古诗词

吴仲书寄惠墨莲歌以答之

何绛

南海吴生有道士,先世曾为柱下史。nán hǎi wú shēng yǒu dào shì,xiān shì céng wèi zhù xià shǐ。
独遗清白与子孙,牙签万轴廉吏门。dú yí qīng bái yǔ zi sūn,yá qiān wàn zhóu lián lì mén。
岂徒德业嗣前人,文章顷刻成千言。qǐ tú dé yè sì qián rén,wén zhāng qǐng kè chéng qiān yán。
兴酣画笔犹天然,常将墨汁写青莲。xīng hān huà bǐ yóu tiān rán,cháng jiāng mò zhī xiě qīng lián。
造化在指神立臂,以意作画谁能传。zào huà zài zhǐ shén lì bì,yǐ yì zuò huà shuí néng chuán。
去冬裂绢作长幅,寄我江边小茅屋。qù dōng liè juàn zuò zhǎng fú,jì wǒ jiāng biān xiǎo máo wū。
江风吹动江水来,宛如花叶纷相触。jiāng fēng chuī dòng jiāng shuǐ lái,wǎn rú huā yè fēn xiāng chù。
又如四壁生幽香,丛蝶群蜂费翱翔。yòu rú sì bì shēng yōu xiāng,cóng dié qún fēng fèi áo xiáng。
绿头鸭子上壁隐,欲上不上殊踉跄。lǜ tóu yā zi shàng bì yǐn,yù shàng bù shàng shū liáng qiāng。
偶将往事闲相忆,我昔种莲村之侧。ǒu jiāng wǎng shì xián xiāng yì,wǒ xī zhǒng lián cūn zhī cè。
刳木为舟六尺长,朝朝采莲到日昃。kū mù wèi zhōu liù chǐ zhǎng,cháo cháo cǎi lián dào rì zè。
晚来鼓腹卧南窗,香风徐徐生两腋。wǎn lái gǔ fù wò nán chuāng,xiāng fēng xú xú shēng liǎng yè。
茆檐酌酒日三杯,莲实作饭当黍稷。máo yán zhuó jiǔ rì sān bēi,lián shí zuò fàn dāng shǔ jì。
世间理乱总不闻,有名不许时人识。shì jiān lǐ luàn zǒng bù wén,yǒu míng bù xǔ shí rén shí。
转盼星霜三十年,欲求此景安可得。zhuǎn pàn xīng shuāng sān shí nián,yù qiú cǐ jǐng ān kě dé。
跣足蓬头都市行,白日惨惨几无色。xiǎn zú péng tóu dōu shì xíng,bái rì cǎn cǎn jǐ wú sè。
我今坐对吴生墨,香气袭人翠滴滴,仿佛当年事艺植。wǒ jīn zuò duì wú shēng mò,xiāng qì xí rén cuì dī dī,fǎng fú dāng nián shì yì zhí。
吴生吴生自非神手谁能画,因之永悬在高壁。wú shēng wú shēng zì fēi shén shǒu shuí néng huà,yīn zhī yǒng xuán zài gāo bì。

何绛

何绛,与陈恭尹同渡铜鼓洋,访遗臣于海外。又闻桂王在滇,复与恭尹北上,西济湘沅,不得进,乃东游长江,北过黄河,入太行。尝历游江浙及燕、齐、鲁、赵、魏、秦、楚间,终无所就。晚年归乡,隐迹北田。与其兄衡及陈恭尹、陶璜、梁梿合称“北田五子”。著有《不去庐集》。清康熙《顺德县志》卷一三有传。何绛诗,以中山大学图书馆藏旧钞本《不去庐集》为底本,参校民国汪兆镛钞本(简称汪本)及一九七三年何耀光何氏至乐楼影印汪氏微尚斋钞本(简称何本)。 何绛的作品>>

猜您喜欢

剃发诵为澄月上人出世

何绛

因缘大事莫逡巡,今日君身即佛身。yīn yuán dà shì mò qūn xún,jīn rì jūn shēn jí fú shēn。
切莫自夸独尊我,云门一棒最惊人。qiè mò zì kuā dú zūn wǒ,yún mén yī bàng zuì jīng rén。

感秋

何绛

黄木湾前水急流,西风吹断海门秋。huáng mù wān qián shuǐ jí liú,xī fēng chuī duàn hǎi mén qiū。
可怜盼盼才高绝,不及题诗燕子楼。kě lián pàn pàn cái gāo jué,bù jí tí shī yàn zi lóu。

感秋

何绛

赵尉城头数雁飞,连云宫殿掩朱扉。zhào wèi chéng tóu shù yàn fēi,lián yún gōng diàn yǎn zhū fēi。
炎州岁岁多芳草,从此王孙怨亦稀。yán zhōu suì suì duō fāng cǎo,cóng cǐ wáng sūn yuàn yì xī。

感秋

何绛

贪泉旧与石门邻,涓滴尝来亦愈贫。tān quán jiù yǔ shí mén lín,juān dī cháng lái yì yù pín。
独怪山灵太轻薄,不分一杓故乡人。dú guài shān líng tài qīng báo,bù fēn yī biāo gù xiāng rén。

感秋

何绛

千载良谋何太劳,夕阳城下水滔滔。qiān zài liáng móu hé tài láo,xī yáng chéng xià shuǐ tāo tāo。
古来难得刘弘度,十六王头授佩刀。gǔ lái nán dé liú hóng dù,shí liù wáng tóu shòu pèi dāo。

感秋

何绛

伪汉花田一望秋,素馨栽罢美人愁。wěi hàn huā tián yī wàng qiū,sù xīn zāi bà měi rén chóu。
阎罗法密民犹在,百粤王孙几姓刘。yán luó fǎ mì mín yóu zài,bǎi yuè wáng sūn jǐ xìng liú。

感秋

何绛

朝汉台成千载馀,苍苍松柏绕阶除。cháo hàn tái chéng qiān zài yú,cāng cāng sōng bǎi rào jiē chú。
蛮夷长老知天命,陆贾南来一纸书。mán yí zhǎng lǎo zhī tiān mìng,lù jiǎ nán lái yī zhǐ shū。

感秋

何绛

孙恪当年事出关,美人北去泪潸潸。sūn kè dāng nián shì chū guān,měi rén běi qù lèi shān shān。
凭君莫过舒州寺,恐献山僧碧玉环。píng jūn mò guò shū zhōu sì,kǒng xiàn shān sēng bì yù huán。

感秋

何绛

十千美酒泛蒲桃,一饮那知白日高。shí qiān měi jiǔ fàn pú táo,yī yǐn nà zhī bái rì gāo。
中使夜来开凤诏,依然沉醉鹔鹴袍。zhōng shǐ yè lái kāi fèng zhào,yī rán chén zuì sù shuāng páo。

感秋

何绛

珠江江上水连天,绛叶纷飞满客船。zhū jiāng jiāng shàng shuǐ lián tiān,jiàng yè fēn fēi mǎn kè chuán。
欲送王孙开祖帐,琵琶马上觉凄然。yù sòng wáng sūn kāi zǔ zhàng,pí pá mǎ shàng jué qī rán。

赠杨敏叔

何绛

白发千条倚道旁,频将肝胆与人尝。bái fā qiān tiáo yǐ dào páng,pín jiāng gān dǎn yǔ rén cháng。
田园散尽寻常事,一剑当门夜夜光。tián yuán sàn jǐn xún cháng shì,yī jiàn dāng mén yè yè guāng。

任肇楚下第归冈州诗以寄之时重阳后一日

何绛

众芳摇落西风里,霜叶如花斗艳时。zhòng fāng yáo luò xī fēng lǐ,shuāng yè rú huā dòu yàn shí。
遥忆故交明月夜,等闲吹笛拟桓伊。yáo yì gù jiāo míng yuè yè,děng xián chuī dí nǐ huán yī。

任肇楚下第归冈州诗以寄之时重阳后一日

何绛

郑老琵琶去不回,赖君指拨六幺来。zhèng lǎo pí pá qù bù huí,lài jūn zhǐ bō liù yāo lái。
世人自是知音少,君自弹君大小雷。shì rén zì shì zhī yīn shǎo,jūn zì dàn jūn dà xiǎo léi。

任肇楚下第归冈州诗以寄之时重阳后一日

何绛

黄菊花开满砌间,未妨杯酒醉离颜。huáng jú huā kāi mǎn qì jiān,wèi fáng bēi jiǔ zuì lí yán。
闲心羡尔溪山好,又得三年放白鹇。xián xīn xiàn ěr xī shān hǎo,yòu dé sān nián fàng bái xián。

寿崔母李太君

何绛

板舆佳日适闲园,半是青童半子孙。bǎn yú jiā rì shì xián yuán,bàn shì qīng tóng bàn zi sūn。
疏竹池边开桂酒,罗浮仙液本来温。shū zhú chí biān kāi guì jiǔ,luó fú xiān yè běn lái wēn。