古诗词

寄方子时二首

王稚登

避人成独往,一室谢喧嚣。bì rén chéng dú wǎng,yī shì xiè xuān xiāo。
泉近书声碎,山深酒价高。quán jìn shū shēng suì,shān shēn jiǔ jià gāo。
千峰对茅屋,终日听松涛。qiān fēng duì máo wū,zhōng rì tīng sōng tāo。
五亩瓜园地,躬耕莫惮劳。wǔ mǔ guā yuán dì,gōng gēng mò dàn láo。

王稚登

明常州府武进(一作江阴)人,移居苏州,字伯谷,号玉遮山人。十岁能诗,既长,名满吴会。吴门自文徵明后,风雅无定属,稚登尝及徵明门,遥接其风,擅词翰之席者三十余年,为同时代布衣诗人之佼佼者。闽粤人过苏州者,虽商贾亦必求见乞字。万历中征修国史,未上而史局罢。曾编散曲为《吴骚集》,所收己作不少。又有《吴郡丹青志》、《奕史》《吴社编》及《尊生斋集》等。 王稚登的作品>>

猜您喜欢

听查八十弹琵琶

王稚登

查翁琵琶天下闻,奇妙不数康昆仑。chá wēng pí pá tiān xià wén,qí miào bù shù kāng kūn lún。
六月虚堂发清响,泉鸣木落浮云昏。liù yuè xū táng fā qīng xiǎng,quán míng mù luò fú yún hūn。
人言琵琶出胡族,君今弹之戛哀玉。rén yán pí pá chū hú zú,jūn jīn dàn zhī jiá āi yù。
边雨夜裂交河冰,朔风秋折穹庐竹。biān yǔ yè liè jiāo hé bīng,shuò fēng qiū zhé qióng lú zhú。
沙漠呼鹰雪未干,混同吹角波新绿。shā mò hū yīng xuě wèi gàn,hùn tóng chuī jiǎo bō xīn lǜ。
繁声乱指隔屋听,贺兰秋高山雾青。fán shēng luàn zhǐ gé wū tīng,hè lán qiū gāo shān wù qīng。
冒顿按歌娇学鸟,燕支奏乐碎如星。mào dùn àn gē jiāo xué niǎo,yàn zhī zòu lè suì rú xīng。
萧萧杨柳落羌管,滴滴蒲柳泻玉瓶。xiāo xiāo yáng liǔ luò qiāng guǎn,dī dī pú liǔ xiè yù píng。
有时闲缓未促柱,谷幽人寂风泠泠。yǒu shí xián huǎn wèi cù zhù,gǔ yōu rén jì fēng líng líng。
我闻桑门段和尚,此技从来称绝倡。wǒ wén sāng mén duàn hé shàng,cǐ jì cóng lái chēng jué chàng。
寥寥旷代法不传,清江白月空惆怅。liáo liáo kuàng dài fǎ bù chuán,qīng jiāng bái yuè kōng chóu chàng。
红箫玉笛清可怜,君言听之如蜩蝉。hóng xiāo yù dí qīng kě lián,jūn yán tīng zhī rú tiáo chán。
十八庐阳遇钟二,寻师不惜黄金钱。shí bā lú yáng yù zhōng èr,xún shī bù xī huáng jīn qián。
艺成弹向锦筵上,商哀羽烈悲青天。yì chéng dàn xiàng jǐn yán shàng,shāng āi yǔ liè bēi qīng tiān。
长安绣陌知名遍,春风夜醉芙蓉院。zhǎng ān xiù mò zhī míng biàn,chūn fēng yè zuì fú róng yuàn。
翠黛人人乞谱传,朱门日日开尊燕。cuì dài rén rén qǐ pǔ chuán,zhū mén rì rì kāi zūn yàn。
司马青衫泪泣珠,明君紫塞沙吹面。sī mǎ qīng shān lèi qì zhū,míng jūn zǐ sāi shā chuī miàn。
秋色侵衣铁拨消,寒烟湿指檀槽变。qiū sè qīn yī tiě bō xiāo,hán yān shī zhǐ tán cáo biàn。
古来能事惟贵精,一艺可以垂芳名。gǔ lái néng shì wéi guì jīng,yī yì kě yǐ chuí fāng míng。
山阳三弄桓伊笛,缑岭千年王晋笙。shān yáng sān nòng huán yī dí,gōu lǐng qiān nián wáng jìn shēng。
君今此曲掩前古,恍惚变化真希声。jūn jīn cǐ qū yǎn qián gǔ,huǎng hū biàn huà zhēn xī shēng。
余也江湖好奇士,挟策走马咸阳京。yú yě jiāng hú hǎo qí shì,xié cè zǒu mǎ xián yáng jīng。
正逢天子射蛟日,奇文落落无所成。zhèng féng tiān zi shè jiāo rì,qí wén luò luò wú suǒ chéng。
学书学剑白日暮,短裘高帽吴王城。xué shū xué jiàn bái rì mù,duǎn qiú gāo mào wú wáng chéng。
愿从君受调指法,烧灯夜读《琵琶行》。yuàn cóng jūn shòu diào zhǐ fǎ,shāo dēng yè dú pí pá xíng。

梦君篇赠黄丈淳父

王稚登

童君秀骨青厓开,蟠胸大壑藏风雷。tóng jūn xiù gǔ qīng yá kāi,pán xiōng dà hè cáng fēng léi。
沈郎号狂士,古心清气空尘埃。shěn láng hào kuáng shì,gǔ xīn qīng qì kōng chén āi。
明珠翠羽尽奇宝,二子落落非凡才。míng zhū cuì yǔ jǐn qí bǎo,èr zi luò luò fēi fán cái。
空堂日暮发遐想,建安数子千年上。kōng táng rì mù fā xiá xiǎng,jiàn ān shù zi qiān nián shàng。
呜呼王者久不作,大雅由来称绝响。wū hū wáng zhě jiǔ bù zuò,dà yǎ yóu lái chēng jué xiǎng。
国朝博士真天人,灵芝煌煌发土壤。guó cháo bó shì zhēn tiān rén,líng zhī huáng huáng fā tǔ rǎng。
墓门荆棘祠庙荒,后来作者江夏黄。mù mén jīng jí cí miào huāng,hòu lái zuò zhě jiāng xià huáng。
知君十载未识面,云霞秀句今方见。zhī jūn shí zài wèi shí miàn,yún xiá xiù jù jīn fāng jiàn。
黄钟玉磬音调绝,嶷然独立灵光殿。huáng zhōng yù qìng yīn diào jué,yí rán dú lì líng guāng diàn。
瑶华入手海雾湿,夕阳无人风飒飒。yáo huá rù shǒu hǎi wù shī,xī yáng wú rén fēng sà sà。
孤城鸣蛩灯火暗,破屋翠{山罗}山鬼泣。gū chéng míng qióng dēng huǒ àn,pò wū cuì shān luó shān guǐ qì。
君今名重天下闻,躬耕不就刘将军。jūn jīn míng zhòng tiān xià wén,gōng gēng bù jiù liú jiāng jūn。
桃花茅屋长洲苑,闭门枕席生浮云。táo huā máo wū zhǎng zhōu yuàn,bì mén zhěn xí shēng fú yún。
青袍耻逐路傍子,击木狂歌鸟兽群。qīng páo chǐ zhú lù bàng zi,jī mù kuáng gē niǎo shòu qún。
嗟嗟,图南九万须我辈,枪榆赤璟安足云。jiē jiē,tú nán jiǔ wàn xū wǒ bèi,qiāng yú chì jǐng ān zú yún。
童君长啸沈郎去,偃卧松床即梦君。tóng jūn zhǎng xiào shěn láng qù,yǎn wò sōng chuáng jí mèng jūn。

古意四首

王稚登

珊瑚秀海底,海人涉中流。shān hú xiù hǎi dǐ,hǎi rén shè zhōng liú。
曾不盈尺寸,采采无遗留。céng bù yíng chǐ cùn,cǎi cǎi wú yí liú。
琐细安足珍,空劳使者求。suǒ xì ān zú zhēn,kōng láo shǐ zhě qiú。
煌煌十尺枝,灿灿若灵虬。huáng huáng shí chǐ zhī,càn càn ruò líng qiú。
根生龙窟中,铁网不能投。gēn shēng lóng kū zhōng,tiě wǎng bù néng tóu。
千年龙一飞,沧波与之浮。qiān nián lóng yī fēi,cāng bō yǔ zhī fú。
奇宝出世间,东序陈天球。qí bǎo chū shì jiān,dōng xù chén tiān qiú。
河图及银瓮,赤刀以为俦。hé tú jí yín wèng,chì dāo yǐ wèi chóu。
尺寸终弃捐,轻掷如蚍蜉。chǐ cùn zhōng qì juān,qīng zhì rú pí fú。
不能饰楣楯,安足登冕旒。bù néng shì méi dùn,ān zú dēng miǎn liú。
昔为盘中珍,今焉遗道周。xī wèi pán zhōng zhēn,jīn yān yí dào zhōu。

古意四首

王稚登

槛虎不垂头,笼鹤不委翼。kǎn hǔ bù chuí tóu,lóng hè bù wěi yì。
兔爰雉耿介,牛顺而羊逆。tù yuán zhì gěng jiè,niú shùn ér yáng nì。
梧桐茂高陵,柽柳主下隰。wú tóng mào gāo líng,chēng liǔ zhǔ xià xí。
物性各有托,焉得相变易。wù xìng gè yǒu tuō,yān dé xiāng biàn yì。
渭川玉波澄,泾河泥滓流。wèi chuān yù bō chéng,jīng hé ní zǐ liú。
为水本同源,清浊不相侔。wèi shuǐ běn tóng yuán,qīng zhuó bù xiāng móu。
悠悠孺子歌,宣尼为迟留。yōu yōu rú zi gē,xuān ní wèi chí liú。

古意四首

王稚登

桓桓班生志,矫矫龙虎姿。huán huán bān shēng zhì,jiǎo jiǎo lóng hǔ zī。
朝为白面生,夕建交龙旗。cháo wèi bái miàn shēng,xī jiàn jiāo lóng qí。
繁星丽匕首,四马穹庐驰。fán xīng lì bǐ shǒu,sì mǎ qióng lú chí。
萧萧玉门关,胡笳不敢吹。xiāo xiāo yù mén guān,hú jiā bù gǎn chuī。
灵鹊化金印,紫绶腰间垂。líng què huà jīn yìn,zǐ shòu yāo jiān chuí。
天子封公侯,举世称男儿。tiān zi fēng gōng hóu,jǔ shì chēng nán ér。
嗟嗟扬子云,骨若柔桑枝。jiē jiē yáng zi yún,gǔ ruò róu sāng zhī。
不能一鸡缚,焉能斩郅支。bù néng yī jī fù,yān néng zhǎn zhì zhī。
奇书满腹中,不值修文时。qí shū mǎn fù zhōng,bù zhí xiū wén shí。
白首《太玄经》,命也复何为。bái shǒu tài xuán jīng,mìng yě fù hé wèi。

古意四首

王稚登

千金两吴钩,秋水为铦锋。qiān jīn liǎng wú gōu,qiū shuǐ wèi xiān fēng。
人血衅其上,宝锷明芙蓉。rén xuè xìn qí shàng,bǎo è míng fú róng。
割鱼千万里,不得屠一龙。gē yú qiān wàn lǐ,bù dé tú yī lóng。
屠龙岂不能,惜哉委尘埃。tú lóng qǐ bù néng,xī zāi wěi chén āi。
析薪刈青松,弃置良足哀。xī xīn yì qīng sōng,qì zhì liáng zú āi。
一旦成销折,不能断青苔。yī dàn chéng xiāo zhé,bù néng duàn qīng tái。
英雄困平世,伊管乃凡才。yīng xióng kùn píng shì,yī guǎn nǎi fán cái。

将游甬东王青州伯仲见过作

王稚登

主人出门去,客子入门来。zhǔ rén chū mén qù,kè zi rù mén lái。
主人为客留,若下花前开。zhǔ rén wèi kè liú,ruò xià huā qián kāi。
借问客谓谁,东海王青州。jiè wèn kè wèi shuí,dōng hǎi wáng qīng zhōu。
一双明月珠,夜照沧溟流。yī shuāng míng yuè zhū,yè zhào cāng míng liú。
人言王家太戆直,灌夫醉骂程不识。rén yán wáng jiā tài gàng zhí,guàn fū zuì mà chéng bù shí。
我谓王家无世情。wǒ wèi wáng jiā wú shì qíng。
孔融尔汝祢正平。kǒng róng ěr rǔ mí zhèng píng。
烈士肝肠铁一片,安能尽逐时人面。liè shì gān cháng tiě yī piàn,ān néng jǐn zhú shí rén miàn。
时人面好心如云,白衣苍狗须臾变。shí rén miàn hǎo xīn rú yún,bái yī cāng gǒu xū yú biàn。
问我马何白,问我车何素。wèn wǒ mǎ hé bái,wèn wǒ chē hé sù。
知君兄弟有心者,我为悲辛述其故。zhī jūn xiōng dì yǒu xīn zhě,wǒ wèi bēi xīn shù qí gù。
前年射策游都下,腰佩蒯缑骑瘦马。qián nián shè cè yóu dōu xià,yāo pèi kuǎi gōu qí shòu mǎ。
黑裘半敝难告人,朱门欲谒无知者。hēi qiú bàn bì nán gào rén,zhū mén yù yè wú zhī zhě。
汝南相公识我早,握手交欢尽倾倒。rǔ nán xiāng gōng shí wǒ zǎo,wò shǒu jiāo huān jǐn qīng dào。
此日郗超真再生,当时项斯何足道。cǐ rì xī chāo zhēn zài shēng,dāng shí xiàng sī hé zú dào。
吟成五字愈头风,奏罢一篇称丽藻。yín chéng wǔ zì yù tóu fēng,zòu bà yī piān chēng lì zǎo。
寻常未遇不自怜,及至相逢方觉好。xún cháng wèi yù bù zì lián,jí zhì xiāng féng fāng jué hǎo。
倾都闻知声啧啧,紫闼金门皆接席。qīng dōu wén zhī shēng zé zé,zǐ tà jīn mén jiē jiē xí。
殿中荐作校书生,桥上推为题柱客。diàn zhōng jiàn zuò xiào shū shēng,qiáo shàng tuī wèi tí zhù kè。
刀环筑开司隶门,马蹄阑入金吾宅。dāo huán zhù kāi sī lì mén,mǎ tí lán rù jīn wú zhái。
灞陵醉尉不敢呵,半夜弹筝洛阳陌。bà líng zuì wèi bù gǎn hē,bàn yè dàn zhēng luò yáng mò。
从来人事有变迁,从来结交无百年。cóng lái rén shì yǒu biàn qiān,cóng lái jié jiāo wú bǎi nián。
我既还家相公没,长斋绣佛学逃禅。wǒ jì hái jiā xiāng gōng méi,zhǎng zhāi xiù fú xué táo chán。
贝树为庵深巷里,芙蓉起塔小堂前。bèi shù wèi ān shēn xiàng lǐ,fú róng qǐ tǎ xiǎo táng qián。
翟公门第寒如水,薛公宾客散如烟。dí gōng mén dì hán rú shuǐ,xuē gōng bīn kè sàn rú yān。
千金宝剑何人是,一束生刍若个边。qiān jīn bǎo jiàn hé rén shì,yī shù shēng chú ruò gè biān。
今朝絮酒兼炙鸡,明日千山与万溪。jīn cháo xù jiǔ jiān zhì jī,míng rì qiān shān yǔ wàn xī。
别君不是无双泪,留向陈蕃墓上啼。bié jūn bù shì wú shuāng lèi,liú xiàng chén fān mù shàng tí。

宗将军战场歌十首其二

王稚登

河边枯髑髅,金镞射为窟。hé biān kū dú lóu,jīn zú shè wèi kū。
入时何太深,碎骨始得出。rù shí hé tài shēn,suì gǔ shǐ dé chū。

宗将军战场歌十首其二

王稚登

射尽白羽箭,战士不肯去。shè jǐn bái yǔ jiàn,zhàn shì bù kěn qù。
春来草痕赤,旧日留血处。chūn lái cǎo hén chì,jiù rì liú xuè chù。

宗将军战场歌十首其二

王稚登

沙场大黄弩,将军在时射。shā chǎng dà huáng nǔ,jiāng jūn zài shí shè。
贼人得之惊,一挽一百石。zéi rén dé zhī jīng,yī wǎn yī bǎi shí。

石门曲三首其一

王稚登

采桑复采桑,蚕长桑叶齐。cǎi sāng fù cǎi sāng,cán zhǎng sāng yè qí。
妾住石门东,郎住石门西。qiè zhù shí mén dōng,láng zhù shí mén xī。

还家作

王稚登

游子江东倦行役,还家登堂草盈尺。yóu zi jiāng dōng juàn xíng yì,hái jiā dēng táng cǎo yíng chǐ。
花枝三树四树红,头发一丝半丝白。huā zhī sān shù sì shù hóng,tóu fā yī sī bàn sī bái。
囊中犹自有残钱,尽买杨梅饱食眠。náng zhōng yóu zì yǒu cán qián,jǐn mǎi yáng méi bǎo shí mián。
门外幸无骑马客,清香细雨佛灯前。mén wài xìng wú qí mǎ kè,qīng xiāng xì yǔ fú dēng qián。

碧云寺月出赠朱十六短歌

王稚登

燕山一片月,夜照白莲花。yàn shān yī piàn yuè,yè zhào bái lián huā。
千里万里同为客,三人五人齐忆家。qiān lǐ wàn lǐ tóng wèi kè,sān rén wǔ rén qí yì jiā。
与君俱是悠悠者,意气相逢不相下。yǔ jūn jù shì yōu yōu zhě,yì qì xiāng féng bù xiāng xià。
平原侠士能斗鸡,邯郸才人堪换马。píng yuán xiá shì néng dòu jī,hán dān cái rén kān huàn mǎ。
明星落木乱纷纷,同向山中卧白云。míng xīng luò mù luàn fēn fēn,tóng xiàng shān zhōng wò bái yún。
秋风乍起黄花塞,明月初生青草坟。qiū fēng zhà qǐ huáng huā sāi,míng yuè chū shēng qīng cǎo fén。
齐门弹瑟相知少,汉庭执戟郎官小。qí mén dàn sè xiāng zhī shǎo,hàn tíng zhí jǐ láng guān xiǎo。
渐离筑傍流水立,干将剑上青虹绕。jiàn lí zhù bàng liú shuǐ lì,gàn jiāng jiàn shàng qīng hóng rào。
才子风流多落魄,青楼狭邪善谐谑。cái zi fēng liú duō luò pò,qīng lóu xiá xié shàn xié xuè。
赵玉刻就箜篌柱,蜀绘裂作秋千索。zhào yù kè jiù kōng hóu zhù,shǔ huì liè zuò qiū qiān suǒ。
禅灯绣佛夜厌厌,半醉能歌阿鹊盐。chán dēng xiù fú yè yàn yàn,bàn zuì néng gē ā què yán。
朱公大笑黄金尽,三十青衫一孝廉。zhū gōng dà xiào huáng jīn jǐn,sān shí qīng shān yī xiào lián。

增翟丈四首

王稚登

翟公方得意,结客何纷纷。dí gōng fāng dé yì,jié kè hé fēn fēn。
冠盖填巷中,一一皆青云。guān gài tián xiàng zhōng,yī yī jiē qīng yún。
芳兰虽被锄,未尝易清芬。fāng lán suī bèi chú,wèi cháng yì qīng fēn。
胡为平生交,落落不相闻。hú wèi píng shēng jiāo,luò luò bù xiāng wén。
门外寡辙迹,暮雀空成群。mén wài guǎ zhé jì,mù què kōng chéng qún。
昔亦一翟公,今亦一翟公。xī yì yī dí gōng,jīn yì yī dí gōng。
世情如浮云,朝异夕不同。shì qíng rú fú yún,cháo yì xī bù tóng。
路傍桃与李,芳菲竞春风。lù bàng táo yǔ lǐ,fāng fēi jìng chūn fēng。
不如南山柏,青青岁寒中。bù rú nán shān bǎi,qīng qīng suì hán zhōng。

增翟丈四首

王稚登

英雄不可测,屈伸随其时。yīng xióng bù kě cè,qū shēn suí qí shí。
以彼英雄人,亦俟英雄知。yǐ bǐ yīng xióng rén,yì qí yīng xióng zhī。
白龙为鱼服,群鱼反见嗤。bái lóng wèi yú fú,qún yú fǎn jiàn chī。
君昔处东海,浮沉人不言。jūn xī chù dōng hǎi,fú chén rén bù yán。
翩翩游帝京,宾从多华轩。piān piān yóu dì jīng,bīn cóng duō huá xuān。
五侯奉下风,七贵皆扫门。wǔ hóu fèng xià fēng,qī guì jiē sǎo mén。
黄金白玉璧,赠者不为恩。huáng jīn bái yù bì,zèng zhě bù wèi ēn。
璧以前为寿,金以置酒樽。bì yǐ qián wèi shòu,jīn yǐ zhì jiǔ zūn。
164«567891011