古诗词

赠胡若海

张羽

胡叶两才子,束发好从戎。hú yè liǎng cái zi,shù fā hǎo cóng róng。
弃书去学剑,联翩行伍中。qì shū qù xué jiàn,lián piān xíng wǔ zhōng。
论兵舌吐火,见敌耳生风。lùn bīng shé tǔ huǒ,jiàn dí ěr shēng fēng。
连镳度狭邪,接席醉新丰。lián biāo dù xiá xié,jiē xí zuì xīn fēng。
万里逐轻车,十年无战功。wàn lǐ zhú qīng chē,shí nián wú zhàn gōng。
归来投文吏,相顾各成翁。guī lái tóu wén lì,xiāng gù gè chéng wēng。
知命故无怨,为儒岂不通。zhī mìng gù wú yuàn,wèi rú qǐ bù tōng。
聊复释短褐,从兹事章逢。liáo fù shì duǎn hè,cóng zī shì zhāng féng。
君恩承见收,吾道未终穷。jūn ēn chéng jiàn shōu,wú dào wèi zhōng qióng。
乘轺九真界,策马三晋冲。chéng yáo jiǔ zhēn jiè,cè mǎ sān jìn chōng。
一身随简书,分散如飞蓬。yī shēn suí jiǎn shū,fēn sàn rú fēi péng。
严秋九月天,握手此相逢。yán qiū jiǔ yuè tiān,wò shǒu cǐ xiāng féng。
垂杨欲生肘,浩气犹填胸。chuí yáng yù shēng zhǒu,hào qì yóu tián xiōng。
却话向来迹,恍然醉梦同。què huà xiàng lái jì,huǎng rán zuì mèng tóng。
一赞少昊司,出入蓬莱宫。yī zàn shǎo hào sī,chū rù péng lái gōng。
一佐青阳宰,弦歌百里封。yī zuǒ qīng yáng zǎi,xián gē bǎi lǐ fēng。
人非鸟兽群,焉得长相从。rén fēi niǎo shòu qún,yān dé zhǎng xiāng cóng。
换酒金陵市,分袂新亭东。huàn jiǔ jīn líng shì,fēn mèi xīn tíng dōng。
高歌清骊曲,笑拂宝剑锋。gāo gē qīng lí qū,xiào fú bǎo jiàn fēng。
致身贵勋业,泣别非英雄。zhì shēn guì xūn yè,qì bié fēi yīng xióng。
石城接秋浦,九华应茅峰。shí chéng jiē qiū pǔ,jiǔ huá yīng máo fēng。
欲寄碧云句,中有双飞鸿。yù jì bì yún jù,zhōng yǒu shuāng fēi hóng。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

题画

张羽

玉洞仙桃万树花,楼台仿佛蔡经家。yù dòng xiān táo wàn shù huā,lóu tái fǎng fú cài jīng jiā。
神丹炼就何曾服,乞与山童饲白鸦。shén dān liàn jiù hé céng fú,qǐ yǔ shān tóng sì bái yā。

刘伶谢安陶潜王羲之像

张羽

鹿车载酒竹间期,不记山妻泣谏时。lù chē zài jiǔ zhú jiān qī,bù jì shān qī qì jiàn shí。
已识形骸为外物,何须荷锸镇相随。yǐ shí xíng hái wèi wài wù,hé xū hé chā zhèn xiāng suí。

刘伶谢安陶潜王羲之像

张羽

典午风流数谢公,高标自许伯夷同。diǎn wǔ fēng liú shù xiè gōng,gāo biāo zì xǔ bó yí tóng。
桓郎跋扈苻郎健,都在尚书雅量中。huán láng bá hù fú láng jiàn,dōu zài shàng shū yǎ liàng zhōng。

刘伶谢安陶潜王羲之像

张羽

五儿长大翟妻贤,解绶归来只醉眠。wǔ ér zhǎng dà dí qī xián,jiě shòu guī lái zhǐ zuì mián。
篱下黄花门外柳,秋光不似义熙前。lí xià huáng huā mén wài liǔ,qiū guāng bù shì yì xī qián。

刘伶谢安陶潜王羲之像

张羽

白葛为巾不裹头,兰亭会里最风流。bái gé wèi jīn bù guǒ tóu,lán tíng huì lǐ zuì fēng liú。
老来忘却观鹅癖,只爱山人许远游。lǎo lái wàng què guān é pǐ,zhǐ ài shān rén xǔ yuǎn yóu。

题手画云山图赠王生泰

张羽

积善桥东旧宅间,独随阿母住青山。jī shàn qiáo dōng jiù zhái jiān,dú suí ā mǔ zhù qīng shān。
鹿车奉引行春去,多在云松九琐间。lù chē fèng yǐn xíng chūn qù,duō zài yún sōng jiǔ suǒ jiān。

云山图

张羽

薜荔花开僧舍闲,佛香时列竹窗间。bì lì huā kāi sēng shě xián,fú xiāng shí liè zhú chuāng jiān。
朝来小试南唐墨,写得溪南数叠山。cháo lái xiǎo shì nán táng mò,xiě dé xī nán shù dié shān。

舟次孤山

张羽

水绕荒山路半斜,墓园无主属官家。shuǐ rào huāng shān lù bàn xié,mù yuán wú zhǔ shǔ guān jiā。
我来正是梅开日,满目蓬蒿不见家。wǒ lái zhèng shì méi kāi rì,mǎn mù péng hāo bù jiàn jiā。

海会僧房

张羽

床头书卷绿牙签,病起名家手自拈。chuáng tóu shū juǎn lǜ yá qiān,bìng qǐ míng jiā shǒu zì niān。
气息未回禅诵少,犹能弹舌讲楞严。qì xī wèi huí chán sòng shǎo,yóu néng dàn shé jiǎng léng yán。

哀宋君女阿归

张羽

客来唤出最钟情,暂别谁知便隔生。kè lái huàn chū zuì zhōng qíng,zàn bié shuí zhī biàn gé shēng。
昨日闽州书信到,伤心犹有阿归名。zuó rì mǐn zhōu shū xìn dào,shāng xīn yóu yǒu ā guī míng。

晓发嘉兴

张羽

城乌啼散驿楼空,一舸苍茫曙色中。chéng wū tí sàn yì lóu kōng,yī gě cāng máng shǔ sè zhōng。
不是故人今夕共,定应愁绝雨兼风。bù shì gù rén jīn xī gòng,dìng yīng chóu jué yǔ jiān fēng。

舟中闻歌

张羽

何处清歌短更长,渚风沙雨共凄凉。hé chù qīng gē duǎn gèng zhǎng,zhǔ fēng shā yǔ gòng qī liáng。
不须直向天涯听,一日辞家已断肠。bù xū zhí xiàng tiān yá tīng,yī rì cí jiā yǐ duàn cháng。

雨中想东园杏花

张羽

斋居清昼四无邻,黄卷中间过半春。zhāi jū qīng zhòu sì wú lín,huáng juǎn zhōng jiān guò bàn chūn。
落尽杏花浑不看,少年人似老年人。luò jǐn xìng huā hún bù kàn,shǎo nián rén shì lǎo nián rén。

东园报杏花未开

张羽

芳葩未拆避春寒,日日烦君绕画阑。fāng pā wèi chāi bì chūn hán,rì rì fán jūn rào huà lán。
莫是主家曾见惯,含情欲待外人看。mò shì zhǔ jiā céng jiàn guàn,hán qíng yù dài wài rén kàn。

怀黄野得

张羽

疏散元非用世才,日高林户尚慵开。shū sàn yuán fēi yòng shì cái,rì gāo lín hù shàng yōng kāi。
为怜湖上青山好,行到冬青树底来。wèi lián hú shàng qīng shān hǎo,xíng dào dōng qīng shù dǐ lái。