古诗词

赠胡若海

张羽

胡叶两才子,束发好从戎。hú yè liǎng cái zi,shù fā hǎo cóng róng。
弃书去学剑,联翩行伍中。qì shū qù xué jiàn,lián piān xíng wǔ zhōng。
论兵舌吐火,见敌耳生风。lùn bīng shé tǔ huǒ,jiàn dí ěr shēng fēng。
连镳度狭邪,接席醉新丰。lián biāo dù xiá xié,jiē xí zuì xīn fēng。
万里逐轻车,十年无战功。wàn lǐ zhú qīng chē,shí nián wú zhàn gōng。
归来投文吏,相顾各成翁。guī lái tóu wén lì,xiāng gù gè chéng wēng。
知命故无怨,为儒岂不通。zhī mìng gù wú yuàn,wèi rú qǐ bù tōng。
聊复释短褐,从兹事章逢。liáo fù shì duǎn hè,cóng zī shì zhāng féng。
君恩承见收,吾道未终穷。jūn ēn chéng jiàn shōu,wú dào wèi zhōng qióng。
乘轺九真界,策马三晋冲。chéng yáo jiǔ zhēn jiè,cè mǎ sān jìn chōng。
一身随简书,分散如飞蓬。yī shēn suí jiǎn shū,fēn sàn rú fēi péng。
严秋九月天,握手此相逢。yán qiū jiǔ yuè tiān,wò shǒu cǐ xiāng féng。
垂杨欲生肘,浩气犹填胸。chuí yáng yù shēng zhǒu,hào qì yóu tián xiōng。
却话向来迹,恍然醉梦同。què huà xiàng lái jì,huǎng rán zuì mèng tóng。
一赞少昊司,出入蓬莱宫。yī zàn shǎo hào sī,chū rù péng lái gōng。
一佐青阳宰,弦歌百里封。yī zuǒ qīng yáng zǎi,xián gē bǎi lǐ fēng。
人非鸟兽群,焉得长相从。rén fēi niǎo shòu qún,yān dé zhǎng xiāng cóng。
换酒金陵市,分袂新亭东。huàn jiǔ jīn líng shì,fēn mèi xīn tíng dōng。
高歌清骊曲,笑拂宝剑锋。gāo gē qīng lí qū,xiào fú bǎo jiàn fēng。
致身贵勋业,泣别非英雄。zhì shēn guì xūn yè,qì bié fēi yīng xióng。
石城接秋浦,九华应茅峰。shí chéng jiē qiū pǔ,jiǔ huá yīng máo fēng。
欲寄碧云句,中有双飞鸿。yù jì bì yún jù,zhōng yǒu shuāng fēi hóng。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

明妃

张羽

绝漠琵琶汉苑心,胡雏漫听岂知音。jué mò pí pá hàn yuàn xīn,hú chú màn tīng qǐ zhī yīn。
自缘花貌浑难画,不是丹青故索金。zì yuán huā mào hún nán huà,bù shì dān qīng gù suǒ jīn。

题刘大参函关图

张羽

卯金公子托金兰,惜别秦川雪满山。mǎo jīn gōng zi tuō jīn lán,xī bié qín chuān xuě mǎn shān。
何处思君天万里,只应清梦到函关。hé chù sī jūn tiān wàn lǐ,zhǐ yīng qīng mèng dào hán guān。

题徐都司宅上海棠

张羽

雨腻烟霏晓梦酣,东风扶醉倚危栏。yǔ nì yān fēi xiǎo mèng hān,dōng fēng fú zuì yǐ wēi lán。
游人遥隔雕墙外,桃李成林欲认难。yóu rén yáo gé diāo qiáng wài,táo lǐ chéng lín yù rèn nán。

西园春晓

张羽

二月东风晓逗寒,西园刚借摽梅看。èr yuè dōng fēng xiǎo dòu hán,xī yuán gāng jiè biāo méi kàn。
幽人兴落春华外,不奈新红上竹阑。yōu rén xīng luò chūn huá wài,bù nài xīn hóng shàng zhú lán。

题醉学士

张羽

天上归来老集英,醉中岁月漫峥嵘。tiān shàng guī lái lǎo jí yīng,zuì zhōng suì yuè màn zhēng róng。
先生不是高阳侣,自笑三闾说独醒。xiān shēng bù shì gāo yáng lǚ,zì xiào sān lǘ shuō dú xǐng。

竹斋为刘尚絅题

张羽

美人居傍竹西亭,冰玉相看眼更青。měi rén jū bàng zhú xī tíng,bīng yù xiāng kàn yǎn gèng qīng。
伺凤翔鸾浑未解,轩间试亦鼓湘灵。cì fèng xiáng luán hún wèi jiě,xuān jiān shì yì gǔ xiāng líng。

东楼夜集

张羽

秋尽江南访隐沦,江南风物总宜人。qiū jǐn jiāng nán fǎng yǐn lún,jiāng nán fēng wù zǒng yí rén。
洞庭橘缀山头锦,笠泽鱼抛水面银。dòng tíng jú zhuì shān tóu jǐn,lì zé yú pāo shuǐ miàn yín。

雪夜与鹏举弟过禅房

张羽

夜久真消雪水茶,听琴观弈共灯花。yè jiǔ zhēn xiāo xuě shuǐ chá,tīng qín guān yì gòng dēng huā。
当年几许留诗在,不向山僧问碧纱。dāng nián jǐ xǔ liú shī zài,bù xiàng shān sēng wèn bì shā。

雪夜与鹏举弟过禅房

张羽

堂上曾分佛供茶,忆僧遥问木兰花。táng shàng céng fēn fú gōng chá,yì sēng yáo wèn mù lán huā。
相逢更爱毗卢暖,笑煞尘途抗帽纱。xiāng féng gèng ài pí lú nuǎn,xiào shā chén tú kàng mào shā。

题画

张羽

九迭屏前水倒垂,古今唯有谪仙诗。jiǔ dié píng qián shuǐ dào chuí,gǔ jīn wéi yǒu zhé xiān shī。
道人杖策穷源去,写得峰头乍落时。dào rén zhàng cè qióng yuán qù,xiě dé fēng tóu zhà luò shí。

绝句

张羽

青苔黄叶掩柴扉,远客无端夜忆归。qīng tái huáng yè yǎn chái fēi,yuǎn kè wú duān yè yì guī。
林外月斜童子睡,独临残烛解寒衣。lín wài yuè xié tóng zi shuì,dú lín cán zhú jiě hán yī。

夏雨新霁图

张羽

看图忆得住山阿,茅屋深深隐薜萝。kàn tú yì dé zhù shān ā,máo wū shēn shēn yǐn bì luó。
风雨过来啼鸟静,白云更比绿云多。fēng yǔ guò lái tí niǎo jìng,bái yún gèng bǐ lǜ yún duō。

赠五河驿丞孙本

张羽

驿楼郁郁古河滨,日日征帆送使臣。yì lóu yù yù gǔ hé bīn,rì rì zhēng fān sòng shǐ chén。
不共灯前一杯酒,谁知亭长是诗人。bù gòng dēng qián yī bēi jiǔ,shuí zhī tíng zhǎng shì shī rén。

登韩信城望漂母墓

张羽

绕城春水绿含漪,遥忆沙头澼絖时。rào chéng chūn shuǐ lǜ hán yī,yáo yì shā tóu pì kuàng shí。
若爱当时一杯饭,千年孤冢有谁知。ruò ài dāng shí yī bēi fàn,qiān nián gū zhǒng yǒu shuí zhī。

题倭翁

张羽

小国贡来东海外,尚方分给午门前。xiǎo guó gòng lái dōng hǎi wài,shàng fāng fēn gěi wǔ mén qián。
终身永保君王赐,总遇秋风莫弃捐。zhōng shēn yǒng bǎo jūn wáng cì,zǒng yù qiū fēng mò qì juān。