古诗词

题金华王氏洁养堂

张羽

金华之山何岧峣,上有楼观当云霄。jīn huá zhī shān hé tiáo yáo,shàng yǒu lóu guān dāng yún xiāo。
仙人时跨彩鸾下,夜静月明吹玉箫。xiān rén shí kuà cǎi luán xià,yè jìng yuè míng chuī yù xiāo。
丹厓翠壁饶烟雾,正是初平牧羊处。dān yá cuì bì ráo yān wù,zhèng shì chū píng mù yáng chù。
初平一去已千春,白石于今尚如故。chū píng yī qù yǐ qiān chūn,bái shí yú jīn shàng rú gù。
君因采药时经过,袅袅凉飙生薜萝。jūn yīn cǎi yào shí jīng guò,niǎo niǎo liáng biāo shēng bì luó。
洞口雨余苍藓合,松间秋晚白云多。dòng kǒu yǔ yú cāng xiǎn hé,sōng jiān qiū wǎn bái yún duō。
幽径闲行不辞远,泠泠碧涧流常满。yōu jìng xián xíng bù cí yuǎn,líng líng bì jiàn liú cháng mǎn。
赤松来往此岩中,曾见蓬莱几清浅。chì sōng lái wǎng cǐ yán zhōng,céng jiàn péng lái jǐ qīng qiǎn。
有时高咏独归来,回看明月上仙台。yǒu shí gāo yǒng dú guī lái,huí kàn míng yuè shàng xiān tái。
瑶草无声露华湿,天风拂袖吟怀开。yáo cǎo wú shēng lù huá shī,tiān fēng fú xiù yín huái kāi。
闻道君家景殊绝,南山有花如白雪。wén dào jūn jiā jǐng shū jué,nán shān yǒu huā rú bái xuě。
兄弟相规侍母前,儿身常比花同洁。xiōng dì xiāng guī shì mǔ qián,ér shēn cháng bǐ huā tóng jié。
花谢花开春复秋,悠悠世事随东流。huā xiè huā kāi chūn fù qiū,yōu yōu shì shì suí dōng liú。
惟有高堂风物在,开门长对南山幽。wéi yǒu gāo táng fēng wù zài,kāi mén zhǎng duì nán shān yōu。
八珍美味非所欲,菽水奉亲欢不足。bā zhēn měi wèi fēi suǒ yù,shū shuǐ fèng qīn huān bù zú。
但愿栖迟勿远游,岁岁相依在林麓。dàn yuàn qī chí wù yuǎn yóu,suì suì xiāng yī zài lín lù。
君不见西家轻薄儿,身随贾客游天涯。jūn bù jiàn xī jiā qīng báo ér,shēn suí jiǎ kè yóu tiān yá。
挂帆东去入沧海,风涛汹涌无归期。guà fān dōng qù rù cāng hǎi,fēng tāo xiōng yǒng wú guī qī。
又不见南邻少年游侠客,遥遥走马天西极。yòu bù jiàn nán lín shǎo nián yóu xiá kè,yáo yáo zǒu mǎ tiān xī jí。
几时贩得黄金归,愁来应洒穷途泣。jǐ shí fàn dé huáng jīn guī,chóu lái yīng sǎ qióng tú qì。
人生忠孝当两全,事亲且复终天年。rén shēng zhōng xiào dāng liǎng quán,shì qīn qiě fù zhōng tiān nián。
还须奋身佐明主,留取声名照千古。hái xū fèn shēn zuǒ míng zhǔ,liú qǔ shēng míng zhào qiān gǔ。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

题萱

张羽

佳人重生男,竞种宜男草。jiā rén zhòng shēng nán,jìng zhǒng yí nán cǎo。
东邻有孀妇,对花空自老。dōng lín yǒu shuāng fù,duì huā kōng zì lǎo。

题画

张羽

江水绿沉沉,危峰倒夕阴。jiāng shuǐ lǜ chén chén,wēi fēng dào xī yīn。
何人倚高阁,月出听龙吟。hé rén yǐ gāo gé,yuè chū tīng lóng yín。

题画

张羽

白云飞不尽,青山断复通。bái yún fēi bù jǐn,qīng shān duàn fù tōng。
涧道多机杼,时鸣春树中。jiàn dào duō jī zhù,shí míng chūn shù zhōng。

题画

张羽

长松生夏寒,野水净人目。zhǎng sōng shēng xià hán,yě shuǐ jìng rén mù。
借得相牛经,闲来石上读。jiè dé xiāng niú jīng,xián lái shí shàng dú。

题画

张羽

舟随烟鹤远,行尽碧溪湾。zhōu suí yān hè yuǎn,xíng jǐn bì xī wān。
归来北窗下,写得向来山。guī lái běi chuāng xià,xiě dé xiàng lái shān。

题画

张羽

一雨涨新绿,云开四山绕。yī yǔ zhǎng xīn lǜ,yún kāi sì shān rào。
人掩筚门深,斜阳照江鸟。rén yǎn bì mén shēn,xié yáng zhào jiāng niǎo。

题画

张羽

高人自无偶,独向亭中坐。gāo rén zì wú ǒu,dú xiàng tíng zhōng zuò。
日落山风来,时闻松子堕。rì luò shān fēng lái,shí wén sōng zi duò。

题画

张羽

落日四山绕,空亭面面开。luò rì sì shān rào,kōng tíng miàn miàn kāi。
白云如有待,山人殊未来。bái yún rú yǒu dài,shān rén shū wèi lái。

题画

张羽

涧路独行迟,闲云逐杖藜。jiàn lù dú xíng chí,xián yún zhú zhàng lí。
欲寻泉落处,应只野猿知。yù xún quán luò chù,yīng zhǐ yě yuán zhī。

塞马图

张羽

弓剑随身带,阏氏细马驮。gōng jiàn suí shēn dài,è shì xì mǎ tuó。
天寒水草远,更过白狼河。tiān hán shuǐ cǎo yuǎn,gèng guò bái láng hé。

塞马图

张羽

阵火照红云,龙庭战未分。zhèn huǒ zhào hóng yún,lóng tíng zhàn wèi fēn。
全家上马去,应避李将军。quán jiā shàng mǎ qù,yīng bì lǐ jiāng jūn。

题章舟隐画

张羽

扁舟小于叶,来往横塘里。biǎn zhōu xiǎo yú yè,lái wǎng héng táng lǐ。
为看青山多,画得青山似。wèi kàn qīng shān duō,huà dé qīng shān shì。

重午四咏守宫艾虎百索辟兵符

张羽

玉杵捣香酥,试入来红髓。yù chǔ dǎo xiāng sū,shì rù lái hóng suǐ。
底用苦关防,妾身清似水。dǐ yòng kǔ guān fáng,qiè shēn qīng shì shuǐ。

重午四咏守宫艾虎百索辟兵符

张羽

作伪欲成真,狞狰门上挂。zuò wěi yù chéng zhēn,níng zhēng mén shàng guà。
若教鬼有灵,看来应未怕。ruò jiào guǐ yǒu líng,kàn lái yīng wèi pà。

重午四咏守宫艾虎百索辟兵符

张羽

千丝复万缕,向儿臂上缠。qiān sī fù wàn lǚ,xiàng ér bì shàng chán。
教儿长寿命,一寸一年年。jiào ér zhǎng shòu mìng,yī cùn yī nián nián。