古诗词

相逢行别朱大复比部

吴梦旸

请君为我止,听我《相逢行》。qǐng jūn wèi wǒ zhǐ,tīng wǒ xiāng féng xíng。
相逢恍若昧平生,颜色可疑心事明。xiāng féng huǎng ruò mèi píng shēng,yán sè kě yí xīn shì míng。
但云两人天所成,安能百岁无合并。dàn yún liǎng rén tiān suǒ chéng,ān néng bǎi suì wú hé bìng。
眼中不觉乡国远,一日携手长安城。yǎn zhōng bù jué xiāng guó yuǎn,yī rì xié shǒu zhǎng ān chéng。
因之齿牙及余子,臧三无聊董大死。yīn zhī chǐ yá jí yú zi,zāng sān wú liáo dǒng dà sǐ。
饶他独好蓬蒿人,复使区区入君耳。ráo tā dú hǎo péng hāo rén,fù shǐ qū qū rù jūn ěr。
与君各抱龙门桐,朱弦九绝非不工。yǔ jūn gè bào lóng mén tóng,zhū xián jiǔ jué fēi bù gōng。
今君将使《大雅》作,吾亦为君扬《国风》。jīn jūn jiāng shǐ dà yǎ zuò,wú yì wèi jūn yáng guó fēng。
洋洋入人无上下,君方在朝吾在野。yáng yáng rù rén wú shàng xià,jūn fāng zài cháo wú zài yě。
纵君寡合我更穷,忍向悠悠希作者。zòng jūn guǎ hé wǒ gèng qióng,rěn xiàng yōu yōu xī zuò zhě。
作者有如君,吾何怨幽独。zuò zhě yǒu rú jūn,wú hé yuàn yōu dú。
即来遗我珠十斛,用之字字荒年谷。jí lái yí wǒ zhū shí hú,yòng zhī zì zì huāng nián gǔ。
无端别掷书一行,我正悲酸不能读。wú duān bié zhì shū yī xíng,wǒ zhèng bēi suān bù néng dú。
直从野夫论时事,其间奚止三痛哭。zhí cóng yě fū lùn shí shì,qí jiān xī zhǐ sān tòng kū。
野夫痛哭思上书,忧愤不知臣分疏。yě fū tòng kū sī shàng shū,yōu fèn bù zhī chén fēn shū。
君谓斯言胡草草,在君言之犹患早。jūn wèi sī yán hú cǎo cǎo,zài jūn yán zhī yóu huàn zǎo。
况乃祢生衣褐衣,眇小谁容言是非。kuàng nǎi mí shēng yī hè yī,miǎo xiǎo shuí róng yán shì fēi。
所惜为郎不赐见,岂其遂忘巨鹿战。suǒ xī wèi láng bù cì jiàn,qǐ qí suì wàng jù lù zhàn。
一论往事心胆寒,更无长策求治安。yī lùn wǎng shì xīn dǎn hán,gèng wú zhǎng cè qiú zhì ān。
皇华漫咏日出处,鲸鲵昼夜兴狂澜。huáng huá màn yǒng rì chū chù,jīng ní zhòu yè xīng kuáng lán。
相沿犹号女主国,叛逆底须勤县官。xiāng yán yóu hào nǚ zhǔ guó,pàn nì dǐ xū qín xiàn guān。
及今所恃在天险,慎勿苟且遗三韩。jí jīn suǒ shì zài tiān xiǎn,shèn wù gǒu qiě yí sān hán。
斯言特地向君吐,知君矫矫存忠肝。sī yán tè dì xiàng jūn tǔ,zhī jūn jiǎo jiǎo cún zhōng gān。
嗟嗟壮士无由得,濒海经营汤信国。jiē jiē zhuàng shì wú yóu dé,bīn hǎi jīng yíng tāng xìn guó。
其时训诰绝岛夷,卓矣高皇先远识。qí shí xùn gào jué dǎo yí,zhuó yǐ gāo huáng xiān yuǎn shí。
乾坤全仗开辟功,亿载绵绵由帝力。qián kūn quán zhàng kāi pì gōng,yì zài mián mián yóu dì lì。
近日曾颁罪己诏,俄顷河山尽增色。jìn rì céng bān zuì jǐ zhào,é qǐng hé shān jǐn zēng sè。
明朝送子去朝天,自今更始理必然。míng cháo sòng zi qù cháo tiān,zì jīn gèng shǐ lǐ bì rán。
人人建白惟恐后,中有几人如子贤。rén rén jiàn bái wéi kǒng hòu,zhōng yǒu jǐ rén rú zi xián。
世上无非子能事,不忍使子名空传。shì shàng wú fēi zi néng shì,bù rěn shǐ zi míng kōng chuán。
野夫高枕娱白日,何妨音响相周旋。yě fū gāo zhěn yú bái rì,hé fáng yīn xiǎng xiāng zhōu xuán。
所思在此劳梦寤,合眼已睹中兴年。suǒ sī zài cǐ láo mèng wù,hé yǎn yǐ dǔ zhōng xīng nián。
梦来原识到家路,参差芳草衡门前。mèng lái yuán shí dào jiā lù,cān chà fāng cǎo héng mén qián。

吴梦旸

明浙江归安人,字允兆。好吟诗,善作曲,亦工山水,与同郡臧懋循、茅维、吴稼竳并称四子。晚游金陵,征歌顾曲,齿龋牙落,犹呜呜按拍。有《射堂诗抄》。 吴梦旸的作品>>

猜您喜欢

和陶饮酒二首其二

吴梦旸

徇名视逐末,锱铢为重轻。xùn míng shì zhú mò,zī zhū wèi zhòng qīng。
置身等草木,安得无衰荣。zhì shēn děng cǎo mù,ān dé wú shuāi róng。
华屋歌未阕,白杨闻哭声。huá wū gē wèi què,bái yáng wén kū shēng。
向平果何意,问死仙如生。xiàng píng guǒ hé yì,wèn sǐ xiān rú shēng。

同周叔隐夜坐

吴梦旸

罢酒尚寒色,颓然拥衲衣。bà jiǔ shàng hán sè,tuí rán yōng nà yī。
洞萧吹雨歇,残烛映江微。dòng xiāo chuī yǔ xiē,cán zhú yìng jiāng wēi。
道路人将老,乡园梦不违。dào lù rén jiāng lǎo,xiāng yuán mèng bù wéi。
连朝常少睡,支枕问清晖。lián cháo cháng shǎo shuì,zhī zhěn wèn qīng huī。

东生湛园

吴梦旸

道路谈丘壑,惟于此地亲。dào lù tán qiū hè,wéi yú cǐ dì qīn。
了无尘事到,各有土风陈。le wú chén shì dào,gè yǒu tǔ fēng chén。
池集常来鸟,花窥将去人。chí jí cháng lái niǎo,huā kuī jiāng qù rén。
烛销仍缱绻,半为惜残春。zhú xiāo réng qiǎn quǎn,bàn wèi xī cán chūn。

钱简栖驾月园

吴梦旸

所欣连夕燕,世事不曾论。suǒ xīn lián xī yàn,shì shì bù céng lùn。
得与时人远,常如往者存。dé yǔ shí rén yuǎn,cháng rú wǎng zhě cún。
异书抽秘府,嘉树看邻园。yì shū chōu mì fǔ,jiā shù kàn lín yuán。
忘却春将半,飞花吹入门。wàng què chūn jiāng bàn,fēi huā chuī rù mén。

邀诸友集顾所建湖上水阁

吴梦旸

相趁探春去,琴尊一为携。xiāng chèn tàn chūn qù,qín zūn yī wèi xié。
花繁那辨树,湖荡不分堤。huā fán nà biàn shù,hú dàng bù fēn dī。
老益希新好,闲能补旧题。lǎo yì xī xīn hǎo,xián néng bǔ jiù tí。
酒家知在否,烟雨段桥迷。jiǔ jiā zhī zài fǒu,yān yǔ duàn qiáo mí。

陆纂甫至

吴梦旸

北归重得见,未暇道相思。běi guī zhòng dé jiàn,wèi xiá dào xiāng sī。
国计今如此,吾徒何可为。guó jì jīn rú cǐ,wú tú hé kě wèi。
暑禁寒雨积,老任落花吹。shǔ jìn hán yǔ jī,lǎo rèn luò huā chuī。
剩有衔杯兴,君还进茗糜。shèng yǒu xián bēi xīng,jūn hái jìn míng mí。

对客

吴梦旸

举世悠悠者,都非君所从。jǔ shì yōu yōu zhě,dōu fēi jūn suǒ cóng。
有人相许可,垂老一从容。yǒu rén xiāng xǔ kě,chuí lǎo yī cóng róng。
小雨披群竹,清霜劲老松。xiǎo yǔ pī qún zhú,qīng shuāng jìn lǎo sōng。
别无相对语,墙角远闻蛩。bié wú xiāng duì yǔ,qiáng jiǎo yuǎn wén qióng。

中秋日赵文度过小饮

吴梦旸

相逢说牢落,况乃值清秋。xiāng féng shuō láo luò,kuàng nǎi zhí qīng qiū。
满地已黄叶,他乡应白头。mǎn dì yǐ huáng yè,tā xiāng yīng bái tóu。
酒边愁较缓,身外老堪休。jiǔ biān chóu jiào huǎn,shēn wài lǎo kān xiū。
为赠青天月,须君尽日留。wèi zèng qīng tiān yuè,xū jūn jǐn rì liú。

姚百雉见访

吴梦旸

一杯缘尔设,心曲直须陈。yī bēi yuán ěr shè,xīn qū zhí xū chén。
花下何由老,吟边那得贫。huā xià hé yóu lǎo,yín biān nà dé pín。
史无磨镜事,客有卖浆人。shǐ wú mó jìng shì,kè yǒu mài jiāng rén。
似此谁闻得,惟应向我频。shì cǐ shuí wén dé,wéi yīng xiàng wǒ pín。

送黄贞父北上

吴梦旸

期君向所负,今出果何如。qī jūn xiàng suǒ fù,jīn chū guǒ hé rú。
明主争为用,高名善自居。míng zhǔ zhēng wèi yòng,gāo míng shàn zì jū。
有身须事业,无意即樵渔。yǒu shēn xū shì yè,wú yì jí qiáo yú。
朋旧同闻此,长安不寄书。péng jiù tóng wén cǐ,zhǎng ān bù jì shū。

送胡孟韬邑博之沅江

吴梦旸

携手情无极,茫茫此别何。xié shǒu qíng wú jí,máng máng cǐ bié hé。
一官犹俎豆,满地已干戈。yī guān yóu zǔ dòu,mǎn dì yǐ gàn gē。
畏路身难定,骚人怨自多。wèi lù shēn nán dìng,sāo rén yuàn zì duō。
可堪寥落思,木叶洞庭波。kě kān liáo luò sī,mù yè dòng tíng bō。

拨闷对翁晋简义公

吴梦旸

莫遣秋来兴,阴晴坐郁蒸。mò qiǎn qiū lái xīng,yīn qíng zuò yù zhēng。
茶铛虞水竭,书帙尽尘凝。chá dāng yú shuǐ jié,shū zhì jǐn chén níng。
老眼何由放,诸山久不登。lǎo yǎn hé yóu fàng,zhū shān jiǔ bù dēng。
因之怀旧好,几个白头僧。yīn zhī huái jiù hǎo,jǐ gè bái tóu sēng。

都下寄龙君御

吴梦旸

及此赐环日,敢遗招隐诗。jí cǐ cì huán rì,gǎn yí zhāo yǐn shī。
贾生流涕易,嵇叔入官迟。jiǎ shēng liú tì yì,jī shū rù guān chí。
治粟缘时急,藏书许客知。zhì sù yuán shí jí,cáng shū xǔ kè zhī。
武陵花不落,恐误出山期。wǔ líng huā bù luò,kǒng wù chū shān qī。

得曹能始白门书却寄

吴梦旸

务求千古合,宁与一时乖。wù qiú qiān gǔ hé,níng yǔ yī shí guāi。
此语无人道,安能不尔怀。cǐ yǔ wú rén dào,ān néng bù ěr huái。
闲情陶顾渚,旧梦怯秦淮。xián qíng táo gù zhǔ,jiù mèng qiè qín huái。
所可遥相慰,春来风日佳。suǒ kě yáo xiāng wèi,chūn lái fēng rì jiā。

留赠老僧

吴梦旸

闻师日静坐,烦恼静中除。wén shī rì jìng zuò,fán nǎo jìng zhōng chú。
燕子邻家去,僧雏别院居。yàn zi lín jiā qù,sēng chú bié yuàn jū。
岭云归复尽,山果落将疏。lǐng yún guī fù jǐn,shān guǒ luò jiāng shū。
犹有相关事,溪头值老渔。yóu yǒu xiāng guān shì,xī tóu zhí lǎo yú。
481234