古诗词

送沈孝廉读书天屏山

张羽

秋空雨洗千芙蓉,霜树绕谷攒青红。qiū kōng yǔ xǐ qiān fú róng,shuāng shù rào gǔ zǎn qīng hóng。
嗟我欲游不可得,子往毕业兹山中。jiē wǒ yù yóu bù kě dé,zi wǎng bì yè zī shān zhōng。
念子出身自纨绮,秀如青松茁蒿蓬。niàn zi chū shēn zì wán qǐ,xiù rú qīng sōng zhuó hāo péng。
十年奔走铩毛翮,黄金散尽家已空。shí nián bēn zǒu shā máo hé,huáng jīn sàn jǐn jiā yǐ kōng。
怀中一经不敢弃,舍此将恐为昏聋。huái zhōng yī jīng bù gǎn qì,shě cǐ jiāng kǒng wèi hūn lóng。
束书上堂告父母,云深独往无仆僮。shù shū shàng táng gào fù mǔ,yún shēn dú wǎng wú pū tóng。
林僧谷叟颇惊客,粗茶粝饭意甚忠。lín sēng gǔ sǒu pǒ jīng kè,cū chá lì fàn yì shén zhōng。
身闲昼静百事绝,经史左右相研攻。shēn xián zhòu jìng bǎi shì jué,jīng shǐ zuǒ yòu xiāng yán gōng。
径须跨海踏鲸背,且莫琐屑笺鱼虫。jìng xū kuà hǎi tà jīng bèi,qiě mò suǒ xiè jiān yú chóng。
车良路端期不止,跬步自可升华嵩。chē liáng lù duān qī bù zhǐ,kuǐ bù zì kě shēng huá sōng。
学成静俟时自至,譬彼力穑遭年丰。xué chéng jìng qí shí zì zhì,pì bǐ lì sè zāo nián fēng。
朝廷悬爵待奇隽,掇取五鼎荣三公。cháo tíng xuán jué dài qí juàn,duō qǔ wǔ dǐng róng sān gōng。
古来孝弟神所相,未必使子羸其躬。gǔ lái xiào dì shén suǒ xiāng,wèi bì shǐ zi léi qí gōng。
蹇予少学壮愈惰,聪明日损鬓已翁。jiǎn yǔ shǎo xué zhuàng yù duò,cōng míng rì sǔn bìn yǐ wēng。
世间有书未尽读,安得返老还为童。shì jiān yǒu shū wèi jǐn dú,ān dé fǎn lǎo hái wèi tóng。
跛鳖那由追騄耳,赠子以策情何穷。bǒ biē nà yóu zhuī lù ěr,zèng zi yǐ cè qíng hé qióng。
倘有新知远相教,为我缄寄东飞鸿。tǎng yǒu xīn zhī yuǎn xiāng jiào,wèi wǒ jiān jì dōng fēi hóng。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

重阳道院

张羽

玉洞泉香草自春,丹楼南下瞰城闉。yù dòng quán xiāng cǎo zì chūn,dān lóu nán xià kàn chéng yīn。
青衣童子曾来地,白石先生过去身。qīng yī tóng zi céng lái dì,bái shí xiān shēng guò qù shēn。
九转炉寒销宿火,七真堂古锁秋尘。jiǔ zhuǎn lú hán xiāo sù huǒ,qī zhēn táng gǔ suǒ qiū chén。
松间道士多凡骨,未省谁为出世人。sōng jiān dào shì duō fán gǔ,wèi shěng shuí wèi chū shì rén。

灯花次韵

张羽

画堂银烛映歌钟,醉眼俄惊火树红。huà táng yín zhú yìng gē zhōng,zuì yǎn é jīng huǒ shù hóng。
白玉屏深留晚艳,绛纱笼暖护春丛。bái yù píng shēn liú wǎn yàn,jiàng shā lóng nuǎn hù chūn cóng。
阑干清泪非因雨,狼藉残煤总为风。lán gàn qīng lèi fēi yīn yǔ,láng jí cán méi zǒng wèi fēng。
更忆禁垣归路静,金莲随马散文虹。gèng yì jìn yuán guī lù jìng,jīn lián suí mǎ sàn wén hóng。

宝叔塔院

张羽

赤阑闲倚化人宫,湖上春阴望不穷。chì lán xián yǐ huà rén gōng,hú shàng chūn yīn wàng bù qióng。
百尺楼台空相外,万家城郭雨声中。bǎi chǐ lóu tái kōng xiāng wài,wàn jiā chéng guō yǔ shēng zhōng。
斋房漏滴莲花水,讲殿经翻贝叶风。zhāi fáng lòu dī lián huā shuǐ,jiǎng diàn jīng fān bèi yè fēng。
自笑世缘心似石,拟焚香炷问生公。zì xiào shì yuán xīn shì shí,nǐ fén xiāng zhù wèn shēng gōng。

赠兰室居士袁省掾

张羽

弃官归去学寻真,有道何愁白发新。qì guān guī qù xué xún zhēn,yǒu dào hé chóu bái fā xīn。
湖上寻春灵寿杖,松间对客华阳巾。hú shàng xún chūn líng shòu zhàng,sōng jiān duì kè huá yáng jīn。
佛书谩写缘修静,丹药频丸为施人。fú shū mán xiě yuán xiū jìng,dān yào pín wán wèi shī rén。
自愧后生无所事,也辞冠盖乞闲身。zì kuì hòu shēng wú suǒ shì,yě cí guān gài qǐ xián shēn。

寄伏虎道场联上人

张羽

圣明亲选黑衣人,似共名山有宿因。shèng míng qīn xuǎn hēi yī rén,shì gòng míng shān yǒu sù yīn。
地上布金多长者,室中传偈总门人。dì shàng bù jīn duō zhǎng zhě,shì zhōng chuán jì zǒng mén rén。
法身已应诸天相,定力能消万劫尘。fǎ shēn yǐ yīng zhū tiān xiāng,dìng lì néng xiāo wàn jié chén。
愧我才名非凿齿,道安何事独相亲。kuì wǒ cái míng fēi záo chǐ,dào ān hé shì dú xiāng qīn。

送刘孝廉入蜀

张羽

长亭把酒唱离歌,别路迢迢奈尔何。zhǎng tíng bǎ jiǔ chàng lí gē,bié lù tiáo tiáo nài ěr hé。
淮水东来吴地尽,函关西去蜀山多。huái shuǐ dōng lái wú dì jǐn,hán guān xī qù shǔ shān duō。
秦宫万井生禾黍,汉阙千门长薜萝。qín gōng wàn jǐng shēng hé shǔ,hàn quē qiān mén zhǎng bì luó。
劝子慎须崇令德,莫将功业更蹉跎。quàn zi shèn xū chóng lìng dé,mò jiāng gōng yè gèng cuō tuó。

宿庆上人房

张羽

朱甍宝地绝尘埃,松下闲过步缘苔。zhū méng bǎo dì jué chén āi,sōng xià xián guò bù yuán tái。
仙梵更从莲室度,佛香时到竹房来。xiān fàn gèng cóng lián shì dù,fú xiāng shí dào zhú fáng lái。
己知静者通禅观,重听高僧话劫灰。jǐ zhī jìng zhě tōng chán guān,zhòng tīng gāo sēng huà jié huī。
寒榻不须灯照卧,夜深明月满池台。hán tà bù xū dēng zhào wò,yè shēn míng yuè mǎn chí tái。

咏美人手

张羽

嫩于春笋白于霜,轻拂菱花试晓妆。nèn yú chūn sǔn bái yú shuāng,qīng fú líng huā shì xiǎo zhuāng。
弹瑟每嫌银甲小,吹笙还爱玉纤长。dàn sè měi xián yín jiǎ xiǎo,chuī shēng hái ài yù xiān zhǎng。
宜将彩笔题红叶,倦把金针倚绣床。yí jiāng cǎi bǐ tí hóng yè,juàn bǎ jīn zhēn yǐ xiù chuáng。
拾翠归来芳径里,逢人莫问锦香囊。shí cuì guī lái fāng jìng lǐ,féng rén mò wèn jǐn xiāng náng。

苏小坟

张羽

冷落百花朝,无人上画桥。lěng luò bǎi huā cháo,wú rén shàng huà qiáo。
东风吹绿草,依旧似裙腰。dōng fēng chuī lǜ cǎo,yī jiù shì qún yāo。

客久梦中代内作二绝其一

张羽

梅蕊先春发,山茶寒着花。méi ruǐ xiān chūn fā,shān chá hán zhe huā。
郎从前日去,蚤晚过长沙。láng cóng qián rì qù,zǎo wǎn guò zhǎng shā。

杂咏

张羽

空山无四邻,闲扉映秋水。kōng shān wú sì lín,xián fēi yìng qiū shuǐ。
时有负樵人,唱歌白云里。shí yǒu fù qiáo rén,chàng gē bái yún lǐ。

秋夜卧病

张羽

清斋夜方寂,卧病谁相亲。qīng zhāi yè fāng jì,wò bìng shuí xiāng qīn。
秋萤如有意,殷勤来照人。qiū yíng rú yǒu yì,yīn qín lái zhào rén。

荒村无四邻茅斋深夜雨田犬时一鸣厨人时中语

张羽

十载湖边客,何人伴杖藜。shí zài hú biān kè,hé rén bàn zhàng lí。
登山临水兴,惟有阿通知。dēng shān lín shuǐ xīng,wéi yǒu ā tōng zhī。

题蕉

张羽

移得山后蕉,种傍山前屋。yí dé shān hòu jiāo,zhǒng bàng shān qián wū。
扶疏数叶开,还如山后绿。fú shū shù yè kāi,hái rú shān hòu lǜ。

题蕉

张羽

绿绮含风弱,芳缄卷露新。lǜ qǐ hán fēng ruò,fāng jiān juǎn lù xīn。
忆在闲庭院,婆娑映玉人。yì zài xián tíng yuàn,pó suō yìng yù rén。