古诗词

铜雀台

释函是

谁道昔人痴,穗帏犹昔时。shuí dào xī rén chī,suì wéi yóu xī shí。
昔时人皆慕,今日人皆悲。xī shí rén jiē mù,jīn rì rén jiē bēi。
亭亭西陵台,歌吹声迟迟。tíng tíng xī líng tái,gē chuī shēng chí chí。
不关歌吹异,人心有盛衰。bù guān gē chuī yì,rén xīn yǒu shèng shuāi。
飞甍一百二,连接烟云垂。fēi méng yī bǎi èr,lián jiē yān yún chuí。
玉碗盛脯粻,琼浆上金卮。yù wǎn shèng pú zhāng,qióng jiāng shàng jīn zhī。
此乐极生平,死亦安能离。cǐ lè jí shēng píng,sǐ yì ān néng lí。
当令泉下人,长闻铜雀辞。dāng lìng quán xià rén,zhǎng wén tóng què cí。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

诸衲呈望牡丹花不开诗

释函是

迟迟花信费疑猜,蜂蝶空劳去复回。chí chí huā xìn fèi yí cāi,fēng dié kōng láo qù fù huí。
杨柳低垂枝欲坠,芰荷初莳叶频开。yáng liǔ dī chuí zhī yù zhuì,jì hé chū shí yè pín kāi。
似嫌富贵先承座,却爱慈恩后举杯。shì xián fù guì xiān chéng zuò,què ài cí ēn hòu jǔ bēi。
白首自知山日永,洛阳笙管为人催。bái shǒu zì zhī shān rì yǒng,luò yáng shēng guǎn wèi rén cuī。

隐几

释函是

休将心事自罗笼,法界谁当较异同。xiū jiāng xīn shì zì luó lóng,fǎ jiè shuí dāng jiào yì tóng。
情为烟霞成绝世,道因衰病到无功。qíng wèi yān xiá chéng jué shì,dào yīn shuāi bìng dào wú gōng。
山堂隐几纡尘刹,石磴凌风跨海东。shān táng yǐn jǐ yū chén shā,shí dèng líng fēng kuà hǎi dōng。
笑煞神通移听睹,人间天上一何穷。xiào shā shén tōng yí tīng dǔ,rén jiān tiān shàng yī hé qióng。

百合花用足两韵二首

释函是

花以无名胜有名,野林僻径称山情。huā yǐ wú míng shèng yǒu míng,yě lín pì jìng chēng shān qíng。
微风度水香宜远,高日眠云梦不成。wēi fēng dù shuǐ xiāng yí yuǎn,gāo rì mián yún mèng bù chéng。
遁世岂矜尘外见,近人最是热中清。dùn shì qǐ jīn chén wài jiàn,jìn rén zuì shì rè zhōng qīng。
折来未必供幽赏,独忆当年溪上行。zhé lái wèi bì gōng yōu shǎng,dú yì dāng nián xī shàng xíng。

百合花用足两韵二首

释函是

影落荒林静者知,微香不与众芳期。yǐng luò huāng lín jìng zhě zhī,wēi xiāng bù yǔ zhòng fāng qī。
云深绝壑水流处,月静高空雨过时。yún shēn jué hè shuǐ liú chù,yuè jìng gāo kōng yǔ guò shí。
邂逅芝兰随臭味,穷通山日自葳蕤。xiè hòu zhī lán suí chòu wèi,qióng tōng shān rì zì wēi ruí。
从来物理多同异,指点川原付画师。cóng lái wù lǐ duō tóng yì,zhǐ diǎn chuān yuán fù huà shī。

辛酉中秋

释函是

秋空云散碧霄澄,万里江山倚太清。qiū kōng yún sàn bì xiāo chéng,wàn lǐ jiāng shān yǐ tài qīng。
此夜月高人尽赏,谁家香冷梦初成。cǐ yè yuè gāo rén jǐn shǎng,shuí jiā xiāng lěng mèng chū chéng。
光辉不作悲欢色,今昔偏从寒照生。guāng huī bù zuò bēi huān sè,jīn xī piān cóng hán zhào shēng。
惟有雁翎斜度急,一行倒影入河明。wéi yǒu yàn líng xié dù jí,yī xíng dào yǐng rù hé míng。

高方伯钦如入山

释函是

远客登山谈往事,无端并起刹尘心。yuǎn kè dēng shān tán wǎng shì,wú duān bìng qǐ shā chén xīn。
水中有树还荣落,镜里无人非古今。shuǐ zhōng yǒu shù hái róng luò,jìng lǐ wú rén fēi gǔ jīn。
万里长空过雁影,千年画壁卧龙吟。wàn lǐ zhǎng kōng guò yàn yǐng,qiān nián huà bì wò lóng yín。
凭君高著云霄眼,莫向浮生枉尺寻。píng jūn gāo zhù yún xiāo yǎn,mò xiàng fú shēng wǎng chǐ xún。

许太守浣月入山

释函是

使君为政讼应稀,乱后民生贵息机。shǐ jūn wèi zhèng sòng yīng xī,luàn hòu mín shēng guì xī jī。
饲鹤衙斋秋日永,寻僧山院晚风微。sì hè yá zhāi qiū rì yǒng,xún sēng shān yuàn wǎn fēng wēi。
意消坐对忘宾主,论发由中绝是非。yì xiāo zuò duì wàng bīn zhǔ,lùn fā yóu zhōng jué shì fēi。
我亦无心方外侣,闲云流水共依依。wǒ yì wú xīn fāng wài lǚ,xián yún liú shuǐ gòng yī yī。

秋思二首

释函是

高松白鹤辞巢去,腐草青萤入梦来。gāo sōng bái hè cí cháo qù,fǔ cǎo qīng yíng rù mèng lái。
秋色不曾为客改,寒砧一自向谁哀。qiū sè bù céng wèi kè gǎi,hán zhēn yī zì xiàng shuí āi。
东山月出临无地,南越猿啼旧有台。dōng shān yuè chū lín wú dì,nán yuè yuán tí jiù yǒu tái。
回首石楼残茗在,岂须沉醉菊花杯。huí shǒu shí lóu cán míng zài,qǐ xū chén zuì jú huā bēi。

秋思二首

释函是

山临海岸烟波近,不到霜深寒已知。shān lín hǎi àn yān bō jìn,bù dào shuāng shēn hán yǐ zhī。
燕畏高秋辞社早,雁疑残渚向南迟。yàn wèi gāo qiū cí shè zǎo,yàn yí cán zhǔ xiàng nán chí。
风吹白草终何处,日丽黄花曾几时。fēng chuī bái cǎo zhōng hé chù,rì lì huáng huā céng jǐ shí。
岂爱披云作长啸,石门风树正相思。qǐ ài pī yún zuò zhǎng xiào,shí mén fēng shù zhèng xiāng sī。

山居十首

释函是

百岁光阴大半过,西山消息近如何。bǎi suì guāng yīn dà bàn guò,xī shān xiāo xī jìn rú hé。
石门有路知通塞,空谷无人但啸歌。shí mén yǒu lù zhī tōng sāi,kōng gǔ wú rén dàn xiào gē。
三峡小桥黄叶少,五溪流水白云多。sān xiá xiǎo qiáo huáng yè shǎo,wǔ xī liú shuǐ bái yún duō。
尝因世上疑天上,纵得长生事转讹。cháng yīn shì shàng yí tiān shàng,zòng dé zhǎng shēng shì zhuǎn é。

山居十首

释函是

已办深山老此身,到来山事又从新。yǐ bàn shēn shān lǎo cǐ shēn,dào lái shān shì yòu cóng xīn。
拟安水碓寻溪路,取转租田替佃人。nǐ ān shuǐ duì xún xī lù,qǔ zhuǎn zū tián tì diàn rén。
秋月满天云影碎,西风匝地雁声频。qiū yuè mǎn tiān yún yǐng suì,xī fēng zā dì yàn shēng pín。
目前景物随时得,收拾僧房且过春。mù qián jǐng wù suí shí dé,shōu shí sēng fáng qiě guò chūn。

山居十首

释函是

坐石何年到夜深,临溪松竹已成林。zuò shí hé nián dào yè shēn,lín xī sōng zhú yǐ chéng lín。
一时人事将非昔,万叠峰峦又是今。yī shí rén shì jiāng fēi xī,wàn dié fēng luán yòu shì jīn。
月影入潭无透路,雪花投树有微音。yuè yǐng rù tán wú tòu lù,xuě huā tóu shù yǒu wēi yīn。
每当寒到知身老,灯暗香残怯曙襟。měi dāng hán dào zhī shēn lǎo,dēng àn xiāng cán qiè shǔ jīn。

山居十首

释函是

虎迹纵横万壑阴,难辞生客远相寻。hǔ jì zòng héng wàn hè yīn,nán cí shēng kè yuǎn xiāng xún。
传来世故疑前代,看去人心岂但今。chuán lái shì gù yí qián dài,kàn qù rén xīn qǐ dàn jīn。
风细稻香过浅草,日西檐影上高岑。fēng xì dào xiāng guò qiǎn cǎo,rì xī yán yǐng shàng gāo cén。
已知寒暑迁流尽,更说颓龄雪鬓侵。yǐ zhī hán shǔ qiān liú jǐn,gèng shuō tuí líng xuě bìn qīn。

山居十首

释函是

一般雪色白如绵,随意风吹堕野田。yī bān xuě sè bái rú mián,suí yì fēng chuī duò yě tián。
万里飞花谁不爱,千林掩室独颓然。wàn lǐ fēi huā shuí bù ài,qiān lín yǎn shì dú tuí rán。
极深断壑堆难化,绝顶孤峰出最先。jí shēn duàn hè duī nán huà,jué dǐng gū fēng chū zuì xiān。
久住山中冬景好,地炉宿火到新年。jiǔ zhù shān zhōng dōng jǐng hǎo,dì lú sù huǒ dào xīn nián。

山居十首

释函是

青帝乘权辟大荒,雪消冰泮石泉长。qīng dì chéng quán pì dà huāng,xuě xiāo bīng pàn shí quán zhǎng。
山花远近春光遍,岸柳高低风力狂。shān huā yuǎn jìn chūn guāng biàn,àn liǔ gāo dī fēng lì kuáng。
野鸟不知声巧拙,晓烟无计色苍茫。yě niǎo bù zhī shēng qiǎo zhuō,xiǎo yān wú jì sè cāng máng。
试从檐际偷舒眼,大块何曾有主张。shì cóng yán jì tōu shū yǎn,dà kuài hé céng yǒu zhǔ zhāng。