiáo piáo lì xià gū cén。
同人且暂虚磐石,到处何妨共竹林。tóng rén qiě zàn xū pán shí,dào chù hé fáng gòng zhú lín。
重云细草山中路,岸柳沙禽江上心。zhòng yún xì cǎo shān zhōng lù,àn liǔ shā qín jiāng shàng xīn。
甘贽定知贫衲意,相投门巷莫沉吟。gān zhì dìng zhī pín nà yì,xiāng tóu mén xiàng mò chén yín。

清明

释函是

清明山郭黯朝晖,去国离家长翠微。qīng míng shān guō àn cháo huī,qù guó lí jiā zhǎng cuì wēi。
青草冢边一鸟下,白杨堆里几人归。qīng cǎo zhǒng biān yī niǎo xià,bái yáng duī lǐ jǐ rén guī。
寒烟万里迷春树,细雨遥天溅客衣。hán yān wàn lǐ mí chūn shù,xì yǔ yáo tiān jiàn kè yī。
试向越王城外望,流花桥上落花稀。shì xiàng yuè wáng chéng wài wàng,liú huā qiáo shàng luò huā xī。

袁特丘送澹归入山

释函是

破寺寻僧又五年,香花重见昔人贤。pò sì xún sēng yòu wǔ nián,xiāng huā zhòng jiàn xī rén xián。
壁间高韵迟投老,槽厂行人欲解禅。bì jiān gāo yùn chí tóu lǎo,cáo chǎng xíng rén yù jiě chán。
谷口白云何处入,溪流黄叶旧时缘。gǔ kǒu bái yún hé chù rù,xī liú huáng yè jiù shí yuán。
通玄顶上应无憾,满目河山只偶然。tōng xuán dǐng shàng yīng wú hàn,mǎn mù hé shān zhǐ ǒu rán。

怀剩人弟沈阳

释函是

天涯别绪古今同,又见归鸿入远空。tiān yá bié xù gǔ jīn tóng,yòu jiàn guī hóng rù yuǎn kōng。
七载滴残寒夜雨,九旬欲冷杜鹃风。qī zài dī cán hán yè yǔ,jiǔ xún yù lěng dù juān fēng。
沙场牧散钟声外,岭海人疑夕照中。shā chǎng mù sàn zhōng shēng wài,lǐng hǎi rén yí xī zhào zhōng。
南北更怜杨柳处,黄云青霭一无穷。nán běi gèng lián yáng liǔ chù,huáng yún qīng ǎi yī wú qióng。

送商丘伯侯若孩二首

释函是

旅榇相依向故岑,十年逋客几沾襟。lǚ chèn xiāng yī xiàng gù cén,shí nián bū kè jǐ zhān jīn。
江山并作终天恨,禾黍徒萦异世心。jiāng shān bìng zuò zhōng tiān hèn,hé shǔ tú yíng yì shì xīn。
淇水疏钟随晓骑,桐门斜日待秋林。qí shuǐ shū zhōng suí xiǎo qí,tóng mén xié rì dài qiū lín。
云峰尚有安瓢处,不学田横入海深。yún fēng shàng yǒu ān piáo chù,bù xué tián héng rù hǎi shēn。

送商丘伯侯若孩二首

释函是

迢遥万里怆孤臣,转战频年归几人。tiáo yáo wàn lǐ chuàng gū chén,zhuǎn zhàn pín nián guī jǐ rén。
衰草断垣无白发,辞家去国有青春。shuāi cǎo duàn yuán wú bái fā,cí jiā qù guó yǒu qīng chūn。
荆山西望三川尽,淮海南浮四塞均。jīng shān xī wàng sān chuān jǐn,huái hǎi nán fú sì sāi jūn。
自古帝州看垒垒,月明深夜忆闲身。zì gǔ dì zhōu kàn lěi lěi,yuè míng shēn yè yì xián shēn。