古诗词

吴仲书寄惠墨莲歌以答之

何绛

南海吴生有道士,先世曾为柱下史。nán hǎi wú shēng yǒu dào shì,xiān shì céng wèi zhù xià shǐ。
独遗清白与子孙,牙签万轴廉吏门。dú yí qīng bái yǔ zi sūn,yá qiān wàn zhóu lián lì mén。
岂徒德业嗣前人,文章顷刻成千言。qǐ tú dé yè sì qián rén,wén zhāng qǐng kè chéng qiān yán。
兴酣画笔犹天然,常将墨汁写青莲。xīng hān huà bǐ yóu tiān rán,cháng jiāng mò zhī xiě qīng lián。
造化在指神立臂,以意作画谁能传。zào huà zài zhǐ shén lì bì,yǐ yì zuò huà shuí néng chuán。
去冬裂绢作长幅,寄我江边小茅屋。qù dōng liè juàn zuò zhǎng fú,jì wǒ jiāng biān xiǎo máo wū。
江风吹动江水来,宛如花叶纷相触。jiāng fēng chuī dòng jiāng shuǐ lái,wǎn rú huā yè fēn xiāng chù。
又如四壁生幽香,丛蝶群蜂费翱翔。yòu rú sì bì shēng yōu xiāng,cóng dié qún fēng fèi áo xiáng。
绿头鸭子上壁隐,欲上不上殊踉跄。lǜ tóu yā zi shàng bì yǐn,yù shàng bù shàng shū liáng qiāng。
偶将往事闲相忆,我昔种莲村之侧。ǒu jiāng wǎng shì xián xiāng yì,wǒ xī zhǒng lián cūn zhī cè。
刳木为舟六尺长,朝朝采莲到日昃。kū mù wèi zhōu liù chǐ zhǎng,cháo cháo cǎi lián dào rì zè。
晚来鼓腹卧南窗,香风徐徐生两腋。wǎn lái gǔ fù wò nán chuāng,xiāng fēng xú xú shēng liǎng yè。
茆檐酌酒日三杯,莲实作饭当黍稷。máo yán zhuó jiǔ rì sān bēi,lián shí zuò fàn dāng shǔ jì。
世间理乱总不闻,有名不许时人识。shì jiān lǐ luàn zǒng bù wén,yǒu míng bù xǔ shí rén shí。
转盼星霜三十年,欲求此景安可得。zhuǎn pàn xīng shuāng sān shí nián,yù qiú cǐ jǐng ān kě dé。
跣足蓬头都市行,白日惨惨几无色。xiǎn zú péng tóu dōu shì xíng,bái rì cǎn cǎn jǐ wú sè。
我今坐对吴生墨,香气袭人翠滴滴,仿佛当年事艺植。wǒ jīn zuò duì wú shēng mò,xiāng qì xí rén cuì dī dī,fǎng fú dāng nián shì yì zhí。
吴生吴生自非神手谁能画,因之永悬在高壁。wú shēng wú shēng zì fēi shén shǒu shuí néng huà,yīn zhī yǒng xuán zài gāo bì。

何绛

何绛,与陈恭尹同渡铜鼓洋,访遗臣于海外。又闻桂王在滇,复与恭尹北上,西济湘沅,不得进,乃东游长江,北过黄河,入太行。尝历游江浙及燕、齐、鲁、赵、魏、秦、楚间,终无所就。晚年归乡,隐迹北田。与其兄衡及陈恭尹、陶璜、梁梿合称“北田五子”。著有《不去庐集》。清康熙《顺德县志》卷一三有传。何绛诗,以中山大学图书馆藏旧钞本《不去庐集》为底本,参校民国汪兆镛钞本(简称汪本)及一九七三年何耀光何氏至乐楼影印汪氏微尚斋钞本(简称何本)。 何绛的作品>>

猜您喜欢

十六夜任肇楚邀同新沙寓楼看月

何绛

皎洁珠江月,照君江上楼。jiǎo jié zhū jiāng yuè,zhào jūn jiāng shàng lóu。
闲看沙际鹤,皓皓自为俦。xián kàn shā jì hè,hào hào zì wèi chóu。
远水接青汉,凉风吹素秋。yuǎn shuǐ jiē qīng hàn,liáng fēng chuī sù qiū。
当杯须尽醉,户下即东流。dāng bēi xū jǐn zuì,hù xià jí dōng liú。

出都谣八章

何绛

鞭马射狐,狐入地呼。biān mǎ shè hú,hú rù dì hū。
天高不闻,老狐别雏。tiān gāo bù wén,lǎo hú bié chú。
走兔不死,得见天子。zǒu tù bù sǐ,dé jiàn tiān zi。
飞鸟一群,壮士如云。fēi niǎo yī qún,zhuàng shì rú yún。
熟黍熟黍,缘无雀鼠。shú shǔ shú shǔ,yuán wú què shǔ。
雀鼠之无,实赖天子。què shǔ zhī wú,shí lài tiān zi。
离京十里,车声未已。lí jīng shí lǐ,chē shēng wèi yǐ。
一耳十环,官人之婢。yī ěr shí huán,guān rén zhī bì。
斩竹断木,不避民屋。zhǎn zhú duàn mù,bù bì mín wū。
青纹刺面,云是官仆。qīng wén cì miàn,yún shì guān pū。
易水漫漫,冰犹未泮。yì shuǐ màn màn,bīng yóu wèi pàn。
拙矣荆卿,一去不返。zhuō yǐ jīng qīng,yī qù bù fǎn。
下上高原,昭君之村。xià shàng gāo yuán,zhāo jūn zhī cūn。
九原可作,庶释涕痕。jiǔ yuán kě zuò,shù shì tì hén。
地动殃民,除税七分。dì dòng yāng mín,chú shuì qī fēn。
身死为砾,无由报君。shēn sǐ wèi lì,wú yóu bào jūn。

挽杨烈妇二章

何绛

室中之戈,其乱孔多,妾死则那。shì zhōng zhī gē,qí luàn kǒng duō,qiè sǐ zé nà。
天穷地黑,刀光水白,断送鬼魄。tiān qióng dì hēi,dāo guāng shuǐ bái,duàn sòng guǐ pò。