古诗词

题金华王氏洁养堂

张羽

金华之山何岧峣,上有楼观当云霄。jīn huá zhī shān hé tiáo yáo,shàng yǒu lóu guān dāng yún xiāo。
仙人时跨彩鸾下,夜静月明吹玉箫。xiān rén shí kuà cǎi luán xià,yè jìng yuè míng chuī yù xiāo。
丹厓翠壁饶烟雾,正是初平牧羊处。dān yá cuì bì ráo yān wù,zhèng shì chū píng mù yáng chù。
初平一去已千春,白石于今尚如故。chū píng yī qù yǐ qiān chūn,bái shí yú jīn shàng rú gù。
君因采药时经过,袅袅凉飙生薜萝。jūn yīn cǎi yào shí jīng guò,niǎo niǎo liáng biāo shēng bì luó。
洞口雨余苍藓合,松间秋晚白云多。dòng kǒu yǔ yú cāng xiǎn hé,sōng jiān qiū wǎn bái yún duō。
幽径闲行不辞远,泠泠碧涧流常满。yōu jìng xián xíng bù cí yuǎn,líng líng bì jiàn liú cháng mǎn。
赤松来往此岩中,曾见蓬莱几清浅。chì sōng lái wǎng cǐ yán zhōng,céng jiàn péng lái jǐ qīng qiǎn。
有时高咏独归来,回看明月上仙台。yǒu shí gāo yǒng dú guī lái,huí kàn míng yuè shàng xiān tái。
瑶草无声露华湿,天风拂袖吟怀开。yáo cǎo wú shēng lù huá shī,tiān fēng fú xiù yín huái kāi。
闻道君家景殊绝,南山有花如白雪。wén dào jūn jiā jǐng shū jué,nán shān yǒu huā rú bái xuě。
兄弟相规侍母前,儿身常比花同洁。xiōng dì xiāng guī shì mǔ qián,ér shēn cháng bǐ huā tóng jié。
花谢花开春复秋,悠悠世事随东流。huā xiè huā kāi chūn fù qiū,yōu yōu shì shì suí dōng liú。
惟有高堂风物在,开门长对南山幽。wéi yǒu gāo táng fēng wù zài,kāi mén zhǎng duì nán shān yōu。
八珍美味非所欲,菽水奉亲欢不足。bā zhēn měi wèi fēi suǒ yù,shū shuǐ fèng qīn huān bù zú。
但愿栖迟勿远游,岁岁相依在林麓。dàn yuàn qī chí wù yuǎn yóu,suì suì xiāng yī zài lín lù。
君不见西家轻薄儿,身随贾客游天涯。jūn bù jiàn xī jiā qīng báo ér,shēn suí jiǎ kè yóu tiān yá。
挂帆东去入沧海,风涛汹涌无归期。guà fān dōng qù rù cāng hǎi,fēng tāo xiōng yǒng wú guī qī。
又不见南邻少年游侠客,遥遥走马天西极。yòu bù jiàn nán lín shǎo nián yóu xiá kè,yáo yáo zǒu mǎ tiān xī jí。
几时贩得黄金归,愁来应洒穷途泣。jǐ shí fàn dé huáng jīn guī,chóu lái yīng sǎ qióng tú qì。
人生忠孝当两全,事亲且复终天年。rén shēng zhōng xiào dāng liǎng quán,shì qīn qiě fù zhōng tiān nián。
还须奋身佐明主,留取声名照千古。hái xū fèn shēn zuǒ míng zhǔ,liú qǔ shēng míng zhào qiān gǔ。
张羽

张羽

张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。 张羽的作品>>

猜您喜欢

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

偶逐微官去,暂掩林中宅。ǒu zhú wēi guān qù,zàn yǎn lín zhōng zhái。
手种茱萸树,归时高几尺。shǒu zhǒng zhū yú shù,guī shí gāo jǐ chǐ。

山居七咏题画送周伯阳游仙顶

张羽

春风试茶处,潭上葛花开。chūn fēng shì chá chù,tán shàng gé huā kāi。
去尽同游伴,伤心此独来。qù jǐn tóng yóu bàn,shāng xīn cǐ dú lái。

题竹

张羽

幸逃斤斧忧,独抱风霜节。xìng táo jīn fǔ yōu,dú bào fēng shuāng jié。
时有饥禽来,枝头弄明月。shí yǒu jī qín lái,zhī tóu nòng míng yuè。

六一泉

张羽

醉翁去已久,废寺泉流圃。zuì wēng qù yǐ jiǔ,fèi sì quán liú pǔ。
朝来春雨深,照见山鸡舞。cháo lái chūn yǔ shēn,zhào jiàn shān jī wǔ。

四贤诗

张羽

胜日罢书经,扬舲出远坰。shèng rì bà shū jīng,yáng líng chū yuǎn jiōng。
清流兼峻岭,应不减兰亭。qīng liú jiān jùn lǐng,yīng bù jiǎn lán tíng。

四贤诗

张羽

昨别征西幕,神闲务亦闲。zuó bié zhēng xī mù,shén xián wù yì xián。
此中可高卧,何必是东山。cǐ zhōng kě gāo wò,hé bì shì dōng shān。

四贤诗

张羽

刺史放衙早,轻舟泛碧池。cì shǐ fàng yá zǎo,qīng zhōu fàn bì chí。
只应官事了,来写放生碑。zhǐ yīng guān shì le,lái xiě fàng shēng bēi。

四贤诗

张羽

闻道苏湾里,苏公旧此游。wén dào sū wān lǐ,sū gōng jiù cǐ yóu。
湖天风物好,应胜在儋州。hú tiān fēng wù hǎo,yīng shèng zài dān zhōu。

听老者理琵琶

张羽

老来弦索久相违,心事虽存指力微。lǎo lái xián suǒ jiǔ xiāng wéi,xīn shì suī cún zhǐ lì wēi。
莫更重弹《白翎雀》,如今座上北人稀。mò gèng zhòng dàn bái líng què,rú jīn zuò shàng běi rén xī。

悼高青丘季迪三首

张羽

灯前把卷泪双垂,妻子惊看那得知。dēng qián bǎ juǎn lèi shuāng chuí,qī zi jīng kàn nà dé zhī。
江上故人身已没,箧中寻得寄来诗。jiāng shàng gù rén shēn yǐ méi,qiè zhōng xún dé jì lái shī。

悼高青丘季迪三首

张羽

消息初传信又疑,君亡谁复可言诗。xiāo xī chū chuán xìn yòu yí,jūn wáng shuí fù kě yán shī。
中郎幼女今痴小,遗稿千篇付与谁。zhōng láng yòu nǚ jīn chī xiǎo,yí gǎo qiān piān fù yǔ shuí。

悼高青丘季迪三首

张羽

生平意气竟何为,无禄无田最可悲。shēng píng yì qì jìng hé wèi,wú lù wú tián zuì kě bēi。
赖有声名消不得,汉家乐府盛唐诗。lài yǒu shēng míng xiāo bù dé,hàn jiā lè fǔ shèng táng shī。

取胜亭感旧

张羽

绿雨微消紫陌尘,湖光冷落似无春。lǜ yǔ wēi xiāo zǐ mò chén,hú guāng lěng luò shì wú chūn。
朱门记得曾游处,杨柳青青不见人。zhū mén jì dé céng yóu chù,yáng liǔ qīng qīng bù jiàn rén。

挽杨宪府孟载二首

张羽

南北云山赋远游,白头终老晋阳秋。nán běi yún shān fù yuǎn yóu,bái tóu zhōng lǎo jìn yáng qiū。
千篇留得平生稿,半似苏州半郢州。qiān piān liú dé píng shēng gǎo,bàn shì sū zhōu bàn yǐng zhōu。

挽杨宪府孟载二首

张羽

恨不寻君未死前,须臾一别便千年。hèn bù xún jūn wèi sǐ qián,xū yú yī bié biàn qiān nián。
慰人幸有童乌在,他日应能续《太玄》。wèi rén xìng yǒu tóng wū zài,tā rì yīng néng xù tài xuán。