古诗词

送沈孝廉读书天屏山

张羽

秋空雨洗千芙蓉,霜树绕谷攒青红。qiū kōng yǔ xǐ qiān fú róng,shuāng shù rào gǔ zǎn qīng hóng。
嗟我欲游不可得,子往毕业兹山中。jiē wǒ yù yóu bù kě dé,zi wǎng bì yè zī shān zhōng。
念子出身自纨绮,秀如青松茁蒿蓬。niàn zi chū shēn zì wán qǐ,xiù rú qīng sōng zhuó hāo péng。
十年奔走铩毛翮,黄金散尽家已空。shí nián bēn zǒu shā máo hé,huáng jīn sàn jǐn jiā yǐ kōng。
怀中一经不敢弃,舍此将恐为昏聋。huái zhōng yī jīng bù gǎn qì,shě cǐ jiāng kǒng wèi hūn lóng。
束书上堂告父母,云深独往无仆僮。shù shū shàng táng gào fù mǔ,yún shēn dú wǎng wú pū tóng。
林僧谷叟颇惊客,粗茶粝饭意甚忠。lín sēng gǔ sǒu pǒ jīng kè,cū chá lì fàn yì shén zhōng。
身闲昼静百事绝,经史左右相研攻。shēn xián zhòu jìng bǎi shì jué,jīng shǐ zuǒ yòu xiāng yán gōng。
径须跨海踏鲸背,且莫琐屑笺鱼虫。jìng xū kuà hǎi tà jīng bèi,qiě mò suǒ xiè jiān yú chóng。
车良路端期不止,跬步自可升华嵩。chē liáng lù duān qī bù zhǐ,kuǐ bù zì kě shēng huá sōng。
学成静俟时自至,譬彼力穑遭年丰。xué chéng jìng qí shí zì zhì,pì bǐ lì sè zāo nián fēng。
朝廷悬爵待奇隽,掇取五鼎荣三公。cháo tíng xuán jué dài qí juàn,duō qǔ wǔ dǐng róng sān gōng。
古来孝弟神所相,未必使子羸其躬。gǔ lái xiào dì shén suǒ xiāng,wèi bì shǐ zi léi qí gōng。
蹇予少学壮愈惰,聪明日损鬓已翁。jiǎn yǔ shǎo xué zhuàng yù duò,cōng míng rì sǔn bìn yǐ wēng。
世间有书未尽读,安得返老还为童。shì jiān yǒu shū wèi jǐn dú,ān dé fǎn lǎo hái wèi tóng。
跛鳖那由追騄耳,赠子以策情何穷。bǒ biē nà yóu zhuī lù ěr,zèng zi yǐ cè qíng hé qióng。
倘有新知远相教,为我缄寄东飞鸿。tǎng yǒu xīn zhī yuǎn xiāng jiào,wèi wǒ jiān jì dōng fēi hóng。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

重午四咏守宫艾虎百索辟兵符

张羽

四海静无尘,干戈化缙绅。sì hǎi jìng wú chén,gàn gē huà jìn shēn。
兵符何用戴,聊复应时新。bīng fú hé yòng dài,liáo fù yīng shí xīn。

观魏武纪有感

张羽

促路蜉蝣短,雄心日月长。cù lù fú yóu duǎn,xióng xīn rì yuè zhǎng。
玉床飘穗帐,犹自恋余香。yù chuáng piāo suì zhàng,yóu zì liàn yú xiāng。

杂题

张羽

我掩手中卷,尔罢膝间琴。wǒ yǎn shǒu zhōng juǎn,ěr bà xī jiān qín。
相看坐成晚,山水有余音。xiāng kàn zuò chéng wǎn,shān shuǐ yǒu yú yīn。

杂题

张羽

竿棹每随身,情于白鸟亲。gān zhào měi suí shēn,qíng yú bái niǎo qīn。
一蓑江上老,阅尽往来人。yī suō jiāng shàng lǎo,yuè jǐn wǎng lái rén。

杂题

张羽

岩云余轻素,红叶当风堕。yán yún yú qīng sù,hóng yè dāng fēng duò。
林亭江色多,谁能来此坐。lín tíng jiāng sè duō,shuí néng lái cǐ zuò。

杂题

张羽

云寒鸟归急,落日千峰敛。yún hán niǎo guī jí,luò rì qiān fēng liǎn。
不见暮樵归,林扉静中掩。bù jiàn mù qiáo guī,lín fēi jìng zhōng yǎn。

杂题

张羽

红叶下秋浦,归帆未到家。hóng yè xià qiū pǔ,guī fān wèi dào jiā。
今朝五两正,直过长风沙。jīn cháo wǔ liǎng zhèng,zhí guò zhǎng fēng shā。

题倭翁

张羽

万里扶桑国,年年贡扇来。wàn lǐ fú sāng guó,nián nián gòng shàn lái。
皇都无酷暑,赐尔拂尘埃。huáng dōu wú kù shǔ,cì ěr fú chén āi。

林皋秋色图

张羽

岩云拥轻素,红叶当风堕。yán yún yōng qīng sù,hóng yè dāng fēng duò。
秋色满空亭,无人来此坐。qiū sè mǎn kōng tíng,wú rén lái cǐ zuò。

碧岫晴云图

张羽

岚深山影寒,樵响不知处。lán shēn shān yǐng hán,qiáo xiǎng bù zhī chù。
绿树早莺时,千峰一家住。lǜ shù zǎo yīng shí,qiān fēng yī jiā zhù。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

盘云陟危磴,十步五回坐。pán yún zhì wēi dèng,shí bù wǔ huí zuò。
道旁无虎迹,曾有游仙过。dào páng wú hǔ jì,céng yǒu yóu xiān guò。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

秀出众峰顶,寻常云雾里。xiù chū zhòng fēng dǐng,xún cháng yún wù lǐ。
上有万年松,食之令不死。shàng yǒu wàn nián sōng,shí zhī lìng bù sǐ。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

涧路行将尽,高阁倚空虚。jiàn lù xíng jiāng jǐn,gāo gé yǐ kōng xū。
月明万籁尽,空山闻读书。yuè míng wàn lài jǐn,kōng shān wén dú shū。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

空林无人行,下有百年墓。kōng lín wú rén xíng,xià yǒu bǎi nián mù。
洒扫复何人,萧萧白杨树。sǎ sǎo fù hé rén,xiāo xiāo bái yáng shù。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

竹林路阴阴,寻幽不觉深。zhú lín lù yīn yīn,xún yōu bù jué shēn。
不比羊肠坂,空伤行客心。bù bǐ yáng cháng bǎn,kōng shāng xíng kè xīn。