古诗词

寄方子时二首

王稚登

避人成独往,一室谢喧嚣。bì rén chéng dú wǎng,yī shì xiè xuān xiāo。
泉近书声碎,山深酒价高。quán jìn shū shēng suì,shān shēn jiǔ jià gāo。
千峰对茅屋,终日听松涛。qiān fēng duì máo wū,zhōng rì tīng sōng tāo。
五亩瓜园地,躬耕莫惮劳。wǔ mǔ guā yuán dì,gōng gēng mò dàn láo。

王稚登

明常州府武进(一作江阴)人,移居苏州,字伯谷,号玉遮山人。十岁能诗,既长,名满吴会。吴门自文徵明后,风雅无定属,稚登尝及徵明门,遥接其风,擅词翰之席者三十余年,为同时代布衣诗人之佼佼者。闽粤人过苏州者,虽商贾亦必求见乞字。万历中征修国史,未上而史局罢。曾编散曲为《吴骚集》,所收己作不少。又有《吴郡丹青志》、《奕史》《吴社编》及《尊生斋集》等。 王稚登的作品>>

猜您喜欢

弘教寺三首

王稚登

先朝行殿作禅宫,黄屋青山本是空。xiān cháo xíng diàn zuò chán gōng,huáng wū qīng shān běn shì kōng。
闻道一人曾驻跸,山僧不敢住当中。wén dào yī rén céng zhù bì,shān sēng bù gǎn zhù dāng zhōng。

弘教寺三首

王稚登

内家金像出蓬莱,千叶莲花玉作台。nèi jiā jīn xiàng chū péng lái,qiān yè lián huā yù zuò tái。
试向白毫光里看,圣人前世是如来。shì xiàng bái háo guāng lǐ kàn,shèng rén qián shì shì rú lái。

弘教寺三首

王稚登

宣皇在日寺新成,万乘亲来寺里行。xuān huáng zài rì sì xīn chéng,wàn chéng qīn lái sì lǐ xíng。
芳草也知无玉辇,秋风秋雨满阶生。fāng cǎo yě zhī wú yù niǎn,qiū fēng qiū yǔ mǎn jiē shēng。

题董生春山障子赠朱金吾

王稚登

董生留我子云亭,画尽春山酒未醒。dǒng shēng liú wǒ zi yún tíng,huà jǐn chūn shān jiǔ wèi xǐng。
赠与侯家金屋里,美人筵上斗眉青。zèng yǔ hóu jiā jīn wū lǐ,měi rén yán shàng dòu méi qīng。

都下寒食

王稚登

骑马寻春春尚迟,东风空自向人吹。qí mǎ xún chūn chūn shàng chí,dōng fēng kōng zì xiàng rén chuī。
燕王城里千株柳,寒食来看未有丝。yàn wáng chéng lǐ qiān zhū liǔ,hán shí lái kàn wèi yǒu sī。

长安春雪曲五首

王稚登

春风吹雪下桑干,添得城中一夜寒。chūn fēng chuī xuě xià sāng gàn,tiān dé chéng zhōng yī yè hán。
干鹊楼高消不尽,长安街上马头看。gàn què lóu gāo xiāo bù jǐn,zhǎng ān jiē shàng mǎ tóu kàn。

长安春雪曲五首

王稚登

一半秦声半楚声,秦娥调瑟楚娥筝。yī bàn qín shēng bàn chǔ shēng,qín é diào sè chǔ é zhēng。
凤凰城里家家雪,但是红楼冻不成。fèng huáng chéng lǐ jiā jiā xuě,dàn shì hóng lóu dòng bù chéng。

长安春雪曲五首

王稚登

御柳黄丝未满条,宫花红蕊不胜娇。yù liǔ huáng sī wèi mǎn tiáo,gōng huā hóng ruǐ bù shèng jiāo。
至尊看雪开温室,亲赐昭仪壁上椒。zhì zūn kàn xuě kāi wēn shì,qīn cì zhāo yí bì shàng jiāo。

长安春雪曲五首

王稚登

暖玉琵琶寒玉肤,一般如雪映罗襦。nuǎn yù pí pá hán yù fū,yī bān rú xuě yìng luó rú。
抱来只选《阳春》曲,弹作盘中大小珠。bào lái zhǐ xuǎn yáng chūn qū,dàn zuò pán zhōng dà xiǎo zhū。

长安春雪曲五首

王稚登

勒寒桃李未成蹊,啄雪流莺已自啼。lēi hán táo lǐ wèi chéng qī,zhuó xuě liú yīng yǐ zì tí。
进得貂裘浑不着,圣人春日赐征西。jìn dé diāo qiú hún bù zhe,shèng rén chūn rì cì zhēng xī。

席上赠故曹太史家歌姬

王稚登

东山昔伴谢公游,一曲能倾十二楼。dōng shān xī bàn xiè gōng yóu,yī qū néng qīng shí èr lóu。
今夜佛灯禅榻畔,路傍相逐按梁州。jīn yè fú dēng chán tà pàn,lù bàng xiāng zhú àn liáng zhōu。

十六夜孤山看月歌四首

王稚登

白头田父出当年,寺下江深水拍天。bái tóu tián fù chū dāng nián,sì xià jiāng shēn shuǐ pāi tiān。
沧海自从成陆后,禅宫渐与月宫连。cāng hǎi zì cóng chéng lù hòu,chán gōng jiàn yǔ yuè gōng lián。

十六夜孤山看月歌四首

王稚登

扬州西望隔沧波,花下楼台月下歌。yáng zhōu xī wàng gé cāng bō,huā xià lóu tái yuè xià gē。
好借清光骑鹤去,买将红袖斗嫦娥。hǎo jiè qīng guāng qí hè qù,mǎi jiāng hóng xiù dòu cháng é。

十六夜孤山看月歌四首

王稚登

江上浮岚半有无,轻烟淡荡月模糊。jiāng shàng fú lán bàn yǒu wú,qīng yān dàn dàng yuè mó hú。
彭郎隔水休相唤,别是人间一小姑。péng láng gé shuǐ xiū xiāng huàn,bié shì rén jiān yī xiǎo gū。

十六夜孤山看月歌四首

王稚登

千顷寒波看月生,半江微暗半江明。qiān qǐng hán bō kàn yuè shēng,bàn jiāng wēi àn bàn jiāng míng。
山僧手种门前树,记得潮痕与树平。shān sēng shǒu zhǒng mén qián shù,jì dé cháo hén yǔ shù píng。