古诗词

夏玄成邀集中园歌

吴梦旸

君胡为乎衡门下,偃卧中园号桑者。jūn hú wèi hū héng mén xià,yǎn wò zhōng yuán hào sāng zhě。
满床图史安得贫,鸭阑鹤栅供萧洒。mǎn chuáng tú shǐ ān dé pín,yā lán hè zhà gōng xiāo sǎ。
比邻大贾谁过从,柴桑篮舆多从容。bǐ lín dà jiǎ shuí guò cóng,chái sāng lán yú duō cóng róng。
生徒散去亦不索,退院老僧方打钟。shēng tú sàn qù yì bù suǒ,tuì yuàn lǎo sēng fāng dǎ zhōng。
我独来寻一二友,如君悠悠吾且朽。wǒ dú lái xún yī èr yǒu,rú jūn yōu yōu wú qiě xiǔ。
烹葵剥枣饶盘餐,不妨案头权设酒。pēng kuí bō zǎo ráo pán cān,bù fáng àn tóu quán shè jiǔ。
有酒便堪酬酒徒,白头能傍酒家胡。yǒu jiǔ biàn kān chóu jiǔ tú,bái tóu néng bàng jiǔ jiā hú。
人间何许快意事,大叫一掷成枭卢。rén jiān hé xǔ kuài yì shì,dà jiào yī zhì chéng xiāo lú。
清商旧谱新声续,还唱江南《采菱曲》。qīng shāng jiù pǔ xīn shēng xù,hái chàng jiāng nán cǎi líng qū。
曲声半落风雨边,人影蹒跚灭华烛。qū shēng bàn luò fēng yǔ biān,rén yǐng pán shān miè huá zhú。
今人之乐乐未央,古人一往谁能将。jīn rén zhī lè lè wèi yāng,gǔ rén yī wǎng shuí néng jiāng。
我怀古人色凋丧,出门空觅江都相。wǒ huái gǔ rén sè diāo sàng,chū mén kōng mì jiāng dōu xiāng。
荒丘野蔓谁家宫,玉钩斜上吹凄风。huāng qiū yě màn shuí jiā gōng,yù gōu xié shàng chuī qī fēng。
欲将衰白变美好,八公山上皆青草。yù jiāng shuāi bái biàn měi hǎo,bā gōng shān shàng jiē qīng cǎo。
何如诸公达者为,使我一饮成淋漓。hé rú zhū gōng dá zhě wèi,shǐ wǒ yī yǐn chéng lín lí。
客散吾留雨如注,好君正在萧飒处。kè sàn wú liú yǔ rú zhù,hǎo jūn zhèng zài xiāo sà chù。
还将旧事仔细论,惟有邗江之上潮来去。hái jiāng jiù shì zǎi xì lùn,wéi yǒu hán jiāng zhī shàng cháo lái qù。

吴梦旸

明浙江归安人,字允兆。好吟诗,善作曲,亦工山水,与同郡臧懋循、茅维、吴稼竳并称四子。晚游金陵,征歌顾曲,齿龋牙落,犹呜呜按拍。有《射堂诗抄》。 吴梦旸的作品>>

猜您喜欢

相逢行别朱大复比部

吴梦旸

请君为我止,听我《相逢行》。qǐng jūn wèi wǒ zhǐ,tīng wǒ xiāng féng xíng。
相逢恍若昧平生,颜色可疑心事明。xiāng féng huǎng ruò mèi píng shēng,yán sè kě yí xīn shì míng。
但云两人天所成,安能百岁无合并。dàn yún liǎng rén tiān suǒ chéng,ān néng bǎi suì wú hé bìng。
眼中不觉乡国远,一日携手长安城。yǎn zhōng bù jué xiāng guó yuǎn,yī rì xié shǒu zhǎng ān chéng。
因之齿牙及余子,臧三无聊董大死。yīn zhī chǐ yá jí yú zi,zāng sān wú liáo dǒng dà sǐ。
饶他独好蓬蒿人,复使区区入君耳。ráo tā dú hǎo péng hāo rén,fù shǐ qū qū rù jūn ěr。
与君各抱龙门桐,朱弦九绝非不工。yǔ jūn gè bào lóng mén tóng,zhū xián jiǔ jué fēi bù gōng。
今君将使《大雅》作,吾亦为君扬《国风》。jīn jūn jiāng shǐ dà yǎ zuò,wú yì wèi jūn yáng guó fēng。
洋洋入人无上下,君方在朝吾在野。yáng yáng rù rén wú shàng xià,jūn fāng zài cháo wú zài yě。
纵君寡合我更穷,忍向悠悠希作者。zòng jūn guǎ hé wǒ gèng qióng,rěn xiàng yōu yōu xī zuò zhě。
作者有如君,吾何怨幽独。zuò zhě yǒu rú jūn,wú hé yuàn yōu dú。
即来遗我珠十斛,用之字字荒年谷。jí lái yí wǒ zhū shí hú,yòng zhī zì zì huāng nián gǔ。
无端别掷书一行,我正悲酸不能读。wú duān bié zhì shū yī xíng,wǒ zhèng bēi suān bù néng dú。
直从野夫论时事,其间奚止三痛哭。zhí cóng yě fū lùn shí shì,qí jiān xī zhǐ sān tòng kū。
野夫痛哭思上书,忧愤不知臣分疏。yě fū tòng kū sī shàng shū,yōu fèn bù zhī chén fēn shū。
君谓斯言胡草草,在君言之犹患早。jūn wèi sī yán hú cǎo cǎo,zài jūn yán zhī yóu huàn zǎo。
况乃祢生衣褐衣,眇小谁容言是非。kuàng nǎi mí shēng yī hè yī,miǎo xiǎo shuí róng yán shì fēi。
所惜为郎不赐见,岂其遂忘巨鹿战。suǒ xī wèi láng bù cì jiàn,qǐ qí suì wàng jù lù zhàn。
一论往事心胆寒,更无长策求治安。yī lùn wǎng shì xīn dǎn hán,gèng wú zhǎng cè qiú zhì ān。
皇华漫咏日出处,鲸鲵昼夜兴狂澜。huáng huá màn yǒng rì chū chù,jīng ní zhòu yè xīng kuáng lán。
相沿犹号女主国,叛逆底须勤县官。xiāng yán yóu hào nǚ zhǔ guó,pàn nì dǐ xū qín xiàn guān。
及今所恃在天险,慎勿苟且遗三韩。jí jīn suǒ shì zài tiān xiǎn,shèn wù gǒu qiě yí sān hán。
斯言特地向君吐,知君矫矫存忠肝。sī yán tè dì xiàng jūn tǔ,zhī jūn jiǎo jiǎo cún zhōng gān。
嗟嗟壮士无由得,濒海经营汤信国。jiē jiē zhuàng shì wú yóu dé,bīn hǎi jīng yíng tāng xìn guó。
其时训诰绝岛夷,卓矣高皇先远识。qí shí xùn gào jué dǎo yí,zhuó yǐ gāo huáng xiān yuǎn shí。
乾坤全仗开辟功,亿载绵绵由帝力。qián kūn quán zhàng kāi pì gōng,yì zài mián mián yóu dì lì。
近日曾颁罪己诏,俄顷河山尽增色。jìn rì céng bān zuì jǐ zhào,é qǐng hé shān jǐn zēng sè。
明朝送子去朝天,自今更始理必然。míng cháo sòng zi qù cháo tiān,zì jīn gèng shǐ lǐ bì rán。
人人建白惟恐后,中有几人如子贤。rén rén jiàn bái wéi kǒng hòu,zhōng yǒu jǐ rén rú zi xián。
世上无非子能事,不忍使子名空传。shì shàng wú fēi zi néng shì,bù rěn shǐ zi míng kōng chuán。
野夫高枕娱白日,何妨音响相周旋。yě fū gāo zhěn yú bái rì,hé fáng yīn xiǎng xiāng zhōu xuán。
所思在此劳梦寤,合眼已睹中兴年。suǒ sī zài cǐ láo mèng wù,hé yǎn yǐ dǔ zhōng xīng nián。
梦来原识到家路,参差芳草衡门前。mèng lái yuán shí dào jiā lù,cān chà fāng cǎo héng mén qián。

为钟清叔题薛五兰卷

吴梦旸

薛五嫁人苦不早,皆知倡家擅技巧。xuē wǔ jià rén kǔ bù zǎo,jiē zhī chàng jiā shàn jì qiǎo。
写生乃是第一技,所见无如此卷好。xiě shēng nǎi shì dì yī jì,suǒ jiàn wú rú cǐ juǎn hǎo。
蕙质兰心有深寄,叶叶茎茎吐幽思。huì zhì lán xīn yǒu shēn jì,yè yè jīng jīng tǔ yōu sī。
其余点缀亦复佳,剡藤数丈披清气。qí yú diǎn zhuì yì fù jiā,shàn téng shù zhàng pī qīng qì。
画兼题咏频致余,余亦每呼薛较书。huà jiān tí yǒng pín zhì yú,yú yì měi hū xuē jiào shū。
居然独立脂粉外,芗泽全抛弦索疏。jū rán dú lì zhī fěn wài,xiāng zé quán pāo xián suǒ shū。
通国名娃出其下,仍嗟举世无知者。tōng guó míng wá chū qí xià,réng jiē jǔ shì wú zhī zhě。
眼中钟叔比钟期,此卷只应遗叔也。yǎn zhōng zhōng shū bǐ zhōng qī,cǐ juǎn zhǐ yīng yí shū yě。
叔也有情情复起,我题情语情如水。shū yě yǒu qíng qíng fù qǐ,wǒ tí qíng yǔ qíng rú shuǐ。
枉教梦到湘江头,湘江水绝兰枯死。wǎng jiào mèng dào xiāng jiāng tóu,xiāng jiāng shuǐ jué lán kū sǐ。

捕鱼词

吴梦旸

钱唐萧萧暮潮响,雪片打船天苍莽。qián táng xiāo xiāo mù cháo xiǎng,xuě piàn dǎ chuán tiān cāng mǎng。
此时江心鱼不上,渔郎视鱼如在掌。cǐ shí jiāng xīn yú bù shàng,yú láng shì yú rú zài zhǎng。
身跃水底胜落网,手擎一尾一尺广。shēn yuè shuǐ dǐ shèng luò wǎng,shǒu qíng yī wěi yī chǐ guǎng。
回身落水水几丈,俄顷出没鱼穰穰。huí shēn luò shuǐ shuǐ jǐ zhàng,é qǐng chū méi yú ráng ráng。
起立船头发蔽颡,不着衣裳还打桨。qǐ lì chuán tóu fā bì sǎng,bù zhe yī shang hái dǎ jiǎng。
481234