古诗词

王子约双钩竹歌

李昱

王君金华人,画竹夸当代。wáng jūn jīn huá rén,huà zhú kuā dāng dài。
此竹乃是钩勒之所为,坐上千人万人爱。cǐ zhú nǎi shì gōu lēi zhī suǒ wèi,zuò shàng qiān rén wàn rén ài。
令祖蓝田王右丞,盛唐诗格称其能。lìng zǔ lán tián wáng yòu chéng,shèng táng shī gé chēng qí néng。
将诗变竹寄馀趣,传与衣冠不乏千载之云礽。jiāng shī biàn zhú jì yú qù,chuán yǔ yī guān bù fá qiān zài zhī yún réng。
王君为人清拔俗,兴来踏遍筼筜谷。wáng jūn wèi rén qīng bá sú,xīng lái tà biàn yún dāng gǔ。
笼籦桃枝纷入眼,??笆篻常经目。lóng zhōng táo zhī fēn rù yǎn,liáo lǐ bā piǎo cháng jīng mù。
往来曾见吴门道士张溪云,归晚轩中事幽独。wǎng lái céng jiàn wú mén dào shì zhāng xī yún,guī wǎn xuān zhōng shì yōu dú。
有时不作山水图,戏拈银毫书此竹。yǒu shí bù zuò shān shuǐ tú,xì niān yín háo shū cǐ zhú。
王君笔法乃过之,翠筱双钩出林麓。wáng jūn bǐ fǎ nǎi guò zhī,cuì xiǎo shuāng gōu chū lín lù。
耳根但觉风泠泠,比似张生但神速。ěr gēn dàn jué fēng líng líng,bǐ shì zhāng shēng dàn shén sù。
王君写竹能写形,真成标格非冥冥。wáng jūn xiě zhú néng xiě xíng,zhēn chéng biāo gé fēi míng míng。
翛然独立太素始,脱略粉墨辞丹青。xiāo rán dú lì tài sù shǐ,tuō lüè fěn mò cí dān qīng。
或如金错刀,或如铁钩锁。huò rú jīn cuò dāo,huò rú tiě gōu suǒ。
或如折戟沉吴沙,或如碎璧逃秦火。huò rú zhé jǐ chén wú shā,huò rú suì bì táo qín huǒ。
或如银幡宝胜之飘飖,或若金节羽衣之婀娜。huò rú yín fān bǎo shèng zhī piāo yáo,huò ruò jīn jié yǔ yī zhī ē nà。
或如沧江风曳之水衣,或如黄河半解不解之冰澌。huò rú cāng jiāng fēng yè zhī shuǐ yī,huò rú huáng hé bàn jiě bù jiě zhī bīng sī。
或如白凤尾,或如苍龙漦。huò rú bái fèng wěi,huò rú cāng lóng chí。
钱刀剪碎波心月,丹汞炼就炉中雪。qián dāo jiǎn suì bō xīn yuè,dān gǒng liàn jiù lú zhōng xuě。
初疑荆轲图穷见匕首,又惊毛遂颖脱呈锥末。chū yí jīng kē tú qióng jiàn bǐ shǒu,yòu jīng máo suì yǐng tuō chéng zhuī mò。
天机逞其妙,形状何骈阗。tiān jī chěng qí miào,xíng zhuàng hé pián tián。
后生学子竞观看,但悟书法如针悬。hòu shēng xué zi jìng guān kàn,dàn wù shū fǎ rú zhēn xuán。
唐时亦有萧协律,所至清风起萧瑟。táng shí yì yǒu xiāo xié lǜ,suǒ zhì qīng fēng qǐ xiāo sè。
眼昏手颤艺转工,一十五叶称绝笔。yǎn hūn shǒu chàn yì zhuǎn gōng,yī shí wǔ yè chēng jué bǐ。
宋时亦有文湖州,画竹人推第一流。sòng shí yì yǒu wén hú zhōu,huà zhú rén tuī dì yī liú。
能令万箨起崖谷,出墙之梢为最优。néng lìng wàn tuò qǐ yá gǔ,chū qiáng zhī shāo wèi zuì yōu。
东坡作竹短而积,别试瑰奇在林僻。dōng pō zuò zhú duǎn ér jī,bié shì guī qí zài lín pì。
玉堂多暇图一枝,复有小坡能画石。yù táng duō xiá tú yī zhī,fù yǒu xiǎo pō néng huà shí。
前元作者李仲宾,琅玕卓立无纤尘。qián yuán zuò zhě lǐ zhòng bīn,láng gān zhuó lì wú xiān chén。
蓟丘家世不易得,父子相传俱绝伦。jì qiū jiā shì bù yì dé,fù zi xiāng chuán jù jué lún。
吴兴学士赵公子,飞白之石谁能比。wú xīng xué shì zhào gōng zi,fēi bái zhī shí shuí néng bǐ。
水晶宫中春日长,移得蓝枝落窗几。shuǐ jīng gōng zhōng chūn rì zhǎng,yí dé lán zhī luò chuāng jǐ。
后来又有柯丹丘,大叶长梢动冕旒。hòu lái yòu yǒu kē dān qiū,dà yè zhǎng shāo dòng miǎn liú。
天颜有喜频赐予,晚节衰飒江湖秋。tiān yán yǒu xǐ pín cì yǔ,wǎn jié shuāi sà jiāng hú qiū。
诸公画竹工画影,隔帘仿佛潇湘景。zhū gōng huà zhú gōng huà yǐng,gé lián fǎng fú xiāo xiāng jǐng。
风景虚无终渺茫,野迥漠漠烟光暝。fēng jǐng xū wú zhōng miǎo máng,yě jiǒng mò mò yān guāng míng。
钩勒写形才逼真,宛如高阁图麒麟。gōu lēi xiě xíng cái bī zhēn,wǎn rú gāo gé tú qí lín。
褒公鄂公毛发动,俨然生面开功臣。bāo gōng è gōng máo fā dòng,yǎn rán shēng miàn kāi gōng chén。
我欲题诗寄淇澳,瞻彼涟漪散晴绿。wǒ yù tí shī jì qí ào,zhān bǐ lián yī sàn qíng lǜ。
底为猗猗兴不忘,有斐君子劳心曲。dǐ wèi yī yī xīng bù wàng,yǒu fěi jūn zi láo xīn qū。
我欲鼓枻游潇湘,碧云万顷浮天光。wǒ yù gǔ yì yóu xiāo xiāng,bì yún wàn qǐng fú tiān guāng。
美人娟娟隔秋水,欲来不来空断肠。měi rén juān juān gé qiū shuǐ,yù lái bù lái kōng duàn cháng。
我欲从猎夸云梦,万骑纷纭翠蕤送。wǒ yù cóng liè kuā yún mèng,wàn qí fēn yún cuì ruí sòng。
胸中八九吞不辞,文章要比相如重。xiōng zhōng bā jiǔ tūn bù cí,wén zhāng yào bǐ xiāng rú zhòng。
我欲富如千户侯,家居渭川之上游。wǒ yù fù rú qiān hù hóu,jiā jū wèi chuān zhī shàng yóu。
玉版邻人许同吃,始知熊掌非珍羞。yù bǎn lín rén xǔ tóng chī,shǐ zhī xióng zhǎng fēi zhēn xiū。
我欲乘风发长啸,扁舟直过湘妃庙。wǒ yù chéng fēng fā zhǎng xiào,biǎn zhōu zhí guò xiāng fēi miào。
中流鼓瑟声铿锵,和取湖南竹枝调。zhōng liú gǔ sè shēng kēng qiāng,hé qǔ hú nán zhú zhī diào。
何如曩昔行李游京都,故人为我共作翠竹红梅图。hé rú nǎng xī xíng lǐ yóu jīng dōu,gù rén wèi wǒ gòng zuò cuì zhú hóng méi tú。
原父写梅君画竹,价重已压青珊瑚。yuán fù xiě méi jūn huà zhú,jià zhòng yǐ yā qīng shān hú。
挂在成均之左庑,交游轩冕观如堵。guà zài chéng jūn zhī zuǒ wǔ,jiāo yóu xuān miǎn guān rú dǔ。
须叟尽作王子猷,六月清风生肺腑。xū sǒu jǐn zuò wáng zi yóu,liù yuè qīng fēng shēng fèi fǔ。
天上归来十二年,柴扉草阁荒山田。tiān shàng guī lái shí èr nián,chái fēi cǎo gé huāng shān tián。
浮花浪蕊纷过眼,此君风节还依然。fú huā làng ruǐ fēn guò yǎn,cǐ jūn fēng jié hái yī rán。
王君王君听我语,我歌长歌君起舞。wáng jūn wáng jūn tīng wǒ yǔ,wǒ gē zhǎng gē jūn qǐ wǔ。
郫筒酤酒满眼酤,与君歌尽幽篁谱。pí tǒng gū jiǔ mǎn yǎn gū,yǔ jūn gē jǐn yōu huáng pǔ。
或栽长竿横斗高,下拂东海之波涛。huò zāi zhǎng gān héng dòu gāo,xià fú dōng hǎi zhī bō tāo。
巨丝一钩连六鳌,任公见之颜色劳。jù sī yī gōu lián liù áo,rèn gōng jiàn zhī yán sè láo。
或招葳蕤凤凰宿,阴阳各应雌雄六。huò zhāo wēi ruí fèng huáng sù,yīn yáng gè yīng cí xióng liù。
伶伦制律工有馀,一声吹裂昆仑玉。líng lún zhì lǜ gōng yǒu yú,yī shēng chuī liè kūn lún yù。
或作仙人手中杖,此日携来葛陂上。huò zuò xiān rén shǒu zhōng zhàng,cǐ rì xié lái gé bēi shàng。
见水犹能化作龙,铮然飞入桃花浪。jiàn shuǐ yóu néng huà zuò lóng,zhēng rán fēi rù táo huā làng。
或充奉使手中节,节旄落尽竿难折。huò chōng fèng shǐ shǒu zhōng jié,jié máo luò jǐn gān nán zhé。
卧起操持十九年,谁谓虚心却如铁。wò qǐ cāo chí shí jiǔ nián,shuí wèi xū xīn què rú tiě。
乡来陈者皆此君,与人一生成异勋。xiāng lái chén zhě jiē cǐ jūn,yǔ rén yī shēng chéng yì xūn。
杀青汗简更殊绝,蝌蚪篆籀皆人文。shā qīng hàn jiǎn gèng shū jué,kē dǒu zhuàn zhòu jiē rén wén。
此君由来材不器,用舍行藏随所至。cǐ jūn yóu lái cái bù qì,yòng shě xíng cáng suí suǒ zhì。
愿得岁寒同此心,故托霜毫写君意。yuàn dé suì hán tóng cǐ xīn,gù tuō shuāng háo xiě jūn yì。
花溪水接双溪长,与君百里遥相望。huā xī shuǐ jiē shuāng xī zhǎng,yǔ jūn bǎi lǐ yáo xiāng wàng。
不如坐君西郊之草堂,胸中一吐千亩强。bù rú zuò jūn xī jiāo zhī cǎo táng,xiōng zhōng yī tǔ qiān mǔ qiáng。
歙坑旧砚椭而苍,鹅溪素练雪色光。shè kēng jiù yàn tuǒ ér cāng,é xī sù liàn xuě sè guāng。
风情老嫩任君写,无使古人专擅场,吁嗟无使古人专擅场。fēng qíng lǎo nèn rèn jūn xiě,wú shǐ gǔ rén zhuān shàn chǎng,xū jiē wú shǐ gǔ rén zhuān shàn chǎng。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

鸿门舞剑歌

李昱

鸿门大将辉重瞳,虎视六合无英雄。hóng mén dà jiāng huī zhòng tóng,hǔ shì liù hé wú yīng xióng。
当时灞上隆准公,摧眉俯首趋下风。dāng shí bà shàng lóng zhǔn gōng,cuī méi fǔ shǒu qū xià fēng。
青蛇光寒射尊俎,酒酣拔剑为谁舞。qīng shé guāng hán shè zūn zǔ,jiǔ hān bá jiàn wèi shuí wǔ。
一舞范增身若云,再舞张良面如土。yī wǔ fàn zēng shēn ruò yún,zài wǔ zhāng liáng miàn rú tǔ。
神锋慄魄可奈何,唤取楚人歌汉歌。shén fēng lì pò kě nài hé,huàn qǔ chǔ rén gē hàn gē。
当筵对舞张羽翼,红烟紫电相荡摩。dāng yán duì wǔ zhāng yǔ yì,hóng yān zǐ diàn xiāng dàng mó。
须臾舞罢沐猴悦,亚父翻成背流血。xū yú wǔ bà mù hóu yuè,yà fù fān chéng bèi liú xuè。
玉玦不灵玉斗裂,楚汉雌雄从此决。yù jué bù líng yù dòu liè,chǔ hàn cí xióng cóng cǐ jué。

月氐王头饮器歌

李昱

北风吹寒地椒短,卷毛绵羊尾脂满。běi fēng chuī hán dì jiāo duǎn,juǎn máo mián yáng wěi zhī mǎn。
国王爱饮芦酒浆,镔刀巧削玻璃碗。guó wáng ài yǐn lú jiǔ jiāng,bīn dāo qiǎo xuē bō lí wǎn。
玉洼云气蒸髓红,神光欲裂泥丸宫。yù wā yún qì zhēng suǐ hóng,shén guāng yù liè ní wán gōng。
血魂剺面诉上帝,怒鲸倒吸银河空。xuè hún lí miàn sù shàng dì,nù jīng dào xī yín hé kōng。
紫檀琵琶作怨语,彩姬如花踏筵舞。zǐ tán pí pá zuò yuàn yǔ,cǎi jī rú huā tà yán wǔ。
岂知雠骨填糟丘,鬼马悲鸣草根雨。qǐ zhī chóu gǔ tián zāo qiū,guǐ mǎ bēi míng cǎo gēn yǔ。
湘鬼髑髅空独醒,刘伶坟上苔花青。xiāng guǐ dú lóu kōng dú xǐng,liú líng fén shàng tái huā qīng。
何如将身制鹦鹉,生死不离双玉瓶。hé rú jiāng shēn zhì yīng wǔ,shēng sǐ bù lí shuāng yù píng。

胡将军歌

李昱

胡将军,邦之良,武之豪。hú jiāng jūn,bāng zhī liáng,wǔ zhī háo。
身长八尺面如铁,敌人见之凛凛生寒毛。shēn zhǎng bā chǐ miàn rú tiě,dí rén jiàn zhī lǐn lǐn shēng hán máo。
忆昨辛夘岁,九州沸鲸涛。yì zuó xīn mǎo suì,jiǔ zhōu fèi jīng tāo。
苍生日涂炭,呼天雨泣何嗷嗷。cāng shēng rì tú tàn,hū tiān yǔ qì hé áo áo。
吴王气宇真天人,手提秋水三尺之豪曹。wú wáng qì yǔ zhēn tiān rén,shǒu tí qiū shuǐ sān chǐ zhī háo cáo。
貔貅万灶会滁上,左右环列俱贤髦。pí xiū wàn zào huì chú shàng,zuǒ yòu huán liè jù xián máo。
将军谒辕门,开口谈六韬。jiāng jūn yè yuán mén,kāi kǒu tán liù tāo。
为王之爪牙,出入行阵躬鞬櫜。wèi wáng zhī zhǎo yá,chū rù xíng zhèn gōng jiān gāo。
溲江江水流滔滔,疾如风雨飞十艘。sōu jiāng jiāng shuǐ liú tāo tāo,jí rú fēng yǔ fēi shí sōu。
王命胡将军,蝥弧蝥弧尔所操。wáng mìng hú jiāng jūn,máo hú máo hú ěr suǒ cāo。
义声西来动白日,电光闪烁摇旌旄。yì shēng xī lái dòng bái rì,diàn guāng shǎn shuò yáo jīng máo。
金陵宣城不日得,徽州严郡随风逃。jīn líng xuān chéng bù rì dé,huī zhōu yán jùn suí fēng táo。
洞兵三万馀,刃鞘弓藏韬。dòng bīng sān wàn yú,rèn qiào gōng cáng tāo。
灵旗却指金华城,父老争先将酒羔。líng qí què zhǐ jīn huá chéng,fù lǎo zhēng xiān jiāng jiǔ gāo。
喉衿闽楚信州地,将军又为殚力营城壕。hóu jīn mǐn chǔ xìn zhōu dì,jiāng jūn yòu wèi dān lì yíng chéng háo。
乃从元戎上台鼎,横金拖紫独立青云高。nǎi cóng yuán róng shàng tái dǐng,héng jīn tuō zǐ dú lì qīng yún gāo。
将军未下车,民庶忧忉忉。jiāng jūn wèi xià chē,mín shù yōu dāo dāo。
将军既下车,所犯无秋毫。jiāng jūn jì xià chē,suǒ fàn wú qiū háo。
健儿不敢忤民意,酷吏不敢搜民膏。jiàn ér bù gǎn wǔ mín yì,kù lì bù gǎn sōu mín gāo。
男儿务农耕,妇女勤蚕缫。nán ér wù nóng gēng,fù nǚ qín cán sāo。
将军为之垣墉使生厚,民适自乐将军劳。jiāng jūn wèi zhī yuán yōng shǐ shēng hòu,mín shì zì lè jiāng jūn láo。
兜鍪貂蝉本无异,拟变方名为夔皋。dōu móu diāo chán běn wú yì,nǐ biàn fāng míng wèi kuí gāo。
呜呼壬寅春二月,肘腋祸所遭。wū hū rén yín chūn èr yuè,zhǒu yè huò suǒ zāo。
三军尽踯躅,万姓皆号啕。sān jūn jǐn zhí zhú,wàn xìng jiē hào táo。
朝廷闻之为痛惜,遣中使,降丹诏,遂有光禄大夫越国之崇褒。cháo tíng wén zhī wèi tòng xī,qiǎn zhōng shǐ,jiàng dān zhào,suì yǒu guāng lù dà fū yuè guó zhī chóng bāo。
有庙有庙依岩㠂,春秋二时祠太牢。yǒu miào yǒu miào yī yán áo,chūn qiū èr shí cí tài láo。
吹笙鼓瑟兼伐鼛,玉杯春酒酿蒲萄。chuī shēng gǔ sè jiān fá gāo,yù bēi chūn jiǔ niàng pú táo。
画梁文栱倍辉赫,焚香仿佛来焄蒿。huà liáng wén gǒng bèi huī hè,fén xiāng fǎng fú lái xūn hāo。
英姿飒爽毛发竖,阴风吹动团花袍。yīng zī sà shuǎng máo fā shù,yīn fēng chuī dòng tuán huā páo。
殿前近侍扪锦绦,壁上先驱腰宝刀。diàn qián jìn shì mén jǐn tāo,bì shàng xiān qū yāo bǎo dāo。
出师或衔枚,班师或鸣鼗。chū shī huò xián méi,bān shī huò míng táo。
将军虽死有馀乐,魂魄上与星辰遨。jiāng jūn suī sǐ yǒu yú lè,hún pò shàng yǔ xīng chén áo。
有子有子如将军,志欲与国除么么。yǒu zi yǒu zi rú jiāng jūn,zhì yù yǔ guó chú me me。
邻敌侵我疆,勇捷如飞猱。lín dí qīn wǒ jiāng,yǒng jié rú fēi náo。
奋身与之战,以一当百战已鏖。fèn shēn yǔ zhī zhàn,yǐ yī dāng bǎi zhàn yǐ áo。
将军阴兵实助之,似闻人马声嘈嘈。jiāng jūn yīn bīng shí zhù zhī,shì wén rén mǎ shēng cáo cáo。
敌惊灵火遍原野,如中羽镞相呼号。dí jīng líng huǒ biàn yuán yě,rú zhōng yǔ zú xiāng hū hào。
我来祠下谒遗像,秋林叶落风萧骚。wǒ lái cí xià yè yí xiàng,qiū lín yè luò fēng xiāo sāo。
雄文大字纪颠末,翠珉已载黄金鳌,翠珉已载黄金鳌。xióng wén dà zì jì diān mò,cuì mín yǐ zài huáng jīn áo,cuì mín yǐ zài huáng jīn áo。
呜呼胡将军,将军生为名臣死,庙食将军之死犹未死,呜呼劝忠之作吾其叨。wū hū hú jiāng jūn,jiāng jūn shēng wèi míng chén sǐ,miào shí jiāng jūn zhī sǐ yóu wèi sǐ,wū hū quàn zhōng zhī zuò wú qí dāo。

二乔观兵书歌

李昱

古来尤物多娇美,家国倾危始于此。gǔ lái yóu wù duō jiāo měi,jiā guó qīng wēi shǐ yú cǐ。
绿珠楼前红粉空,马嵬坡下花钿委。lǜ zhū lóu qián hóng fěn kōng,mǎ wéi pō xià huā diàn wěi。
何似乔公之二娃,发云不剃浓如鸦。hé shì qiáo gōng zhī èr wá,fā yún bù tì nóng rú yā。
倾城颜色何足羡,过人才慧真堪夸。qīng chéng yán sè hé zú xiàn,guò rén cái huì zhēn kān kuā。
深院无人春日好,不绣鸳鸯被情恼。shēn yuàn wú rén chūn rì hǎo,bù xiù yuān yāng bèi qíng nǎo。
临风并倚双头莲,手把兵书细论讨。lín fēng bìng yǐ shuāng tóu lián,shǒu bǎ bīng shū xì lùn tǎo。
大乔已作孙郎妃,小乔又作周郎妻。dà qiáo yǐ zuò sūn láng fēi,xiǎo qiáo yòu zuò zhōu láng qī。
设机制胜妙无敌,谁谓颇牧生深闺。shè jī zhì shèng miào wú dí,shuí wèi pǒ mù shēng shēn guī。
曹瞒提兵来赤壁,千里旌旗蔽云黑。cáo mán tí bīng lái chì bì,qiān lǐ jīng qí bì yún hēi。
水军百万将奈何,吴下衣冠俱失色。shuǐ jūn bǎi wàn jiāng nài hé,wú xià yī guān jù shī sè。
小娃衽席能运筹,飘飘杀气横清秋。xiǎo wá rèn xí néng yùn chóu,piāo piāo shā qì héng qīng qiū。
纶巾羽扇风采发,伟哉公瑾来舒州。lún jīn yǔ shàn fēng cǎi fā,wěi zāi gōng jǐn lái shū zhōu。
北军怕见南风起,烈火齐烧舳舻尾。běi jūn pà jiàn nán fēng qǐ,liè huǒ qí shāo zhú lú wěi。
孟德零丁匹马逃,樯橹灰飞付流水。mèng dé líng dīng pǐ mǎ táo,qiáng lǔ huī fēi fù liú shuǐ。
滔滔巨浪高如天,敌人不敢来戈船。tāo tāo jù làng gāo rú tiān,dí rén bù gǎn lái gē chuán。
乾坤从此限南北,盘涡鸥鹭成安眠。qián kūn cóng cǐ xiàn nán běi,pán wō ōu lù chéng ān mián。
妇人自古无专制,画师故写图中意。fù rén zì gǔ wú zhuān zhì,huà shī gù xiě tú zhōng yì。
赵括徒能读父书,堂堂八尺能无愧。zhào kuò tú néng dú fù shū,táng táng bā chǐ néng wú kuì。

徐原父画梅歌

李昱

座客且莫諠,听我梅花歌。zuò kè qiě mò xuān,tīng wǒ méi huā gē。
古今画者岂不多,俗工柰此幽绝之花何。gǔ jīn huà zhě qǐ bù duō,sú gōng nài cǐ yōu jué zhī huā hé。
花光道人得三昧,标格孤高出尘外。huā guāng dào rén dé sān mèi,biāo gé gū gāo chū chén wài。
后来继之复何人,画师敛手看前辈。hòu lái jì zhī fù hé rén,huà shī liǎn shǒu kàn qián bèi。
汤叔雅杨补之,我尝按谱搜瑰奇。tāng shū yǎ yáng bǔ zhī,wǒ cháng àn pǔ sōu guī qí。
或如蜂腰绕屈干,或若鹤膝行高枝。huò rú fēng yāo rào qū gàn,huò ruò hè xī xíng gāo zhī。
或如蟹眼竞的皪,或若兔耳相参差。huò rú xiè yǎn jìng de lì,huò ruò tù ěr xiāng cān chà。
阴阳向背合造化,攒三簇四何葳蕤。yīn yáng xiàng bèi hé zào huà,zǎn sān cù sì hé wēi ruí。
眼看变态不可测,记一忘百空尔为。yǎn kàn biàn tài bù kě cè,jì yī wàng bǎi kōng ěr wèi。
寥寥数百年,寂寞江村树。liáo liáo shù bǎi nián,jì mò jiāng cūn shù。
乾坤尽埃尘,伊谁重毫素。qián kūn jǐn āi chén,yī shuí zhòng háo sù。
人间不是无梅花,无人识得梅花趣。rén jiān bù shì wú méi huā,wú rén shí dé méi huā qù。
山阴老王腹如蟆,能写千朵万朵之繁葩。shān yīn lǎo wáng fù rú má,néng xiě qiān duǒ wàn duǒ zhī fán pā。
权门挟势求不得,徘徊怅望扼腕生咨嗟。quán mén xié shì qiú bù dé,pái huái chàng wàng è wàn shēng zī jiē。
九里山中草堂窄,手种梅花动成百。jiǔ lǐ shān zhōng cǎo táng zhǎi,shǒu zhǒng méi huā dòng chéng bǎi。
有时疋纸戏作推篷图,老干新捐隘春色。yǒu shí pǐ zhǐ xì zuò tuī péng tú,lǎo gàn xīn juān ài chūn sè。
寻常更有梅花船,系在鉴湖之濆柳姑之庙前。xún cháng gèng yǒu méi huā chuán,xì zài jiàn hú zhī fén liǔ gū zhī miào qián。
夜半酒豪诗兴颠,绕湖撑遍十顷玻璃天。yè bàn jiǔ háo shī xīng diān,rào hú chēng biàn shí qǐng bō lí tiān。
金华徐君亦有梅花屋,终日关门媚幽独。jīn huá xú jūn yì yǒu méi huā wū,zhōng rì guān mén mèi yōu dú。
西湖东阁座上亲,庾岭罗浮眼中熟。xī hú dōng gé zuò shàng qīn,yǔ lǐng luó fú yǎn zhōng shú。
三年落笔始一挥,观者已觉心神飞。sān nián luò bǐ shǐ yī huī,guān zhě yǐ jué xīn shén fēi。
达官名流得真迹,珍藏箧笥生光辉。dá guān míng liú dé zhēn jì,zhēn cáng qiè sì shēng guāng huī。
有时写墨梅蕊,玄霜点注雪色纸。yǒu shí xiě mò méi ruǐ,xuán shuāng diǎn zhù xuě sè zhǐ。
三十六宫貌如玉,风流却让昆仑美。sān shí liù gōng mào rú yù,fēng liú què ràng kūn lún měi。
有时作红梅花,鹅溪绡上碎染天台霞。yǒu shí zuò hóng méi huā,é xī xiāo shàng suì rǎn tiān tái xiá。
艳如玉环醉夘酒,炯如姑射餐丹砂。yàn rú yù huán zuì mǎo jiǔ,jiǒng rú gū shè cān dān shā。
有时画钓潭影,横枝下浸沧波冷。yǒu shí huà diào tán yǐng,héng zhī xià jìn cāng bō lěng。
老龙屃赑蟠水鳞,夜半熟眠呼不醒。lǎo lóng xì bì pán shuǐ lín,yè bàn shú mián hū bù xǐng。
有时画出墙梢,孚尹玉气春风淆。yǒu shí huà chū qiáng shāo,fú yǐn yù qì chūn fēng xiáo。
佳人日暮翠袖薄,独倚修竹当林㘭。jiā rén rì mù cuì xiù báo,dú yǐ xiū zhú dāng lín ào。
有时写雪后容,清绝但无比。yǒu shí xiě xuě hòu róng,qīng jué dàn wú bǐ。
玉瘢数点春自生,铁骨一梢僵不死。yù bān shù diǎn chūn zì shēng,tiě gǔ yī shāo jiāng bù sǐ。
有时写风前景,满地还飘零。yǒu shí xiě fēng qián jǐng,mǎn dì hái piāo líng。
粲如鱼鳞嗅不腥,纷纷点破莓苔青。càn rú yú lín xiù bù xīng,fēn fēn diǎn pò méi tái qīng。
有时或写烟中骨,仿佛倾城在林樾。yǒu shí huò xiě yān zhōng gǔ,fǎng fú qīng chéng zài lín yuè。
隔帏遥见李夫人,灯下玉容终恍惚。gé wéi yáo jiàn lǐ fū rén,dēng xià yù róng zhōng huǎng hū。
有时或写月下魂,巫阳招得来黄昏。yǒu shí huò xiě yuè xià hún,wū yáng zhāo dé lái huáng hūn。
缟衣能歌绿衣舞,月落参横何处村。gǎo yī néng gē lǜ yī wǔ,yuè luò cān héng hé chù cūn。
王君笔底纵横处,意匠分明与神遇。wáng jūn bǐ dǐ zòng héng chù,yì jiàng fēn míng yǔ shén yù。
遂令海内人题诗,碎锦零珠不知数。suì lìng hǎi nèi rén tí shī,suì jǐn líng zhū bù zhī shù。
忆昔君尝求我吟,一别风雨江湖深。yì xī jūn cháng qiú wǒ yín,yī bié fēng yǔ jiāng hú shēn。
十馀年来乏佳句,今日为君劳寸心。shí yú nián lái fá jiā jù,jīn rì wèi jūn láo cùn xīn。
许坛高筑临无地,立呼四友来参侍。xǔ tán gāo zhù lín wú dì,lì hū sì yǒu lái cān shì。
前驱陈玄后陶泓,楮生毛颖还同至。qián qū chén xuán hòu táo hóng,chǔ shēng máo yǐng hái tóng zhì。
山根水涯开几株,南枝北枝春有无。shān gēn shuǐ yá kāi jǐ zhū,nán zhī běi zhī chūn yǒu wú。
搜梅之精擿梅髓,旧怀新赏成须臾。sōu méi zhī jīng tī méi suǐ,jiù huái xīn shǎng chéng xū yú。
金华之山鉴湖水,山有奇峰水清泚。jīn huá zhī shān jiàn hú shuǐ,shān yǒu qí fēng shuǐ qīng cǐ。
王徐写梅伯仲间,况复清高亦相似。wáng xú xiě méi bó zhòng jiān,kuàng fù qīng gāo yì xiāng shì。
王也骑龙叩天关,五云之中唤不还。wáng yě qí lóng kòu tiān guān,wǔ yún zhī zhōng huàn bù hái。
平生画梅得真诀,置在二十四风花仙之上班。píng shēng huà méi dé zhēn jué,zhì zài èr shí sì fēng huā xiān zhī shàng bān。
徐也少年今白首,能事无能出其右。xú yě shǎo nián jīn bái shǒu,néng shì wú néng chū qí yòu。
世人唤作梅花徐,剩有香名吹不朽。shì rén huàn zuò méi huā xú,shèng yǒu xiāng míng chuī bù xiǔ。
何水部,杜拾遗,老夫赖尔相提携。hé shuǐ bù,dù shí yí,lǎo fū lài ěr xiāng tí xié。
寻花索笑往何所,梦中着屐行春泥。xún huā suǒ xiào wǎng hé suǒ,mèng zhōng zhe jī xíng chūn ní。
岂不闻凌风之台,郤月之观,岁莫之伤,春愁之乱。qǐ bù wén líng fēng zhī tái,xì yuè zhī guān,suì mò zhī shāng,chūn chóu zhī luàn。
二老乃是诗中豪,其馀作者李与桃。èr lǎo nǎi shì shī zhōng háo,qí yú zuò zhě lǐ yǔ táo。
桃红李白徒烂熳,风韵岂似红梅高。táo hóng lǐ bái tú làn màn,fēng yùn qǐ shì hóng méi gāo。
林逋处士请回驾,暗香疏影非真画。lín bū chù shì qǐng huí jià,àn xiāng shū yǐng fēi zhēn huà。
画本无声诗有声,诗人几许浪得名。huà běn wú shēng shī yǒu shēng,shī rén jǐ xǔ làng dé míng。
我欲寻君牧羊洞,自取瑶琴作三弄。wǒ yù xún jūn mù yáng dòng,zì qǔ yáo qín zuò sān nòng。
复念人间知者希,梅梢月色谁能共。fù niàn rén jiān zhī zhě xī,méi shāo yuè sè shuí néng gòng。
三弄亦不尽,离思纷如云。sān nòng yì bù jǐn,lí sī fēn rú yún。
问天乞借骊珠一千颗,置在白玉盘中持赠君。wèn tiān qǐ jiè lí zhū yī qiān kē,zhì zài bái yù pán zhōng chí zèng jūn。
赠君君莫违,什袭当爱惜。zèng jūn jūn mò wéi,shén xí dāng ài xī。
诗因君画始滂霈,画得吾诗倍辉赫。shī yīn jūn huà shǐ pāng pèi,huà dé wú shī bèi huī hè。
朝来隐几已忘言,更向孤根寻太极。cháo lái yǐn jǐ yǐ wàng yán,gèng xiàng gū gēn xún tài jí。
花神有灵应笑我,此翁也有梅花癖。huā shén yǒu líng yīng xiào wǒ,cǐ wēng yě yǒu méi huā pǐ。
老翁之癖因作歌,苦被风骚互推激。lǎo wēng zhī pǐ yīn zuò gē,kǔ bèi fēng sāo hù tuī jī。
湛卢豪曾欧冶重,绿螭紫燕孙阳识。zhàn lú háo céng ōu yě zhòng,lǜ chī zǐ yàn sūn yáng shí。
我歌不求众口夸,我才不倚千夫敌。wǒ gē bù qiú zhòng kǒu kuā,wǒ cái bù yǐ qiān fū dí。
但恐为花漏泄春消息,花神上诉天为嗔,六丁下取飞霹雳。dàn kǒng wèi huā lòu xiè chūn xiāo xī,huā shén shàng sù tiān wèi chēn,liù dīng xià qǔ fēi pī lì。

东白轩歌

李昱

郡侯轩子名东白,邀我题诗写胸臆。jùn hóu xuān zi míng dōng bái,yāo wǒ tí shī xiě xiōng yì。
自言曾客京华东,惯识东方五更色。zì yán céng kè jīng huá dōng,guàn shí dōng fāng wǔ gèng sè。
天上鸡人唱晓筹,青宫问寝当龙楼。tiān shàng jī rén chàng xiǎo chóu,qīng gōng wèn qǐn dāng lóng lóu。
午门万户启金钥,宵衣圣主思嘉猷。wǔ mén wàn hù qǐ jīn yào,xiāo yī shèng zhǔ sī jiā yóu。
左右衣冠尽台辅,献纳论思出肝脯。zuǒ yòu yī guān jǐn tái fǔ,xiàn nà lùn sī chū gān pú。
螭头不动香烟高,虾须渐卷晨光吐。chī tóu bù dòng xiāng yān gāo,xiā xū jiàn juǎn chén guāng tǔ。
太学读书灯火深,承恩作簿花溪浔。tài xué dú shū dēng huǒ shēn,chéng ēn zuò bù huā xī xún。
九重尧舜尚忧惕,承流宣化当劳心。jiǔ zhòng yáo shùn shàng yōu tì,chéng liú xuān huà dāng láo xīn。
残月辉辉太白闪,鸡声三唱更五点。cán yuè huī huī tài bái shǎn,jī shēng sān chàng gèng wǔ diǎn。
夜如何其夜向晨,面视东方色容俨。yè rú hé qí yè xiàng chén,miàn shì dōng fāng sè róng yǎn。
东方未白思明光,东方既白瞻扶桑。dōng fāng wèi bái sī míng guāng,dōng fāng jì bái zhān fú sāng。
有时颠倒衣与裳,簿书期会亦琴堂。yǒu shí diān dào yī yǔ shang,bù shū qī huì yì qín táng。
坡仙赤壁曾题赋,亦有当年东白句。pō xiān chì bì céng tí fù,yì yǒu dāng nián dōng bái jù。
枕籍舟中何足论,岂似君家所扁之小轩。zhěn jí zhōu zhōng hé zú lùn,qǐ shì jūn jiā suǒ biǎn zhī xiǎo xuān。

海棠留春莺歌效长吉体

李昱

环奴本是倾城女,帝遣花中作花主。huán nú běn shì qīng chéng nǚ,dì qiǎn huā zhōng zuò huā zhǔ。
玉手亲将金剪刀,剪碎锦江三月雨。yù shǒu qīn jiāng jīn jiǎn dāo,jiǎn suì jǐn jiāng sān yuè yǔ。
猩魂入梦流妖芳,翠纱夜烧红蜡香。xīng hún rù mèng liú yāo fāng,cuì shā yè shāo hóng là xiāng。
双鸟绿衣黄作裳,声声苦欲留春光。shuāng niǎo lǜ yī huáng zuò shang,shēng shēng kǔ yù liú chūn guāng。
青皇马嘶芳草路,胭脂欲卷东风去。qīng huáng mǎ sī fāng cǎo lù,yān zhī yù juǎn dōng fēng qù。
画师却倚中山兔,留在华堂最深处。huà shī què yǐ zhōng shān tù,liú zài huá táng zuì shēn chù。

子陵钓鱼图为胡伯奇题

李昱

光武龙飞膺赤伏,台上功臣三十六。guāng wǔ lóng fēi yīng chì fú,tái shàng gōng chén sān shí liù。
先生底事披羊裘,翛然独钓铜江曲。xiān shēng dǐ shì pī yáng qiú,xiāo rán dú diào tóng jiāng qū。
嘉谟启沃当龙潜,已令汉火回炎炎。jiā mó qǐ wò dāng lóng qián,yǐ lìng hàn huǒ huí yán yán。
三公之弃如敝屣,一丝引得贪夫廉。sān gōng zhī qì rú bì xǐ,yī sī yǐn dé tān fū lián。
但知文叔同衾卧,不知客星侵帝座。dàn zhī wén shū tóng qīn wò,bù zhī kè xīng qīn dì zuò。
先生之风千载那能忘,云山苍苍江水长。xiān shēng zhī fēng qiān zài nà néng wàng,yún shān cāng cāng jiāng shuǐ zhǎng。

题烟波叠嶂图

李昱

忆昨扁舟上南斗,顺风看山如马走。yì zuó biǎn zhōu shàng nán dòu,shùn fēng kàn shān rú mǎ zǒu。
前山在眼后山失,紫翠缤纷落吾手。qián shān zài yǎn hòu shān shī,zǐ cuì bīn fēn luò wú shǒu。
当年见山如画图,画图得似当年无。dāng nián jiàn shān rú huà tú,huà tú dé shì dāng nián wú。
临轩把玩笑绝倒,蚤觉诗思生江湖。lín xuān bǎ wán xiào jué dào,zǎo jué shī sī shēng jiāng hú。
江风萧萧烟水暮,尽日渔翁钓鱼处。jiāng fēng xiāo xiāo yān shuǐ mù,jǐn rì yú wēng diào yú chù。
安得身轻如白鸥,江上飞来又飞去。ān dé shēn qīng rú bái ōu,jiāng shàng fēi lái yòu fēi qù。

题胡济源听泉楼

李昱

冷泉亭子深且幽,我昔杖履曾追游。lěng quán tíng zi shēn qiě yōu,wǒ xī zhàng lǚ céng zhuī yóu。
山中正当朝雨霁,坐听泉水涓涓流。shān zhōng zhèng dāng cháo yǔ jì,zuò tīng quán shuǐ juān juān liú。
初如松风洒万壑,忽如仙佩锵鸣璆。chū rú sōng fēng sǎ wàn hè,hū rú xiān pèi qiāng míng qiú。
又如蛟龙起潭窟,霹雳闪电摧林丘。yòu rú jiāo lóng qǐ tán kū,pī lì shǎn diàn cuī lín qiū。
黄猿抱子挂秋影,欲下不下声啾啾。huáng yuán bào zi guà qiū yǐng,yù xià bù xià shēng jiū jiū。
是时同行四五人,相对毛发寒飕飕。shì shí tóng xíng sì wǔ rén,xiāng duì máo fā hán sōu sōu。
乃知福地难久住,却载酒壶登彩舟。nǎi zhī fú dì nán jiǔ zhù,què zài jiǔ hú dēng cǎi zhōu。
故乡一别几十载,江湖浪迹随沙鸥。gù xiāng yī bié jǐ shí zài,jiāng hú làng jì suí shā ōu。
风尘澒洞箭满眼,欲归洗耳嗟何由。fēng chén hòng dòng jiàn mǎn yǎn,yù guī xǐ ěr jiē hé yóu。
飞来山色入我梦,碧松丹桂枝相樛。fēi lái shān sè rù wǒ mèng,bì sōng dān guì zhī xiāng jiū。
每逢泉石必宿留,题诗感慨无时休。měi féng quán shí bì sù liú,tí shī gǎn kǎi wú shí xiū。
胡君亦是听泉者,胸次磊落非常俦。hú jūn yì shì tīng quán zhě,xiōng cì lěi luò fēi cháng chóu。
何当暇日登君楼,与君作记楼上头。hé dāng xiá rì dēng jūn lóu,yǔ jūn zuò jì lóu shàng tóu。

题钟馗移家图

李昱

绿袍进士掀怒髯,饥来嚼鬼如蜜甜。lǜ páo jìn shì xiān nù rán,jī lái jué guǐ rú mì tián。
酸风苦雨搅白日,移家欲往阴山尖。suān fēng kǔ yǔ jiǎo bái rì,yí jiā yù wǎng yīn shān jiān。
随兄小妹脸抹漆,眼光射人珠的皪。suí xiōng xiǎo mèi liǎn mǒ qī,yǎn guāng shè rén zhū de lì。
鬼奴鬼妾千万形,蟹怪猫妖最萧瑟。guǐ nú guǐ qiè qiān wàn xíng,xiè guài māo yāo zuì xiāo sè。
势能使鬼鬼不违,髑髅在后嗤钟馗。shì néng shǐ guǐ guǐ bù wéi,dú lóu zài hòu chī zhōng kuí。
英雄如山堆白骨,莫倚区区手中笏。yīng xióng rú shān duī bái gǔ,mò yǐ qū qū shǒu zhōng hù。

题陶渊明归去来图

李昱

典午渡江江水竭,寄奴小草当春发。diǎn wǔ dù jiāng jiāng shuǐ jié,jì nú xiǎo cǎo dāng chūn fā。
先生太尉之子孙,管谢之间见人物。xiān shēng tài wèi zhī zi sūn,guǎn xiè zhī jiān jiàn rén wù。
先生志在义熙前,先生道在羲皇先。xiān shēng zhì zài yì xī qián,xiān shēng dào zài xī huáng xiān。
北窗清风湛如水,闲来一枕供高眠。běi chuāng qīng fēng zhàn rú shuǐ,xián lái yī zhěn gōng gāo mián。
彭泽之衙大如斗,云出无心亦云偶。péng zé zhī yá dà rú dòu,yún chū wú xīn yì yún ǒu。
乡里小儿称上官,辱我门前五株柳。xiāng lǐ xiǎo ér chēng shàng guān,rǔ wǒ mén qián wǔ zhū liǔ。
有田将芜胡不耕,无官见缚身始轻。yǒu tián jiāng wú hú bù gēng,wú guān jiàn fù shēn shǐ qīng。
掉头一笑赋归去,浮云富贵非吾情。diào tóu yī xiào fù guī qù,fú yún fù guì fēi wú qíng。
扁舟遥遥扬晴绿,笑指吾家旧茅屋。biǎn zhōu yáo yáo yáng qíng lǜ,xiào zhǐ wú jiā jiù máo wū。
门首欢迎拜僮仆,三径依然对松菊。mén shǒu huān yíng bài tóng pū,sān jìng yī rán duì sōng jú。
黄菊黄菊当我轩,浊醪浊醪盈我尊。huáng jú huáng jú dāng wǒ xuān,zhuó láo zhuó láo yíng wǒ zūn。
须臾烂醉唤不醒,昨非今是何须论。xū yú làn zuì huàn bù xǐng,zuó fēi jīn shì hé xū lùn。
田夫农父邀皆去,共坐田头话农务。tián fū nóng fù yāo jiē qù,gòng zuò tián tóu huà nóng wù。
阿舒尔等休读书,读书要被文章误。ā shū ěr děng xiū dú shū,dú shū yào bèi wén zhāng wù。

青山白云图

李昱

若有若无青山之嶙峋,欲断不断白云之氤氲。ruò yǒu ruò wú qīng shān zhī lín xún,yù duàn bù duàn bái yún zhī yīn yūn。
往时何人得此意,彦公彦敬下笔艺绝伦。wǎng shí hé rén dé cǐ yì,yàn gōng yàn jìng xià bǐ yì jué lún。
我歌紫芝白云里,白云却向青山起。wǒ gē zǐ zhī bái yún lǐ,bái yún què xiàng qīng shān qǐ。
裁云为吾衣,推山作吾几。cái yún wèi wú yī,tuī shān zuò wú jǐ。
松花酿酒三千石,醉后高歌歌未已。sōng huā niàng jiǔ sān qiān shí,zuì hòu gāo gē gē wèi yǐ。
歌罢仰天笑,此乐人中仙。gē bà yǎng tiān xiào,cǐ lè rén zhōng xiān。
心摇赤城霞,目断苍梧烟。xīn yáo chì chéng xiá,mù duàn cāng wú yān。
左执容成袂,右拍洪崖肩。zuǒ zhí róng chéng mèi,yòu pāi hóng yá jiān。
五云之佩何翩翩,乘风欲往蓬莱巅。wǔ yún zhī pèi hé piān piān,chéng fēng yù wǎng péng lái diān。
蓬莱巅,渺何处,金银楼台隔烟雾。péng lái diān,miǎo hé chù,jīn yín lóu tái gé yān wù。
青鸟衔书海上来,千岁胡麻欲成树。qīng niǎo xián shū hǎi shàng lái,qiān suì hú má yù chéng shù。
怅不往兮心茫茫,云浩浩兮山苍苍。chàng bù wǎng xī xīn máng máng,yún hào hào xī shān cāng cāng。
人间亦自有真乐,还君之图兮赠君青山白云作。rén jiān yì zì yǒu zhēn lè,hái jūn zhī tú xī zèng jūn qīng shān bái yún zuò。

题五马图

李昱

开元四十万匹马,谁是超然出群者。kāi yuán sì shí wàn pǐ mǎ,shuí shì chāo rán chū qún zhě。
曹韩笔刀非不工,须信真龙最难写。cáo hán bǐ dāo fēi bù gōng,xū xìn zhēn lóng zuì nán xiě。
真龙只有拳毛騧,太宗骑此开唐家。zhēn lóng zhǐ yǒu quán máo guā,tài zōng qí cǐ kāi táng jiā。
雄姿猛气世无敌,当年识者久叹嗟。xióng zī měng qì shì wú dí,dāng nián shí zhě jiǔ tàn jiē。
吴兴公子画五匹,满眼风云起萧瑟。wú xīng gōng zi huà wǔ pǐ,mǎn yǎn fēng yún qǐ xiāo sè。
一匹玉花啮且骄,一匹飞黄甚飘逸。yī pǐ yù huā niè qiě jiāo,yī pǐ fēi huáng shén piāo yì。
驳文殊者一匹雄,一匹紫电奔长虹。bó wén shū zhě yī pǐ xióng,yī pǐ zǐ diàn bēn zhǎng hóng。
中央正立一匹胡青骢,遂令四马皆下风。zhōng yāng zhèng lì yī pǐ hú qīng cōng,suì lìng sì mǎ jiē xià fēng。
想见承华春苜蓿,此马由来字天育。xiǎng jiàn chéng huá chūn mù xu,cǐ mǎ yóu lái zì tiān yù。
殷红盘袍帽纹縠,奚官秋策采监牧。yīn hóng pán páo mào wén hú,xī guān qiū cè cǎi jiān mù。
花萼楼前风日迟,五王宴罢何逶迤。huā è lóu qián fēng rì chí,wǔ wáng yàn bà hé wēi yí。
乃知画师用心苦,俟我落笔题新诗。nǎi zhī huà shī yòng xīn kǔ,qí wǒ luò bǐ tí xīn shī。
大明天子飞龙骑,汗血功成即天位。dà míng tiān zi fēi lóng qí,hàn xuè gōng chéng jí tiān wèi。
真龙复出凡马空,眼见此图传万世。zhēn lóng fù chū fán mǎ kōng,yǎn jiàn cǐ tú chuán wàn shì。

送胡季诚北上

李昱

杭州从事真文儒,乃是丹山九苞之凤雏。háng zhōu cóng shì zhēn wén rú,nǎi shì dān shān jiǔ bāo zhī fèng chú。
春风葳蕤开玉树,明月皎洁涵冰壶。chūn fēng wēi ruí kāi yù shù,míng yuè jiǎo jié hán bīng hú。
伊昔跨马游京都,翩翩彩服亲庭趋。yī xī kuà mǎ yóu jīng dōu,piān piān cǎi fú qīn tíng qū。
太常博士众所敬,仪表自与常人殊。tài cháng bó shì zhòng suǒ jìng,yí biǎo zì yǔ cháng rén shū。
呜呼耆旧今已无,空馀故宅临东湖。wū hū qí jiù jīn yǐ wú,kōng yú gù zhái lín dōng hú。
嗟余避地颇相近,不得再见成长吁。jiē yú bì dì pǒ xiāng jìn,bù dé zài jiàn chéng zhǎng xū。
山中六月火云热,多君为我来肩舆。shān zhōng liù yuè huǒ yún rè,duō jūn wèi wǒ lái jiān yú。
衣冠如睹太常面,令我旧事怀姑胥。yī guān rú dǔ tài cháng miàn,lìng wǒ jiù shì huái gū xū。
呼儿出为佳客拜,遣仆往问香醪沽。hū ér chū wèi jiā kè bài,qiǎn pū wǎng wèn xiāng láo gū。
黄鸡啄黍或可饷,青韭剪雨时堪须。huáng jī zhuó shǔ huò kě xiǎng,qīng jiǔ jiǎn yǔ shí kān xū。
夜深秉烛忘梦寐,脱巾且挂长松株。yè shēn bǐng zhú wàng mèng mèi,tuō jīn qiě guà zhǎng sōng zhū。
酒酣慷慨肝胆露,驾言欲问青云途。jiǔ hān kāng kǎi gān dǎn lù,jià yán yù wèn qīng yún tú。
飘然挂席上北斗,海涛日出扶金乌。piāo rán guà xí shàng běi dòu,hǎi tāo rì chū fú jīn wū。
觚棱翘首天咫尺,五云深处陈嘉谟。gū léng qiào shǒu tiān zhǐ chǐ,wǔ yún shēn chù chén jiā mó。
先公馀泽犹未已,青毡故物还须臾。xiān gōng yú zé yóu wèi yǐ,qīng zhān gù wù hái xū yú。
青毡故物还须臾,此行善保千金躯。qīng zhān gù wù hái xū yú,cǐ xíng shàn bǎo qiān jīn qū。