古诗词

铜雀台

释函是

谁道昔人痴,穗帏犹昔时。shuí dào xī rén chī,suì wéi yóu xī shí。
昔时人皆慕,今日人皆悲。xī shí rén jiē mù,jīn rì rén jiē bēi。
亭亭西陵台,歌吹声迟迟。tíng tíng xī líng tái,gē chuī shēng chí chí。
不关歌吹异,人心有盛衰。bù guān gē chuī yì,rén xīn yǒu shèng shuāi。
飞甍一百二,连接烟云垂。fēi méng yī bǎi èr,lián jiē yān yún chuí。
玉碗盛脯粻,琼浆上金卮。yù wǎn shèng pú zhāng,qióng jiāng shàng jīn zhī。
此乐极生平,死亦安能离。cǐ lè jí shēng píng,sǐ yì ān néng lí。
当令泉下人,长闻铜雀辞。dāng lìng quán xià rén,zhǎng wén tóng què cí。

释函是

函是,字丽中,别字天然,号丹霞老人。本姓曾,名起莘。番禺人。年十七补诸生,与里人梁朝钟、黎遂球、罗宾王、陈学佺辈,并以高才纵谈时事,举明思宗崇祯六年(一六三三)乡试第二。会试不第,谒僧道独于庐山,祝发于归宗寺。既返广州,主法诃林。明亡,徙番禺雷峰,创建海云寺,举家事佛。孤臣节士,皈依者众。历主福州长庆、庐山归宗,及海幢、华首、丹霞、介庵诸刹,晚年主法雷峰。著有《瞎堂诗集》等。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释函是的作品>>

猜您喜欢

纪梦

释函是

无端身在碧巃穹,俗气惭登法座隆。wú duān shēn zài bì lóng qióng,sú qì cán dēng fǎ zuò lóng。
绿鸭江升三十万,慈云阁上最高空。lǜ yā jiāng shēng sān shí wàn,cí yún gé shàng zuì gāo kōng。
梵音直透青霄外,衣袖逍遥白日中。fàn yīn zhí tòu qīng xiāo wài,yī xiù xiāo yáo bái rì zhōng。
龙象几人还有约,他年无负与心同。lóng xiàng jǐ rén hái yǒu yuē,tā nián wú fù yǔ xīn tóng。

纪梦诗成后再赋一章

释函是

寄迹尘寰岂异尘,因随流布幻中真。jì jì chén huán qǐ yì chén,yīn suí liú bù huàn zhōng zhēn。
痴心尚有无穷愿,业运徒迁有限身。chī xīn shàng yǒu wú qióng yuàn,yè yùn tú qiān yǒu xiàn shēn。
梦去总皆天上事,病来难恋眼前人。mèng qù zǒng jiē tiān shàng shì,bìng lái nán liàn yǎn qián rén。
但知法界无由入,尽此馀生且莫陈。dàn zhī fǎ jiè wú yóu rù,jǐn cǐ yú shēng qiě mò chén。

彭少参眉白同檗庵道者入山

释函是

万里王程暂驻鞍,峡峤深处足盘桓。wàn lǐ wáng chéng zàn zhù ān,xiá jiào shēn chù zú pán huán。
题名华藏非容易,解组黄虞却较难。tí míng huá cáng fēi róng yì,jiě zǔ huáng yú què jiào nán。
自是鹅王能择乳,还他雁塔且弹冠。zì shì é wáng néng zé rǔ,hái tā yàn tǎ qiě dàn guān。
同行况有无为子,塞雪燕云莫畏寒。tóng xíng kuàng yǒu wú wèi zi,sāi xuě yàn yún mò wèi hán。

关中七月念九日早起

释函是

蟪蛄切切动秋声,积雨今朝喜暂晴。huì gū qiè qiè dòng qiū shēng,jī yǔ jīn cháo xǐ zàn qíng。
宿雾顿捐初日净,晓烟如洗万峰明。sù wù dùn juān chū rì jìng,xiǎo yān rú xǐ wàn fēng míng。
鹤离松顶惊巢鸟,僧踏溪头向郡城。hè lí sōng dǐng jīng cháo niǎo,sēng tà xī tóu xiàng jùn chéng。
闲倚南楼一长啸,不知身世欲何成。xián yǐ nán lóu yī zhǎng xiào,bù zhī shēn shì yù hé chéng。

中秋病起与诸子玩月二首

释函是

万里湖光夜气清,病馀秋色倍分明。wàn lǐ hú guāng yè qì qīng,bìng yú qiū sè bèi fēn míng。
青山皓洁看同世,碧汉孤悬最有情。qīng shān hào jié kàn tóng shì,bì hàn gū xuán zuì yǒu qíng。
掩映云中纡短景,悠扬空外霁长更。yǎn yìng yún zhōng yū duǎn jǐng,yōu yáng kōng wài jì zhǎng gèng。
今宵且喜群英共,不信萝庵梦几生。jīn xiāo qiě xǐ qún yīng gòng,bù xìn luó ān mèng jǐ shēng。

中秋病起与诸子玩月二首

释函是

百年几度共中秋,回首悲欢付海鸥。bǎi nián jǐ dù gòng zhōng qiū,huí shǒu bēi huān fù hǎi ōu。
蟾桂不停乌鹊影,川原高举白云头。chán guì bù tíng wū què yǐng,chuān yuán gāo jǔ bái yún tóu。
寒空远鉴千峰衲,暖席横吹万户侯。hán kōng yuǎn jiàn qiān fēng nà,nuǎn xí héng chuī wàn hù hóu。
莫倚清贫傲当世,一般晴霁入双眸。mò yǐ qīng pín ào dāng shì,yī bān qíng jì rù shuāng móu。

王昌侯观察过访

释函是

有客寻僧过峡桥,西风微雨马蹄骄。yǒu kè xún sēng guò xiá qiáo,xī fēng wēi yǔ mǎ tí jiāo。
一丘已谢闲名久,三径忽传佳气飘。yī qiū yǐ xiè xián míng jiǔ,sān jìng hū chuán jiā qì piāo。
青草何嫌临玉节,绿杨偏欲系金镳。qīng cǎo hé xián lín yù jié,lǜ yáng piān yù xì jīn biāo。
病馀还有清谈兴,不觉龙钟白发饶。bìng yú hái yǒu qīng tán xīng,bù jué lóng zhōng bái fā ráo。

九日同尘异登双镜楼

释函是

瑟瑟西风万窍号,危楼盼望意如何。sè sè xī fēng wàn qiào hào,wēi lóu pàn wàng yì rú hé。
百年担荷归吾党,一日承欢喜尔曹。bǎi nián dān hé guī wú dǎng,yī rì chéng huān xǐ ěr cáo。
发白不妨人共弃,眼青未许岳争高。fā bái bù fáng rén gòng qì,yǎn qīng wèi xǔ yuè zhēng gāo。
萧条草木秋将晚,珍重鸣阴出九皋。xiāo tiáo cǎo mù qiū jiāng wǎn,zhēn zhòng míng yīn chū jiǔ gāo。

闻非影病馀干

释函是

频年添钵病人间,耐尽长途秋未还。pín nián tiān bō bìng rén jiān,nài jǐn zhǎng tú qiū wèi hái。
无限关心劳梦寐,那堪传语越江山。wú xiàn guān xīn láo mèng mèi,nà kān chuán yǔ yuè jiāng shān。
药炉宿火同人少,旅舍新寒独夜闲。yào lú sù huǒ tóng rén shǎo,lǚ shě xīn hán dú yè xián。
最是迢迢烟路远,相思不觉惨颓颜。zuì shì tiáo tiáo yān lù yuǎn,xiāng sī bù jué cǎn tuí yán。

秋杪病起得岭南耗

释函是

山斋深掩避新寒,炉火初红夕照残。shān zhāi shēn yǎn bì xīn hán,lú huǒ chū hóng xī zhào cán。
坐听天风知雁急,病馀鹤骨见衣宽。zuò tīng tiān fēng zhī yàn jí,bìng yú hè gǔ jiàn yī kuān。
五岭招魂无宋玉,千峰卧雪有袁安。wǔ lǐng zhāo hún wú sòng yù,qiān fēng wò xuě yǒu yuán ān。
百情未尽悲何极,自觉年来梦已删。bǎi qíng wèi jǐn bēi hé jí,zì jué nián lái mèng yǐ shān。

玉泉呈雁字诗

释函是

不分气序却知寒,但到西风便入关。bù fēn qì xù què zhī hán,dàn dào xī fēng biàn rù guān。
长幼后先谙物性,纵横点画落人间。zhǎng yòu hòu xiān ān wù xìng,zòng héng diǎn huà luò rén jiān。
观穷玄象踪应没,影印空潭榻亦难。guān qióng xuán xiàng zōng yīng méi,yǐng yìn kōng tán tà yì nán。
斜抹太虚惊绝笔,如虫偶尔莫成顽。xié mǒ tài xū jīng jué bǐ,rú chóng ǒu ěr mò chéng wán。

尘异献菊

释函是

寂寞秋山百卉残,谁将霜质傍阑干。jì mò qiū shān bǎi huì cán,shuí jiāng shuāng zhì bàng lán gàn。
元亮东篱徒酩酊,侏儒玉笥费盘桓。yuán liàng dōng lí tú mǐng dīng,zhū rú yù sì fèi pán huán。
把茗共餐知味苦,移床独对爱香寒。bǎ míng gòng cān zhī wèi kǔ,yí chuáng dú duì ài xiāng hán。
自惭傲骨同幽逸,聊作吾门晚节看。zì cán ào gǔ tóng yōu yì,liáo zuò wú mén wǎn jié kàn。

答张文学二首

释函是

闲名久谢掩青山,独足峰头指顾间。xián míng jiǔ xiè yǎn qīng shān,dú zú fēng tóu zhǐ gù jiān。
正讶马蹄喧石磴,忽闻鸟语响柴关。zhèng yà mǎ tí xuān shí dèng,hū wén niǎo yǔ xiǎng chái guān。
故人茂叔能重到,生客敬夫也共攀。gù rén mào shū néng zhòng dào,shēng kè jìng fū yě gòng pān。
流水白云陪色笑,将知尘世有时闲。liú shuǐ bái yún péi sè xiào,jiāng zhī chén shì yǒu shí xián。

答张文学二首

释函是

何劳车马到深山,久绝虚名落世间。hé láo chē mǎ dào shēn shān,jiǔ jué xū míng luò shì jiān。
文章岂贵洛阳纸,道德空传函谷关。wén zhāng qǐ guì luò yáng zhǐ,dào dé kōng chuán hán gǔ guān。
入手明珠争照耀,插天岱岳绝跻攀。rù shǒu míng zhū zhēng zhào yào,chā tiān dài yuè jué jī pān。
从来国士酬知己,不信林泉尽日闲。cóng lái guó shì chóu zhī jǐ,bù xìn lín quán jǐn rì xián。

雪中上净成

释函是

一病沉沉夏复秋,已将身世等蜉蝣。yī bìng chén chén xià fù qiū,yǐ jiāng shēn shì děng fú yóu。
盘空未尽千峰势,坐石重看三峡流。pán kōng wèi jǐn qiān fēng shì,zuò shí zhòng kàn sān xiá liú。
恩大难酬尘刹愿,道衰徒负几人忧。ēn dà nán chóu chén shā yuàn,dào shuāi tú fù jǐ rén yōu。
波波揭揭成何事,冒雪还应到上头。bō bō jiē jiē chéng hé shì,mào xuě hái yīng dào shàng tóu。